21 Ọt ọt … Ọt ọt …” lúc này, không biết âm thanh kia là từ bụng ai phát ra, nhưng mọi người xung quanh đều biết rõ đây là cái âm thanh gì, thời điểm mọi ánh mắt đều tập chung trên người Thương Viêm, cậu thật xấu hổ mà đỏ mặt một chút.
22 Tuy rằng Lưu Sở Thiên thực không muốn thừa nhận cái tên gia hỏa hiện giờ trở nên thông minh lại có chút ác liệt này, nhưng không gian của cậu ta đích thật là hữu dụng vô cùng, trong mắt cũng nhiều thêm một chút chờ mong.
23 Tằng Kỳ vừa tới đây đã gặp được bốn nam nhân ưu tú này. Lưu Sở Thiên trương dương cuồng vọng, Lâm Lăng tao nhã, Thương Viêm tinh xảo tuấn mỹ, cuối cùng là Diễm Quân Ly mang theo ý cười có chút tà mị nhưng lại tản ra khí thế quân lâm thiên hạ.
24 Cái thứ gọi là tang thi ở dưới tay đám Diễm Quân Ly bất quá chỉ là những tiểu quái để luyện tập, bốn người đều không có khả năng bị cào trúng, xác tang thi bị giết rải rác khắp nơi.
25 Thời điểm mạt thế giáng lâm, mọi người cứ nghĩ là quốc gia sẽ ra tay trợ giúp, nhưng hiển nhiên bọn họ đã đánh giá quá cao nước Z, nóng nảy chờ đợi hết một ngày, thế mà vẫn không thấy bóng dáng quân đội đâu cả.
26 “Ngô Khai Phong, anh làm sao vậy? Chúng ta phải đi rồi. ” Âm thanh quát to là do người đi cùng Ngô Khai Phong phát ra. Ngô Khai Phong nghe thấy thì nháy mắt trấn tĩnh lại, hy vọng những người đó có thể lại đây giúp hắn.
27 " còn quá yếu. ” Diễm Quân Ly cau chân mày vẻ mặt nghiêm túc, giọng nói chắc chắn rõ ràng làm Thương Viêm không biết phải nói gì.
Tay Diễm Quân Ly từ trên vai trượt xuống lưng, xúc cảm cho thấy cơ bắp không phải thực rắn chắc khiến Diễm Quân Ly cực kỳ bất mãn.
28 ‹Ta không sao, ta vào không gian hư vô› Hệ thống lo lắng là điều ngoài dự đoán của Thương Viêm, không thể tưởng được hệ thống cũng có một ngày khẩn trương vì cậu.
29 Tang thi đến cũng không nằm ngoài dự liệu của Thương Viêm, thời điểm Lưu Kết Đăng cất tiếng khóc rống là cậu đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón chúng nó.
30 “Thương Viêm!” Ý thức được bản thân đang làm cái gì, Lưu Kết Đăng lập tức nắm chặt lấy áo Thương Viêm, bất quá nó dưới lực ‘vuốt ve’ của Lưu Kết Đăng mà không còn mặt mũi “rẹt rẹt ~ roạt” một tiếng… rách.
31
“Anh nói cái gì! Tôi là muốn bắt lấy anh ấy!” Lưu Kết Đăng vừa nghe tên kia nói xong thì biết mọi chuyện hỏng cả rồi, cô liều mạng mà giải thích, bất chấp trên đùi và cổ đau đớn, cô nghĩ phải nỗ lực chối bỏ hết tất cả những gì mà hắn nói.
32 (Đã bổ sung)
Thương Viêm cảm thấy đau đớn trên chân ngày càng rõ rệt, đồng thời quanh miệng vết thương còn ngứa, sau đó chuyện xảy ra khiến trong mắt Thương Viêm tràn đầy kinh hỉ.
33 “Ca…” Hai mắt Thương Viêm bị bịt kín, hai tay bị trói chặt. Cậu chỉ biết cậu đang nằm trên một chiếc giường lớn mềm mại, bên cạnh còn có một hơi thở không thuộc về cậu, Thương Viêm không hề do dự liền kêu Diễm Quân Ly.
34 Trong căn phòng lớn của khách sạn xa hoa, có một bóng dáng đang nằm trên chiếc giường kingsize màu lam nhạt, đúng vậy, kia chính là Diễm Quân Ly. Y đang nhìn chằm chằm tờ giấy mỏng manh và dòng chữ trên đó, ánh mắt lóe ra những suy nghĩ cuồn cuộn mà không ai có thể nắm bắt được, thêm vào khuôn mặt không có chút biến hóa khiến người khác chẳng thể hiểu được y đang nghĩ gì.
35 Lấy những mảnh gỗ đen và lụa mỏng tinh xảo cùng pha lê tinh khiết tạo thành một chiếc đèn cung đình. Không có trang sức hay hoa văn mỹ lệ, bao bọc bên ngoài chỉ là những đồ án phức tạp, tạo nên hình dạng tựa một chiếc lồng tre.
36 Thương Viêm biết nói nhiều sai nhiều, nên quyết định cái gì cũng không nói, duy trì khuôn mặt lạnh như kem. Nhìn tươi cười trên mặt người phía trước chợt giảm, trách không được nhiều người như vậy thích mặt than, trang B(*) hiệu quả thật là cao.
37 “Xin lỗi, đã khiến mọi người lo lắng. ” Thương Viêm tràn ngập chân thành nhưng ánh mắt không có một chút sợ hãi khiến Lưu Sở Thiên và Lâm Lăng cảm thấy rất mới lạ, cũng không tức giận, Thương Viêm an toàn là bọn họ an tâm rồi.
38 “Nhị thiếu gia Diễm thị, cũng bị người ta đặt dưới thân mà thôi. Chỉ cần cậu ngoan ngoãn nghe lời, sẽ rất là thoải mái”. Với vẻ mặt bỉ ổi, người kia đang cọ xát thứ cương cứng dưới thân chạm vào nơi riêng tư phía sau của cậu.
39 “A Mạc, con không có bị gì chứ?” Ở trên bàn cơm, La Dịch Di hỏi thăm một cách thân thiết, nhưng trong mắt của Thương Viêm chỉ toàn là châm chọc.
Hiện tại cậu, Diễm Quân Ly, Lưu Sở Thiên, Lâm Lăng, La Dịch Di đều ngồi cùng ở một cái bàn lớn, người duy nhất vắng mặt chính là Dư Vũ.
40 Thương Viêm hướng ánh mắt xuống dưới, nơi vết thương đang rỉ máu từ chân của La Dịch Di. Ánh mắt lạnh hơn cả băng tuyết khiến thím Lương bên cạnh không kìm được mà run rẩy.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 12