Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mạnh Bà Truyền

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 55
Chương mới nhất: Q.6 - Chương 55: Ngoại Truyện 2
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Rất nhiều rất nhiều năm về sau, nàng ở cầu Nại Hà giữ những linh hồn lạc lối, vì họ nấu một chén canh. Ngày qua ngày, năm lại năm, mấy ngàn năm bất quá cũng chỉ trong nháy mắt.

Danh sách chương Mạnh Bà Truyền


Q.3 - Chương 21

21 Vị đạo sĩ lấy ra một sợi dây thừng bện bằng rễ cây màu đỏ, thấm ướt với dầu thắp đèn. Bản thân cầm một đầu, đầu còn lại đưa cho Hoa Khai, dặn dò: “Con nhắm mắt lại từ từ đi về phía trước, cứ đi hai bước thì buộc một lá bùa vàng lên trên dây thừng.


Loading...

Q.3 - Chương 22

22 Bạch Thảo cười, cười thật ấm áp, hắn nói: “Hoa Khai, cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau. ”Lồng ngực Hoa Khai không biết bị cái gì lấp nghẹn, nàng muốn nói nhưng chỉ có thể há miệng thở dốc, không phát ra được âm thanh nào, đau thương nhìn hắn.


Q.3 - Chương 23

23 Hoa Khai quỳ trên mặt đất, run rẩy bất lực, hai tay ôm chặt lấy mặt gào thét như thú nhỏ bị thương. Trong đầu nàng là lời nói của nữ quỷ kia, là nàng hại chết Bạch Thảo.


Q.3 - Chương 24

24 Tử Trúc và Hoa Khai thoáng nhìn nhau. Sau đó Hoa Khai vội vàng kéo Tử Trúc chạy về hướng gian phòng mà bọn họ đã ở. “Hoa Khai, muội tính làm gì?”Hoa Khai không trả lời Tử Trúc, chỉ kéo hắn chạy một mạch.


Q.3 - Chương 25

25 Đương nhiên Bạch Vô Thường không thể thả nàng đi. Hắn siết chặt dây xích sắt trong tay. “Ngươi quay về thì làm được gì? Cái hồn phách kia không chừng đã tan thành mây khói từ lâu!”“Không! Ta nói rồi, ta nhất định phải mang huynh ấy rời khỏi chỗ đó, nhất định… Nếu ta đầu thai rồi, thì huynh ấy làm sao bây giờ? Ai có thể cứu huynh ấy ra… Là ta hại chết huynh ấy, là ta hại chết Bạch Thảo.


Q.3 - Chương 26

26 Hoa Khai đứng ở một bên nhìn mọi việc diễn ra trước mắt. Trong lòng nàng cảm thấy hơi phức tạp, đó là thân thể của mình, bây giờ lại bị ôm chặt như vậy.


Q.4 - Chương 27

27 Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi tỉnh lại, vị đạo sĩ đẩy cửa ra, chỉ thấy ánh mặt trời trong sáng, tinh khiết màu hào quang chiếu thẳng vào phòng, như ánh phật quang.


Q.4 - Chương 28

28 Tử Trúc sững sờ đứng tại chỗ. Một lúc lâu sau hắn vẫn đứng đó như trời trồng, mãi đến khi bà lão kia đứng dậy, chầm chậm đi đến trước mặt Tử Trúc, cầm lại thỏi bạc trên tay hắn, cười khanh khách nói: “Tiểu tử, ta đã nói là ngươi bốc quẻ không linh mà.


Q.4 - Chương 29

29 Hoa Khai đón lấy bó đuốc từ tay Tử Trúc, đi xem xét xung quanh sơn động. Theo ánh sáng của ngọn đuốc, Hoa Khai mới biết sơn động này còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng, không gian rộng lớn, khoáng đạt.


Q.4 - Chương 30

30 Sáng sớm ngày thứ hai, Hoa Khai thấy sắc mặt Tử Trúc tái nhợt mới bảo hắn ở lại sơn động tiếp tục nghỉ ngơi, còn nàng và vị đạo sĩ ra ngoài đi tìm lão bà bà kia.


