21
Hơn mười năm trước, ma giáo Hủ Thần giáo tái xuất giang hồ, dấy lên sóng to gió lớn!
Tứ đại trưởng lão và bát đại hộ pháp của Hủ Thần giáo trong một tháng ngắn ngủi, ngay cả cao thủ mười hai đại môn phái trong võ lâm cũng bị đánh bại, tổn thất nặng nề.
22
Ngày sáu tháng sáu là tới kỳ hạn mà các cô gái vô cùng mong đợi.
Ngày sáu tháng sáu này, ở Ngũ Lương phái trở thành biển hoa.
Các loại hoa này chính là các nữ đệ tử của Ngũ Lương phái.
23
Nói thật ra ta chẳng bao giờ có ý nghĩ sẽ để Lâu Trụy uống Ngũ Lương Xuân này, uống một ngụm là ít thêm một ngụm đấy.
Nhưng mà nhìn người kia bộ dạng đáng thương lại làm ta đau lòng, ta đành đưa bình rượu tới trước mặt hắn: “Một ngụm nhỏ thôi đấy”
Dưới ánh trăng Lâu Trụy nhìn thấy bình Ngũ Lương Xuân ba năm kia, ánh mắt cứ như sói đói nhìn thấy hươu non vậy.
24
Hôm nay, chính là ngày được mong chờ nhất ~!
Đại hội thể dục thể thao lần thứ hai mươi tám tại Ngũ Lương phái ngày hôm nay, chính thức khai mạc ~!
Trong lúc người bên ngoài suy tính mọi cách làm sao vào được hội trường chính thì ta lại đang thong thả nhàn nhã đi đến ghế khách quý mà Hứa Lâm đã đặt trước cho ta.
25
Liễu Ngâm Tiếu vù một cái mở quạt giấy ra, tư thế tao nhã phe phẩy quạt: “Không sai, tại hạ chính là Liễu Ngâm Tiếu khiến cho nữ nhân hận không thể róc xương lóc thịt”
Lời của hắn vừa nói ra làm tất cả mọi người im lặng.
26 “Lâu huynh, ta thấy chuyện này có chút kỳ lạ” Ngón tay Lãnh Diệp Thanh vuốt ve ly rượu, như có điều suy nghĩ nói: “Ngũ Lương phái ta giúp ngươi tìm một nữ nhân tên là Trần Thiển Ngữ đã là chuyện ai cũng biết trên giang hồ.
27
Buổi tối ta đang ngủ thật ngon, lại bị một đợt thuốc mê bay vào làm cho tỉnh dậy.
Chẳng lẽ là do Liễu Ngâm Tiếu?
Ta nghĩ ngợi.
Chắc không phải đâu… Thuốc này vừa ngửi đã biết là kém chất lượng.
28
Không gian yên lặng tới tĩnh mịch, lời nói của Vương Kim Hoa vừa thốt ra lại chỉ khiến cho Lâu Trụy nhướng mày, lên tiếng: “Ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ ta sẽ đồng ý? ”
Vương Kim Hoa sửng sốt, sau đó cau mày: “Trần Thiên Ngữ nằm trong tay ta”
Lâu Trụy ý cười trong mắt càng nhiều: “Vương tiểu thư cảm thấy tới lúc này, Lâu mỗ còn có thể tin tưởng những lời này sao?”
Vương Kim Hoa vẻ mặt hoang mang, Vương bang chủ cũng là vẻ mặt hoang mang.
29
Chóng mặt, choáng váng, ta từng tỉnh lại mấy lần.
Lần đầu tiên khi tỉnh lại nằm ở trên bờ sông, ta nhìn thấy một đôi chân to đi giày vải màu đen đang bước nhanh tới…
Lần thứ hai tỉnh lại, ta đang nằm trên tấm lưng rộng rãi, cảnh tượng trước mắt theo bước chân vừa vội vừa nặng nề của người đang cõng ta mà nảy lên nảy xuống…
Lần thứ ba khi tỉnh lại, ta thấy mình đang nằm trong chăn ấm áp, một bàn tay nâng ta dậy, để ta dựa vào một khuôn ngực rắn chắc, ta khổ sở từng ngụm, từng ngụm uống xong chén thuốc kia…
Ngủ một giấc thật dài.
