41 Thời gian tới Tiêu thị không lâu, lại đổi công việc đến 3 lần. Tiêu Tử Phượng đùa giỡn, nên cô làm người dọn vệ sinh. Tiêu Tử Đằng lại có ý nghĩ đen tối, cô làm thư kí tổng giám đốc.
42 Gương mặt của Đậu Mật Đường không ngừng hiện lên trong mắt Đường Long. Hai mắt thật to, vừa đen lại vừa sáng trong. con mắt đó đầy ắp sự kinh ngạc. Lông mi thật dài, cong lên.
43 Mật Đường ra khỏi triển lãm bán hàng, liền trốn vào trong nhà vệ sinh công cộng. Nước mắt của cô từng giọt từng giọt rơi xuống. Tại sao? Tại sao người phụ trách danh sách không phải ai khác mà lại là anh? Anh không phải là tổng giám đốc Tập Đoàn Đường Thị sao? Tổng giám đốc sao lại tự mình phụ trách công việc này?Chẳng lẽ duyên phận giữa bọn họ chưa hết? Bằng không thì, tại sao phải gặp nhau? Mà mỗi một lần gặp nhau đều nực cười như vậy?Nếu như duyên phận chưa hết, tại sao không gặp anh lúc anh chưa đính hôn? gặp nhau lúc ấy chắc chuyện sẽ khác hẳn! Con cô sẽ có cha, mà cô sẽ có chồng.
44 Câu lạc bộ đêm Bất Dạ Thành. Trong một căn phòng, vẫn không mở đènnhư cũ. Một mình Đường Long ngồi trong căn phòng tối tăm ngẩn người. Anh cho là, sau lần chia tay đó, anh sẽ không bao giờ tới nơi này nữa.
45 Tôn Bình nhìn thấy sắc mặt Tiêu Tử Phượng tái nhợt, sợ hết hồn. Ả đàn bà này nói chuyện thật ghê gớm, dù sao cũng là cấp trên của ông! Ông sợ đắc tội với ả sẽ thất nghiệp!" Phó tổng Tiêu, cô sao vậy? Muốn đi bệnh viện hay không?"Tiêu Tử Phượng ổn định tâm thần của mình, nhẹ nhàng lắc đầu một cái.
46 "Không có thời gian? A, vậy cũng được!" Tiêu Tử Phượng chợt nhớ tới chuyện về bản thiết kế đồ, nên tùy tiện hỏi. "anh Long, thiết kế của cô nhân viên kia thế nào? Phù hợp với yêu cầu của anh không?"Không cần hỏi thì cũng biết chẳng ra hình dáng gì! Với ánh mắt kén chọn của anh Long thì sao lại coi trọng ả tốt nghiệp trường bình thường kia được? Chắc chắn sẽ không!"Thiết kế của cô ấy rất phù hợp với yêu cầu của anh.
47 Trong tập đoàn Tiêu thị, thông báo họp toàn ngành khẩn cấp. Tại cuộc họp này, Tiêu Thính Quân tuyên bố một quyết nghị. Đó chính là đuổi việc Lô Thanh Vân.
48 Ánh hoàng hôn đẹp như tranh vẽ, chiếu qua cửa kiếng vào phòng. Ánh sách vàng rực khiến phòng làm việc của Đường Long rực rỡ thêm. Ngồi ở trên ghế sa lon, Đường Long phì khói thuốc, buồn bực.
49 Đường Long đem xe đậu tại một chỗ hẻo lánh, lặng lẽ lẻn vào. Anh trốn trong bóng tối, cẩn thận quan sát hành động của Tiêu Thính Quân. Tiêu Thính Quân nhìn trong sân một lát, tựa hồ không có kiên nhẫn.
50 Đậu Mật Đường cầm trong tay giỏ hoa, trong lòng vô cùng thích cũng tràn đầy nghi ngờ. Một giỏ hoa lài hé nở, giống như tuyết. Mùi hoa thanh nhã, xông vào mũi, xâm nhập vào phổi của cô.
51 Đôi mắt Tiêu Tự Phượng vừa chuyển, nảy ra ý hay. "Đậu tiểu thư, theo tôi được biết, cô được Tiêu Thị chi trước ba tháng tiền lương. cô làm việc ở Tiêu thị, thời hạn không tới ba tháng? Hơn nữa, bản thiết kế của cô được đối tác nhìn trúng cũng bắt đầu áp dụng.
52 Màn đêm buông xuống, ánh đèn rực rỡ sáng lên. Trên đường cái, đèn đường rực rỡ, chiếu sáng một góc. Ánh đèn nê-ông lập lòe, tựa như sao trên trời, lại như đứa trẻ nghịch ngợm, không ngừng chớp mắt làm mặt quỷ.
53 Tiêu Tử Phượng nhìn thấy ánh mắt Đường Long có điểm khác thường, liền theo ánh mắt của anh mà nhìn lại. Ngay trước cửa quán trà, một cô gái mặc trang phục màu trắng đang đứng.
54 Con gái ruột ở trước mặt, nhưng không cách nào nhận thức lẫn nhau. Trước mặt con gái ruột của mình, lại phải ôm con gái của người khác. Trong lòng Tiêu Thính Quân, cảm thấy thật khổ sở.
55 Để A Long tiện thể đưa Đậu Mật Đường về? Cha có phải uống nhiều quá rồi không? Để cho con rể đi đưa một mỹ nữ về nhà, cũng không sợ hai người cùng bỏ trốn sao? Trong lòng Tiêu Tử Phượng âm thầm thầm oán trách cha tùy ý.
56 làm sao bây giờ? Người mẹ mà cô tôn kính sẽ ra sao khi nghe tin con mình chết? Đậu Mật Đường thật sự không dám tưởng tượng, cảm giác của người đầu bạc tiễn người đầu xanh.
57 Một bạt tai, khiến Đường Long tỉnh lại. Rồi anh cũng tự bạt tai mình mấy cái liên tục, trong lòng thầm mắng một tiếng: "Đáng chết. "Anh làm cái gì vậy? Tại sao lại thô lỗ thế này? Cho dù anh yêu cô gái này, cũng không thể sử dụng hình ảnh xấu xuất hiện trước mặt cô!Có lẽ, anh đã quên hết tất cả rồi.
58 Đậu Mật Đường phủ nhận, khiến mặt Đường Long như đưa đám! Cô lại không muốn thừa nhận buổi tối bốn năm trước, cô muốn quên đi hoàn toàn đêm hôm ấy. "Mật Đường, bảo bối của anh.
59 "Mật Đường, vừa rồi sao em hôn triền miên như vậy. Từ góc độ này, em không phải giống như người đã có bạn trai!" Cô bé này lại dám lừa gạt anh. Anh muốn nhìn xem cô tự bào chữa ra sao?“Đường tiên sinh, anh cũng có vị hôn thê.
60 Cô bé này rốt cuộc không cách nào ư? bên trong lòng của Đường Long một hồi vui vẻ!"Nếu như em không hẹn được bạn trai cùng bạn mình, thì chứng minh em đang nói láo.