1501 Mười vạn đại quân của Liễu gia bị từng vòng hoàng mang bao vây, không thể động đậy chút nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn công kích phô thiên cái địa trút xuống.
1502 “Không ngờ sau khi sư tôn xuất chinh thì Hoàng Phủ Chiêm Thiên lại cấu kết với Long gia mưu đồ soán vị, may nhờ có hắn chế phục được bọn chúng. Năm trăm năm không thấy thực lực của hắn đã đến một trình độ kinh thiên động địa như vậy, thật không thể tưởng tượng nổi.
1503 Một năm sauTại Vạn Ba sơn mạch thuộc Man Hoang đại lục. Một dải núi mênh mông, bên trong là một hồ nước màu lam nối liền giữa trời và đất, cảnh vật thật thơ mộng và yên bình nhưng chốn bồng lai tiên cảnh ở nhân gian.
1504 Mê Thiên Châu vốn đang tối sầm chợt nổi lên một tầng thanh quang, ngưng thành một thanh quang mâu màu xanh, đâm thẳng vào phần bụng dưới của Dao Cơ đang đứng gần đó khiến nàng đại biến sắc mặt, máu tươi trên bụng ùn ùn tuôn ra, nhuộm đỏ y phục trên người trong nháy mắt.
1505 Theo một tiếng Hồ(cáo) khiếu rung trời vang lên, thanh quang chớp lóe, một con Yêu Hồ cực lớn toàn thân xanh biếc từ trong Mê Thiên Châu giương nanh múa vuốt bay ra.
1506 Vừa nghĩ đến đây Liễu Minh liền nhíu màyBất chợt trong đầu hắn hiện ra một cái tên. Chính là thiếu chủ Huyết Lung của tộc Huyết Đằng. Hắn nhớ năm đó Càn Như Bình và nàng ta có chút hợp ý, còn đi qua tộc Huyết Đằng học Đồ Đằng Bí Thuật của bọn họ, có lẽ nàng ta biết hành tung của hai người Diệp Thiên My.
1507 Trong hư không phụ cận Lang Gia Sơn Mạch, một trận không gian dao động nổi lên, thân ảnh Liễu Minh bỗng nhiên xuất hiện ở nơi đó. Hắn quay đầu liếc mắt nhìn cây màu đỏ vô cùng lớn che trời kia*, trong mắt hiện lên thần sắc phức tạp.
1508 Liễu Minh hơi suy tư, nhưng lập tức đã nhận ra đối phương. Đây không phải là nữ ni đã đưa hắn và Già Lam từ Nam Hải tới Thái Thanh Môn, Ngọc Thanh sư thái ư?Nghĩ vậy, trong đầu Liễu Minh không khỏi than nhẹ một tiếng, nhắc tới cũng thật trùng hợp, hai lần đi vào đại lục Trung Thiên đều gặp phải vị sư thái này.
1509 Liễu Minh nghe vậy, nhướng mày, trong đầu lập tức hiện ra cảnh tượng một khắc trước khi bị vết nứt không gian thôn phệ năm đó, hình như như đúng là đã nhìn thấy thân ảnh mông lung của một vị đại năng.
1510 Liễu Minh nhướng mày, ngừng thi pháp. Tuy hào quang cấm chế nơi này kỳ diệu, nhưng nếu như thi triển toàn lực thì hắn vẫn có tự tin cưỡng ép phá vỡ được nó, chỉ là làm vậy thì sẽ gây tổn thương không nhỏ cho đại trận, điều này trái với mong muốn ban đầu của hắn.
1511 Lĩnh đội có tu vi Chân Đan Cảnh này là một thiếu phụ mặc áo trắng. Liễu Minh quay lại nhìn, ánh mắt hơi lóe lên, có chút ấn tượng với thiếu phụ này, dường như nàng là một vị đệ tử nội môn của Phiêu Miểu Phong mà trước kia đã từng gặp qua.
1512 “Các nàng đều an toàn là tốt rồi. ” Liễu Minh nhẹ gật đầu, nét mặt lộ ra vài phần vui mừng. Già Lam nhìn hắn, đôi mắt đẹp nhấp nháy một tia sáng lạ, nhưng lập tức biến mất, nàng dịu giọng nói:“Diệp sư thúc xưa nay vẫn không thích lui tới cùng những người khác trong tông môn, nhưng có lẽ vì ta và nàng đều đến từ đại lục Vân Xuyên nên ngược lại hay chuyện trò với nhau…Ta nhìn ra được, Diệp sư thúc…nàng…nàng dành cho ngươi tình cảm rất sâu nặng, mấy năm nay nàng vẫn một mực chờ ngươi.
1513 Tại một góc nhỏ trên thuyền lớn, một nữ tử mặc cung trang màu trắng bạc đang lẳng lặng đứng ở nơi này. Dung mạo của nàng thanh lệ kiều diễm tuyệt luân.
1514 “Từ mấy hôm nay, số lượng Minh Trùng và Khúc Nghiêu bắt gặp trên đường cũng giảm bớt dần. Những Minh Trùng này phát hiện ra ý đồ của chúng ta nên đã muốn ngăn cản, chúng đang dồn toàn bộ lực lượng về sơn mạch Cô Phượng, có lẽ là muốn quyết chiến với đại quân của chúng ta ở đó.
1515 Giọng nói của Chân phu nhân bình thản, dường như đã sớm đoán trước việc này rồi. Linh áp mà hai đạo ánh sáng màu xám đang bắn nhanh đến kia đã vượt rất xa Thiên Tượng cảnh, nơi mà nó đi qua, Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu cao giai ở xung quanh đều bị kình phong thổi văng ra ngoài.
1516 Cửu Nguyệt Tử Mẫu Kiếm trong tay Diệp Thiên My lúc hợp lúc khai, bóng kiếm lay động, chống đỡ toàn bộ công kích xung quanh. Khi thì nhân kiếm hợp nhất, giống như một con trường long màu bạc, những nơi đi qua, thoáng cái một mảng lớn Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu cấp thấp bị kiếm quang trực tiếp xoắn giết, kéo theo một con đường máu.
1517 Liễu Minh phất tay thu lại Sơn Hà Châu, sau đó hít một hơi thật sâu mới tiếp tục nhìn về một nơi sâu trong dãy núi lần thứ hai. Kết quả, chỉ một khắc sau, thân thể hắn khẽ chấn động, trên gương mặt hiện lên một nét hoảng hốt.
1518 Cùng lúc đó, ở chỗ sâu trong sơn mạch Cô Phượng, ngay cạnh khe không gian, một đạo độn quang màu vàng nhanh như chớp bay từ xa đến. Chỉ sau vài cái chớp động, độn quang màu vàng đã đến một đỉnh núi cách cái khe không gian vài trăm trượng, sau khi lóe lên, thân ảnh Chân phu nhân hiện ra.
1519 Mắt thấy cảnh này, dù là người mang tâm tính cứng cỏi như Chân phu nhân cũng không giấu được vẻ tuyệt vọng trên khuôn mặt. Bốn gã tu sĩ Thiên Tượng cảnh của Hạo Nhiên Thư Viện thì lảo đảo té nhào ra bốn phía.
1520 Khúc Nghiêu tóc vàng khẽ đảo hai mắt suy tính, Liễu Minh quen với cô gái Càn Như Bình của Nhân tộc này, lập trường cũng đã rõ, hẳn là đứng về phía Nhân tộc.