30
Trong phòng nhỏ của người đàn ông độc thân Vương Ngũ đang xem tiết mục gặp lại nhau rất cảm động.
Giang Thận Tu ôm ta thật chặt, chặt giống như muốn hòa ta vào trong xương cốt của hắn.
31
Ở Giang gia mấy ngày qua ăn ngon mặc đẹp, quần áo đưa tận tay, cơm dâng tận mồm, đúng là một cuộc sống thần tiên không lo lắng.
Đây không phải là đang nuôi heo sao! Đời người không có mục tiêu như vậy thì sống có ý nghĩa gì!
Thời gian vô dụng sống ở đây ta mới hiểu được tâm tình của Giang Thận Tu lúc phóng hỏa.
32
Tiểu soái ca tại sao không nói chuyện nữa?”
Bà chủ vén váy, một chân đạp vào cái ghế của Giang Thận Tu, một tay chống nạnh nhìn chằm chằm Giang Thận Tu, rất có khí thế ngươi hãy giải thích rõ ràng cho lão nương.
33 Kinh ngạc đến ngây người một lát, ta lấy lại tinh thần. Nghĩ mình đang ở trong thư phòng của bà chủ bèn vội vội vội vàng đem thư kẹp lại trong sách. Rồi xếp gọn hết tất cả sách bỏ lại trên giá.
34
Hứa Lâm đáp lại một nụ cười như gió xuân, nhanh nhẹn đi đến bên cạnh ta ngồi xuống: “Ta vừa vào sân thi đấu, đã thấy muội. ”
“À. ” Ta uống một ngụm nước mật ông: “Sao huynh lại không tham gia vào hàng ngũ giám khảo?”
“Không muốn lãng phí thời gian đi làm mấy chuyện không có ý nghĩa này.
35 “Sa cô nương, ” Giang Thận Tu vô cùng chân thành nhìn nữ nhân hạng ba kia: “Ta biết cô là cô nương tốt, nhưng thật xin lỗi ta không thể đáp lại tình cảm của cô.
36
Thích khách này có thể là đã nghiên cứu qua hoàng lịch, mới chọn một ngày hoàng đạo để tới hành thích. Bằng không ngươi nói xem làm sao nàng có thể lập tức chọc thủng vòng vây của tứ đại kiệu phu dùng kiếm đâm tới cổ hong của phụ thân thứ tư chứ?
Nhưng bất kể kiếm của nàng nhanh thế nào, võ công của nàng trâu bò thế nào, nàng đã quen với cuộc sống hành thích thế nào, hôm nay nhất định nàng phải nuốt hận trở về.
37
Mưa qua, trời lại trong xanh.
Một vệt sao cũng không có làm màn trời đen như mực đổ lên, ngưng đọng nhưng cũng không mất vẻ nhẹ nhàng mát mẻ.
Lúc này ánh trăng trong trẻo lạnh lùng, ánh sáng bạc hơi lạnh, đêm dài lạnh như băng, như nước.
38
Dân chúng cũng thích làm chuyện nhàm chán.
Hôm nay ta và Giang Thận Tu ở hồ nước nhỏ nhìn thấy một lão đầu kỳ lạ.
Vị lão đầu này áo khoác tả tơi, đầu đội nón lá, tay cầm một cây cần câu, ngồi trên thuyền nhỏ bị lau sậy bao quanh đang nhàn nhã câu cá.
39
Đó là một câu chuyện xưa rung động đến rung động tâm can, lôi cuốn lòng người!
Đó là một truyền kỳ phát sinh ngay lúc phần đông các đại môn phái đang xích mích với nhau!
Đó là một giang hồ có ân oán tình thù, giết chóc cùng cứu nguy!
.
40
Tư Không Cảnh nói chuyện phiếm với sư phụ vài ba câu, ta liền cảm thấy có điều không ổn.
Mùi hương này.
Ta khịt khịt mũi, lập tức cảnh giác.