101 Duy Nhược Hề ở lại Nam Lâm Thành thêm một tuần, mỗi ngày sau khi rời giường chính là hai giờ tu luyện sau đó cô sẽ vào trong không gian làm bữa sáng cho ba người.
102 Cô nhân viên tiếp tân trợn mắt nhìn Duy Nhược Hề, cô ấy thật không ngờ cô gái trẻ truổi trước mắt lại gọi Thường bí thư là chú Thường. Không lẽ cô ấy quen biết với Thường bí thư sao?Cô nhân viên tiếp tân còn đang sững sờ thì kết nối của cô vang lên làm cô nhân viên giật mình sau đó cô thanh tỉnh lại nhận kết nối từ văn phòng bên trên, “Thường bí thư, xin chào.
103 Duy Nhược Hề mơ mơ màng màng cảm giác có người bên tai luôn gọi cô, Duy Nhược Hề còn cảm thấy đầu càng thêm đau. “Tiểu Hề là bị sao thế này?” Thường Trác ở bên cạnh đi tới đi lui không yên, ông lại gọi xuống phía dưới, “Bác sĩ Đường còn chưa đến đây sao?”“Thường bí thư, bác sĩ còn chưa đến đây, để tôi liên hệ thúc giục ông ấy.
104 Sao lại thế này? Tại sao lại không sử dụng tinh thần lực được? Duy Nhược Hề hoảng hốt, cô lại cố gắng tĩnh tâm, nhất định phải làm được. Duy Nhược trong lòng âm thầm khuyên bảo chính mình sau đó cô thử sử dụng tinh thần lực khống chế vật gì đó trên bàn lại phát hiện vẫn cứ như cũ, cô không khống chế được bất cứ cái gì.
105 Tiến vào trong không gian Duy Nhược Hề liền trợn tròn mắt, trong không gian đã loạn thành một đống hơn nữa bên trong không gian thế nhưng mở rộng rất nhiều.
106 “Nếu con trồng cây ở trong không gian sau đó đem tinh thần lực của mình cấp cho chúng nó, hơn nữa ở trong không gian dầy đặc linh khí chúng nó rất nhanh sẽ có tư duy.
107 Mỗi ngày để nó ở bên ngoài? Duy Nhược Hề ngẩn người, như vậy cũng có thể, mỗi ngày cho nó đi theo cô, nếu người khác nhìn thấy được chắc cũng nghĩ nó là một con chim làm từ máy móc thôi tuy rằng bộ dáng có hơi quái dị một chút.
108 Duy Nhược Hề lại đi vào phòng giữ tươi tiếp tục đem rau dưa cùng gạo lấy ra. Hiện tại trong không gian mở rộng không ít, diện tích trồng đồ ăn cũng lớn thêm, đám sinh vật kia rất chiếu cố mấy cây trồng.
109 Lam Á Nam xoay đầu nhìn Bạch Linh Nhi một cái mở miệng nói: “Đã cho cô cơ hội, đừng trách tôi!” Nói xong liền quăng một cái tát lên mặt Bạch Linh nhi.
110 Lam Á Nam giống như không nghĩ đến Duy Nhược Hề lại hỏi cô một cách trực tiếp như vậy. Lam Á Nam trầm mặc một hồi mới mở miệng nói “Đã biết, lần trước gặp cô tôi có chút hiếu kỳ cho nên có điều tra một chút tư liệu về cô.
111 “Không lấy lửa thiêu nhà ngươi là tốt lắm rồi còn dám đánh lén mẹ ta!” Thanh âm nãi thanh nãi khí của Duy Bảo Bảo truyền vào lỗ tai Duy Nhược Hề. Duy Nhược Hề muốn cười lại không dám cười sợ La Thịnh Duệ hiểu lầm cô.
112 Duy Nhược Hề nghe xong cũng hiểu được chút kỳ quái, cô chính là tu luyện như thế nhưng mà tinh thần lực vẫn tiến bộ rất nhiều. Còn về phần người khác tại sao tu luyện không hiệu quả Duy Nhược Hề cảm thấy do có liên quan đến quả màu đỏ trên thân cổ thụ gia gia mà cô từng ăn có quan hệ.
113 Duy Nhược Hề nhìn chằm chằm bồn hoa Mạn Đà La sắp chết kia, trong lòng tính toán xem có nên đem loại hoa này vào không gian trồng không bởi vì Duy Nhược Hề biết loại hoa này có độc tính.
114 Hiện tại Viêm Bân cảm thấy thật bất lực, hắn chưa từng nghĩ đến đính hôn cùng Bạch Linh Nhi. Nhưng mà hắn lại bị cha hắn cưỡng chế, ông đưa tin tức đính hôn của hắn cùng Bạch Linh Nhi tuyên bố ra ngoài sau đó gửi thiếp mời đi.
115 Bạch Linh Nhi nghe Lam Á Nam nói như vậy, nhưng cũng không có thất kinh chính là xem thường nhìn Lam Á Nam cùng Duy Nhược Hề một cái lại cười nói:” Cô cho rằng Viêm Bân còn để ý đến vấn đề đó hay sao? Nếu anh ấy nguyện ý đính hôn với tôi khẳng định trong lòng anh ấy có tôi.
116 Trở lại lầu ba, trận đấu vừa mới vừa mới bắt đầu. Duy Bảo Bảo cũng vừa tiến lên sàn đấu. "Bảo Bảo, cố lên!" Duy Nhược Hề trở lại chỗ ngồi dùng Tinh thần lực cỗ vũ tinh thần cho Duy Bảo Bảo.
117 "Hừ, nếu như vậy thì con chim biết công kích kia chính là một mình cô ta mang vào đi?” Cái tên quản lý âm trầm hừ lạnh một tiếng. “ Nếu như vậy chúng ta hẳn là có quyền lợi đem con sủng vật kia tịch thu đi?”"Đương nhiên có thể, yến hội lần này vốn có quy định không ang máy móc sủng vật vào, nếu vụng trộm mang vào khẳng định là có thể tịch thu được.
118 Chỉ một lát sau Viêm Bân liền điều tra rõ chân tướng. Đương nhiên quản lý Hồ Ngâm cùng tên trọng tài kia bị sa thảy. Kế đó nhân viên canh giữ cũng nói cho Viêm Bân biết toàn bộ mấy con thú trên lầu 4 đều biến mất không thấy.
119 Tại sao mỗi lần cô đều vô năng như vậy, vì cái gì mỗi lần cô gặp phiền toái đềubị anh nhìn thấy. Duy Nhược Hề thật sự không muốn để cho Mặc Diễm nhìn thấy cô lúc đang chật vật.
120 Cổ thụ gia gia rốt cuộc là làm sao vậy? Duy Nhược Hề có chút ngạc nhiên. Tại sao cổ thụ gia gia thấy Mặc Diễm lại trở nên khác thường như vậy? Với lại chân tướng trong miệng của cổ thụ gia gia là thế nào, Mặc Diễm giống ai?Duy Nhược Hề nhìn thấy cổ thụ gia gia không muốn tiếp tục nói chuyện nữa nên cũng không dám hỏi thêm cái gì, chính là dẫn Mặc Diễm đi dạo một vòng trong không gian.