101 Con lợn đến xin gặp?Hải Nhi Bối Lỵ sửng sốt thiết chút nữa sặc cả nước trà trong miệng, mặc dù theo tin tức tình báo, biết được Tư Thác Phu không được lòng của người dân, nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới hình tượng hắn trong mắt mọi người lại tồi tệ đến như mức này.
102 Nếu quyết định đối phó với Tư Thác Phu, Dương Lăng muốn chỉ với giá thấp nhất vẫn có thể thu được thằng lợi, hắn không hy vọng giết địch 1000 mà tổn thất 800.
103 Một lúc sau, ở trong doanh trại phía nam Duy Sâm Trấn, Tư Thác Phu nhận được một phong thư kỳ quái, trên bìa thư không có tiêu thức nào. Vì đề phòng gian kế của người La Tư, một gã quân sư mang một đôi bao tay rồi cẩn thận mở phong thư, để tránh bị trúng độc.
104 Có người nói đó là âm hồn không tiêu tan của Y Thước Á, có người nói đó là cô hồn dã quỷ do Xà yêu huyết trượng đưa đến, nói đó là do Xà yêu huyết trượng phá vỡ hư không, đưa ác ma từ địa ngục lên.
105 800 binh lính ở trong chiến tranh hay là ở trấn thành lớn thì không đáng giá, nhưng ở Duy Sâm Trấn hẻo lánh này thì đã là một lực lượng khá mạnh rồi. Cho dù La Tư nhân đến đánh bất ngờ, sợ rằng đổ đến giọt máu cuối cùng cũng không thể công chiếm được.
106 “Đại nhân, theo do thám cho biết, hai bên Ban Đồ và La Tư đang chém giết máu chảy thành sông, lưỡng bại câu thương” Thay bộ quần áo dính đầy vết máu, quân sư Cổ Đức nhanh chóng đi tới trước mặt Dương Lăng: “Bây giờ uy hiếp lớn nhất đối với chúng ta không phải là Tư Thác Phu và không phải đám người La tư thực lực tổn hao nhiều, mà là 1 vạn viện quân Ban Đồ đế quốc đang cấp tốc chạy tới Duy Sâm Trấn”1 vạn viện quân?Cổ Đức vừa nhắc nhở, Dương Lăng rất nhanh nhớ tới đại quân của Ban Đồ đế quốc đang chạy tới, nhớ tới A Lạp sơn khẩu dễ thủ khó công.
107 Vì thuận lợi hoàn thành kế hoạch tiếp theo, Dương Lăng ra lệnh cho Cổ Đức mang Tư Thác Phu phản hồi lại Duy Sâm tòa thành, mặt ngoài nói là bảo vệ bọn họ khỏi bị người La Tư đánh lén, nhưng thực chất là giam lỏng bọn họ.
108 Mấy canh giờ sau, dựa vào thú một sừng tốc độ rất nhanh, Dương Lăng thuận lợi đến được mục tiêu. A Lạp sơn khẩu là đường quan trọng để ra vào Duy Sâm Trấn, mặc dù cũng có thể băng rừng vượt núi đi qua nơi này, nhưng mà muốn đi xa thêm hơn ngàn dặm đường núi, đi qua vô số nơi hiểm ác, hao phí thời gian mất hơn nửa tháng.
109 Sau khi trở lại tiểu viện, dưới sự nhắc nhở của quân sư, Tư Thác Phu cảm giác càng ngày càng không bình thường. Dương Lăng ra tay cứu giúp thật sự quá trùng hợp, đợi mình và đám người La tư lưỡng bại câu thương thì vừa lúc mang đại quân lộ diện, kết hợp với yêu cầu của hắn muốn có Duy Sâm Trấn, hiển nhiên, dám chắc hắn che dấu không ít tình huống.
110 Ở trong mắt người khác, mình xuất thân từ một gia tộc giàu có, là một gã thượng cổ gọi về sư thực lực không lường hết được. Trên đời này, chỉ có trong lòng mình rõ ràng tất cả.
111 Tiếp theo, nàng phái người đi tới La Tư đế quốc tìm Nhiệt Á lấy tinh quáng, phái người đi tới Ban Đồ đế quốc để hóa giải mâu thuẫn giữa Ban Đồ đế quốc và Duy Sâm Trấn.
112 Đội thân vệ lui xuống, nhưng ma thú đại quân lại hiển lộ thần uy. Địa tinh đuổi tới bị Tà nhãn và đại quân con nhện giết không để lại một mảnh giáp, các tên còn lại thì bị Giác phong thú và Tượng đá quỷ đánh đến luống cuống tay chân.
113 Chỉ cần có một đội quân ma pháp phòng bị kiêm thông trấn thủ quan khẩu A Lạp Sơn vậy thì đừng nói 1 vạn đại quân mà sợ rằng Ban Đồ đế quốc điều đến 10 vạn đại quân cũng không thể công phá.
114 Có địa tinh quen thuộc địa hình dẫn đường, không cần phải giả trang thành thương đội ôm cây đợi thỏ, Dương Lăng chỉ huy đại quân nhằm hướng bộ lạc cạnh đó.
115 “Nhanh, chạy tới sườn núi, nhanh”Nhìn thấy đám Thực nhân ma sau khi trúng phải châm độc của Giác phong thú vẫn còn hung hăng đuổi theo, trưởng lão địa tinh kinh hãi thất sắc.
116 Sau một tiếng rít gào, Thực nhân ma hai đầu dẫn theo một đám tộc nhân lao tới. Bước chạy nặng nề, ánh mắt đỏ bừng khát máu. Lang nha boongr dính đầy vết máu… mọi người nhìn thấy không khỏi cảm thấy run sợ.
117 Dưới sự liên hợp tấn công của ma thú đại quân, rất nhanh, Thực nhân ma đều bị đánh bại. Sau trận chiến thống kê, ngoại trừ chết tại chỗ hoặc mất chân mất tay không còn giá trị lợi dụng, thì còn có hơn 400 Thực nhân ma.
118 Thực nhân ma hai đầu Bố Lạp Tư Gia vô cùng chờ mong vào tương lai, thì Dương Lăng cũng không ngoại lệ. Cản trở Thực nhân ma tiến hóa không phải phương pháp tu luyện mà là nhược điểm trí mạng kia.
119 Sau khi cho người mang đám Thực nhân ma lao động trở về Duy Sâm Trấn, Cổ Đức bận rộn vô cùng. Vừa phải chỉ huy mọi người tìm kiếm các mỏ quặng ở xung quanh, vừa muốn chặt cây dựng các tòa nhà tạm thời, ngoai ra còn muốn thành lập một đội ngũ phục vụ hậu cần cho Dương Lăng.
120 “Lĩnh chủ đại nhân, không biết người có thể cung cấp cho chúng ta một nhóm vũ khí và áo giáp không?” Sau khi nói vài câu xã giao, một Cẩu đầu nhân thiếu kiên nhẫn trực tiếp nói ra khó khăn của bộ lạc mình.