61 Quân Mặc Li ngả người tựa vào trên người Quân Dạ Hàn ở phía sau, ánh mắt đầy ý cười nhìn về phía người phụ nữ mặc áo lam ngồi ở đối diện.
“Quân thượng, đây chính là người mà ngươi đã lựa chọn sao?” thanh âm của nàng dịu dàng như nước mùa xuân, chảy vào lòng người.
62 Đại điện cực kỳ phú quý đàng hoàng, tường làm bằng bạch ngọc, những ngọn đèn lưu ly gắn trên bốn vách tường, phát ra ánh sáng mờ ảo. Trong không khí có một mùi hương thanh nhã phiêu tán, đạm mà lại bay thật xa.
63 “Đúng là chật vật a. ” thanh âm lạnh lùng lại đầy giễu cợt vang lên.
Thanh Thánh Âm đi đến trước mặt Quân Mặc Li, dáng người thanh nhã giống như một đoá sen trắng không nhiễm chút bụi trần, hoàn toàn ngăn cách với băng lao xung quanh.
64 Nhìn người mặc y phục đen trước mắt, Quân Mặc Li khẽ mỉm cười, nhưng trong hai tròng mắt lại rét lạnh băng hàn.
“Mạc thiếu gia…” Tất Nghiễn ảm đạm nhìn Quân Mặc Li, vẻ mặt cực kỳ bất an.
65 Thời gian trôi qua rất nhanh, một mùa nữa lại nháy mắt trôi qua, thế giới vốn là một màu lá vàng tung bay, giờ lại chuyển thành tuyết trắng mông lung, tạo thành một thế giới thuần trắng.
66 Quân Mặc Li bỗng nhiên khẽ cười ra tiếng, tiếng cười nhẹ nhàng như tiếng chuông, đánh vỡ không khí yên lặng trong đại điện.
Ánh mắt của mọi người lại chuyển từ trên người nam tử mặc áo trắng sang người Quân Mặc Li, không ít người cảm thấy hỗn loạn kinh ngạc, còn có chút hứng thú vui sướng phức tạp.
67 Mặt trời ấm áp ngày xuân chiếu xuống mặt hồ, phản chiếu ánh sáng vàng nhạt, những con thuyền tinh mỹ chầm chậm trôi trên mặt hồ, làm gợn lên từng con sóng nhỏ, hình ảnh cực kỳ xinh đẹp.
68 Thuyền hoa chầm chậm cập bờ, chiếc cầu gỗ nhỏ nối từ thuyền hoa lên trên bờ, từ bên trong thuyền, có mấy thanh niên mặc y phục hoa quý bước ra.
An Lưu Quân đi ở đằng trước, ngăn chặn ánh mắt hiếu kỳ của mọi người, mà thanh niên mặc y phục đỏ thì đi ở phía sau, còn ôm Tất Diễn nho nhỏ ở trong lòng, chầm chậm đi lên cầu gỗ lên bờ.
69 Mặc Hiên các, là nơi nổi tiếng với “nhi trí kỳ ý” hỏi gì biết đó, mặc bút sinh hương, sách vở tràn đầy cả sảnh đường.
Chỉ cần bước chân vào trong Mặc Hiên các là có thể ngửi thấy mùi mực thơm thoang thoảng, nhưng mãi vẫn không tiêu tan trong không khí.
70 Lam tộc được người dân Di Á đại lục tôn vinh là gia tộc thiêng liêng thánh minh gần với thần linh nhất. Tất cả những người thuộc Lam tộc đều có được vẻ đẹp bên ngoài xuất trần, khí chất cực kỳ cao quý, dáng người phiêu dật giống như thần tiên.
71 Lá phong rơi đầy trời, giống như những tinh linh đỏ rực bay múa, xinh đẹp rực rỡ giống như mộng ảo.
Một nam tử mặc y phục đỏ ngồi dưới tàng cây, ngón tay nhẹ nhàng chơi đùa với chiếc chén ngọc trong tay, hương rượt thuần thơm ngát bay thoang thoảng trong không khí.
72 Trường bào đỏ rực, tầng tầng lớp lớp chạm đất, hai tay áo dài được trang trí bởi những đoá sen lửa đỏ rực, nở rộ chói mắt, thắt lưng dài màu đỏ buộc lấy eo thon, buông xuống trước vạt áo, theo mỗi bước chân lại khẽ bay lên một chút, lớp áo dài bên ngoài làm bằng lụa mỏng, dưới ánh sáng Mặt trời có thể nhìn thấy những đường thêu mờ băng chỉ vàng, hoạ tiết hình hoa sen lửa, giống như những ngọn lửa đang thiêu đốt…
Người kia nhẹ nhàng bước vào trong đại điện, nhưng sức ảnh hưởng đến mọi người lại cực lớn, làm cho hàng nghìn người có mặt ở nơi đây trong khoảnh khắc ngừng thở.
73 Lớp vải lụa đỏ lưu chuyển quang hoa màu đỏ, phát ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt, Lam Âm chầm chậm kéo nó ra. Lớp vải càng ngày càng được mỏ ra nhiều hơn, thì ánh sáng đỏ quỷ dị càng chiếu ra rực rỡ, ngón tay trắng nõn của Lam Âm cũng bị nhuộm thành màu đỏ.
74 Bóng đếm mông lung, trăng khuyết cong cong như lưỡi câu, ánh trắng phủ kín cả đại địa.
Trong căn phòng thanh lịch im lặng không một tiếng động, hai cánh cửa đóng chặt không chừa chút khe hở nào.
75 Vừa mới hửng sáng, bầu trời còn khá âm u. Tuy sắp đến hạ chí (giữa hè) nhưng không khí sáng sớm vẫn có chút se lạnh.
Lam Âm đẩy cửa phòng, nhẹ nhàng đi ra ngoài.
76 “Lam Âm đi đâu, thánh quân phải là người rõ ràng nhất mới đúng. ” Lam Âm bước ra khỏi sàn xe, hai chân đạp không chậm rãi phi về hướng Quân Dạ Hàn, vạt áo màu đỏ tung bay, dáng người của hắn mềm mại giống như tiên.
77 Trong rừng rậm, cây cối xếp thành từng hàng, cành lá vươn cao như muốn che phủ đi tất cả, phô thiên cái địa.
Lam Âm nhẹ nhàng bước đi giữa những hàng cây, chân hắn giẫm lên lớp lá khô phát ra tiếng xoạt xoạt, không khí xung quanh cực kỳ tươi mát, mùi bùn đất cùng với mùi thơm của gió thổi đến, làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
78 Theo bước chân đều đều tiến về phía trước, rừng rậm càng ngày càng thưa thớt, ánh sáng mặt trời đầu giờ chiều chói chang, xuyên qua tầng tầng lớp lớp lá cây, tạo thành nhiều điểm sáng trên mặt đất.
79 Một vị nam tử mặc y phục trắng thanh nhã đang ngồi trên chiếu trong lương đình, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve những dây đàn cổ, thanh âm nhẹ nhàng du dương vang lên, truyền khắp cả cung điện.
80 Dùng bữa trưa xong, Lam Âm đi vào trong vườn, hướng về phía lương đình. Mưa phùn lất phất bay, làm cho cả khu vườn bị bịt kín trong một tầng sương nhàn nhạt, mờ ảo.