Q.4 - Chương 31

31 Mãi đến khi Tử Trúc cõng nữ tử kia lên được bờ vực, Hoa Khai mới leo lên. Đến mép vực, Tử Trúc đưa tay ra cho nàng, thế nhưng Hoa Khai chỉ nhìn hắn rồi quay đầu sang một bên, tự mình trèo lên.


Q.4 - Chương 32

32 Có lẽ vừa sau cơn mưa to, Hoa Khai cảm thấy đêm nay thật lạnh. Ngay cả ánh trăng như nước suối trong vắt cũng trở nên lạnh lẽo. Ngôi nhà của nữ tử ở ngay dưới một gốc cây hòe cổ thụ thật lớn, hình như đã được mấy trăm tuổi.


Q.4 - Chương 33

33 Nhóm Hoa Khai ở lại trong núi thêm mấy ngày mới rời đi, Liễu Thanh dẫn bọn họ ra khỏi mê hồn trận. Trong lúc đi đường, nàng thường dừng lại buộc mấy mảnh vải đỏ rất dễ làm người khác chú ý lên mấy thân cây ở các ngã rẽ, chúng bay bay trong gió.


Q.4 - Chương 34

34 Trời gần sáng, Hoa Khai đã chuẩn bị xong hành lý. Nói là hành lý chứ cũng chỉ là hai bộ quần áo, một ít lương khô, và một thanh trường kiếm. Trong đó, thứ quý giá nhất với nàng vẫn là cái áo choàng màu trắng kia.


Q.5 - Chương 35: Chương 35

35 Nhiều năm lưu lạc, Hoa Khai đã đi khắp nơi, gặp rất nhiều người, nhưng nàng đều quên hết. Gương mặt này, nàng không nhớ được, con đường này đã từng đi qua hay chưa, nàng cũng không nhớ nổi.


Q.5 - Chương 36: Chương 36

36 Mất một lúc lâu Hoa Khai mới nhận ra người đang nằm trên giường là Mạnh Đại Duyên. Nàng vẫn còn nhớ dáng vẻ mập mạp, gương mặt hiền lành của ông năm đó, bây giờ lại nằm một chỗ trên chiếc giường gỗ lộn xộn bẩn thỉu, vô cùng tiều tụy.


Q.5 - Chương 37

37 Phía sau chợt có âm thanh sột soạt vang lên, nghe như tiếng bò sát bò trên đất, cùng với một mùi hôi tanh khiến người ta buồn nôn ập tới. Hoa Khai dường như không nghe thấy, nàng quỳ xuống áp người trên đất, dán mặt lên mặt tuyết lạnh lẽo, thì thầm: “Bạch Thảo, đợi ta một lát nữa, ta sẽ dẫn huynh đi.


Q.5 - Chương 38

38 Hoa Khai đi rồi, Tử Trúc cũng không ở lại trong núi mà vái chào từ biệt vị đạo sĩ. Vị đạo sĩ chỉ nặng nề thở dài, thầm nói hai chữ “nghiệt duyên”, nhưng cũng không giữ hắn lại.


Q.5 - Chương 39

39 Truyền thuyết kể rằng, thời thượng cổ có một con thần thú tên là Bạch Trạch. Toàn thân nó trắng như tuyết, thông hiểu tiếng người và ngôn ngữ của vạn vật, là thụy thú đem lại may mắn, gặp dữ hóa lành.


Q.5 - Chương 40

40 Bọn họ ở lại trong núi, nhưng cũng không thật sự cách biệt với bên ngoài, dưới chân núi vẫn có nhiều người sinh sống. Lựa chọn ở lại nơi này ngày càng thích hợp, vì thời tiết trong núi rất hay thay đổi, không thể đoán trước.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ông xã của tôi là xã hội đen

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 69


Ở Lại Nơi Này Cùng Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48


Đại Đế Cơ

Thể loại: Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không

Số chương: 50


Bạn Nhi Đùa Xuân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29



Tuyệt Sắc Lạc Vương Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 27


Thích khách vô danh

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 69


Tổng Giám Đốc, Anh Đi Đi!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Lão Công Thực Tập

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 68


Sớm Yêu Trễ Cưới

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 52