21 Ăn tối ở trong nhà ăn.
Hồ bá hỏi cô cảm giác đi làm ngày thứ nhất ra sao, cô cười ha hả, nói mấy câu, cũng không có tâm tư ăn cơm, lại sợ Hồ bá cảm thấy được bất thường, cô nhân lúc ông vào nhà bếp, nhanh chóng nhét cơm vào miệng cùng một viên cải xanh, sau đó trở về phòng của mình, mới phát giác sự chột dạ trong lòng đã phai nhạt đi chút.
22 Ý Ý cố nén cảm giác buồn nôn, cũng không đẩy ra, cô mơ màng ngẩng đầu lên, tay đang run rẩy cầm chai rượu.
- Đừng có gấp, tiểu bảo bối, chú Lưu tới giúp cháu.
23 Lưu tổng toét miệng cười, cúi đầu nhìn Tiêu Ý Ý say đến bất tỉnh nhân sự trong lồng ngực, cảm giác làn da này, quả thực chính là vưu vật, ông ta sớm đã ngứa ngáy khó nhịn, hận không thể đem Ý Ý lột sạch.
24 Tuyệt đối có vấn đề!
- Tứ gia. . . . . .
Ý Ý nói hai chữ này suýt phải cắn phải đầu lưỡi, từ xa nhìn sắc mặt Nam Cảnh Thâm, lời cầu cứu trong nháy mắt không thể nói ra miệng.
25 Hắn để ý những câu Ý Ý đã nói ngày đó ở hành lang,.
Cho nên mới bày ra tư thái thấy chết không cứu, những âm thanh ngoài cửa hắn không phải không nghe thấy, hàng ngày toàn thừa dịp cô gặp rắc rối, cố ý làm khó dễ, thật sự nhẫn tâm như vậy sao.
26 Nam Cảnh Thâm khóa cửa lại, bật đèn, hắn cơ hồ là một quyền đập tới, cái đèn trên đỉnh đột nhiên sáng choang, Ý Ý theo bản năng nhắm mắt lại, tay nhỏ nắm chặt lấy áo hắn.
27 Xấu hổ mở miệng, dáng dấp hờn dỗi, thật sự là đáng yêu cực kì, cũng khó trách khối băng sơn ngàn năm Nam Cảnh Thâm lại bị bẫy ở trong tay nàng.
. .
28 - Ai là người bày ra?
Hắn hỏi, con ngươi tối đen lóe ra lưu quang nguy hiểm.
Người bày ra?
Đề án này, là tổ kế hoạch nhịn hơn nửa tháng mới làm ra, là trực tiếp tiếp thu ý của tổng giám đốc, nhưng toàn quyền bàn giao xuống, ông ta còn chưa từng hỏi qua, vẫn chưa có định ra tổ trưởng.
29 Bên trong phòng bao.
Phó Dật Bạch lau mặt, trên mặt nụ cười dần nhạt đi.
- Lão Tứ đây là muốn quá trớn a?
Hắn trách một tiếng:
- Tôi làm sao lại quên mất, cậu ta hai năm trước cũng đã kết hôn.
30 Anh muốn dẫn tôi đi đâu?
Cô như khúc gỗ nhìn người đàn ông lên xe, trong lòng sinh ra chút cảnh giác, cái tay lặng lẽ dời đến trước người, đem nửa người mình ôm lấy.
31 Cả người Ý Ý cảnh giác.
- Giám đốc Tô, ông nói lời này là có ý gì.
- Chớ sốt sắng, Tiểu Tiêu, tôi chỉ quan tâm cấp dưới của tôi, cô tới công ty cũng đã một thời gian, ở trong công ty đã quen chưa?
Giám đốc Tô mặt cười lấy lòng, khóe mắt nặn ra nếp nhăn, giơ tay lên đặt vào một bên bả vai Ý Ý, vừa nói lời mang ý vị sâu xa vừa vỗ vỗ tay xuống vai cô.
32 - Tôi sai rồi, tôi sai rồi. . . . . .
Cô gấp đến độ hét to, đón lấy ánh mắt hắn, cặp mắt đen bình tĩnh đến đáng sợ, cả người căng phồng tức giận, làm cho cô khiếp sợ.
33
Không một tiếng an ủi, chỉ mút đầu ngón tay đang chảy máu của cô, sau đó đè xuống, dán băng keo cá nhân vào vết thương.
Sau đó Nam Cảnh Thâm đi ra, hắn lấy ra hộp thuốc lá, lấy ra một điếu thuốc, bật lửa đốt, thực ra nội tâm hắn không có bình tĩnh như ở vẻ ngoài.
34 Có mấy người cái gì cũng không cần làm, hàng ngày cứ tồn tại cảm giác mãnh liệt như vậy.
Bất quá chỉ là một ánh mắt mà thôi, Ý Ý suýt chút nữa không biết nên làm sao.
35 - Tứ gia, ngài mạnh tay như vậy là muốn đem Vân thiếu gia cùng Tiêu Tĩnh Đình quấn lấy. . . . . .
Cố Diễn ép giọng nói, nhưng chưa nói hết đã bị ánh mắt sắc bén của Nam Cảnh Thâm làm cho dừng lại, không dám nói nữa.
36 Cửa phòng làm việc Phó tổng tài khép hờ.
Nam Cảnh Thâm đẩy cửa, một bóng người từ chỗ tối nhảy ra, treo ở trên cổ hắn, hương thơm ngào ngạt nức mũi, đeo mắt kính màu đen, người phụ nữ ngửa đầu nhìn hắn.
37 Vì đột ngột quá, cô không chắc chắn giơ tay lên, hướng về trên mặt mình sờ sờ, quay về gương xem, không có vấn đề gì a, quần áo cô hơi bẩn, nhưng trên mặt không có gì, có gì đáng xem.
38 Bị kẹt đau, rất nhanh hành hạ cô đến sắc mặt trắng bệch.
Ý Ý cố nén, một tiếng cũng không kêu ra, cô chỉ là một trợ lý nho nhỏ, cộng thêm đóng thế mà thôi, người ở chỗ này, căn bản sẽ không coi chuyện của cô là đáng kể, vẫn nhịn đến khi quay chụp kết thúc, cô nằm nhoài bên bồn tắm không thể động đậy, trên mặt không biết là mồ hôi hay là nước mắt, một đôi tay trắng ngọc, mềm mại rũ xuống, dùng khí lực toàn thân còn sót lại bám víu vào thành bồn tắm.
39 Do dự rất lâu, Ý Ý một lần nữa đem điện thoại di động lấy tới, cô vốn không có số điện thoại Nam Cảnh Thâm, lần kia hắn ở trên tay cô viết địa chỉ, thuận tiện đem số điện thoại cũng viết xuống, cô không biết lúc đó nghĩ thế nào, bấm dãy số điện thoại di động.
40 Con mắt híp lại, sao lại đau thành như vậy?
Phía trước đèn đỏ, xe thắng gấp, thân thể cô bị kéo mạnh về phía trước, đụng vào ghế dựa, lại được Nam Cảnh Thâm đúng lúc kéo trở lại.