1441 "Xin lỗi, nếu như sau này có thể hòa giải với Hoàng Phủ thế gia, ta. . . ta sẽ về tìm ngươi. " Liễu Minh chần chừ một chút, lẩm bẩm nói. Triệu Thiên Dĩnh nghe vậy, đôi mắt đẹp có chút sáng ngời, lập tức lắc đầu cười khổ một cái.
1442 “Hoàng Phủ Ung điều động lực lượng chính thức của Hư Ma Đỉnh, thân thể ta lại không nguyên ven, lại thêm Tổn Ma Tiên chưa được tế luyện nên không thể nào vận dụng toàn bộ lực lượng, căn bản chẳng phải là đối thủ của y.
1443 Triệu Thiên Dĩnh đã từng dùn Hư Ma Đỉnh phỏng chế thi triển chiêu này, nhưng không thể nhanh được như thế, bằng vào tu vi Thông Huyền cảnh của Liễu Minh lúc này mà cũng không kịp né tránh.
1444 Bầu trời buổi chiều mang theo vẻ buồn bã dị thường, từng mảng lớn mây đen che đi bầu trời phía trên cao, đem cả tòa hạp cốc vào trong màn đêm. Mây đen ở giữa bắt đầu tụ lại với nhau nhanh chóng tạo thành vòng xoáy màu đen vô cùng lớn.
1445 Liễu Minh dừng lại đứng kế bên màn sáng đang chớp động không ngừng. Hắn không dám tùy tiện đưa tay chạm vào, chỉ nhắm mắt thả ra thần thức thử dò xét.
1446 Liễu Minh đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, thần sắc biến hóa đầy nghi hoặc. Ngay lúc này, một cỗ pháp lực hỗn loạn chấn động từ xa truyền đến, trong đó mơ hồ có âm thanh bạo liệt giống như có người đang đánh nhau.
1447 Trong phút chốc, một tiếng nổ mạnh giống như đất rung núi chuyển truyền đến, ba loại quang mang thanh, hồng, hoàng trong nháy mắt đan vào nhau giữa không trung, chấn động kịch liệt quét sạch ra bốn phương tám hướng khiến cho đỉnh núi được truyết trắng bao phủ xung quanh biến thành tro bụi trong khoảnh khắc.
1448 Sau khi Liễu Minh một mực bay về phía trước vài canh giờ, cảnh sắc bốn phía thủy chung không có gì thay đổi, có điều là số lượng hòn đảo trên mặt biển dần dần trở nên thưa thớt hơn.
1449 Liễu Minh nhìn yêu thú Xích Diễm đang bị pháp trận vây khốn tiếp đó lật tay lấy ra Tổn Ma Tiên rồi tung người nhảy vào bên trong. Ngay sau đó, không trung bên trên khe núi thình lình nổi lên hào quang cuồn cuộn không ngừng giao thoa đồng thời tán ra bốn phương tám hướng mang theo âm thanh nổ mạnh “Ù ù” hòa lẫn từng trận gào thét.
1450 Liễu Minh nghe Ma Thiên nói vậy không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Thì ra không gian mình ở này gọi là Luân Hồi giới, hơn nữa còn có tác dụng kỳ lạ như vậy.
1451 Ngay tại lúc này, thân thể Liễu Minh lóe lên một tầng hào quang màu vàng đất tiếp đó biến thành vô số phù văn cùng màu xoay chuyển một vòng rồi dồn dập chui ngược vào trong người hắn.
1452 Ùng ùng!Lôi vân giữa không trung cuồn cuộn, hồ quang màu tím tiêu tan lại hiện ra mảng lớn lôi điện màu bạc. Bất quá lúc này hồ quang màu bạc không ngưng tụ thành lôi cầu mà là lấy hình dáng lôi điện bình thường rơi xuống, mỗi đạo lôi điện màu bạc đều lớn bằng cánh tay, trong đó truyền ra âm thanh đinh tai nhức óc.
1453 Hắn nhìn vết cháy đen trên thân cây Tổn Ma Tiên trong tay, trên gương mặt lộ ra một chút hoảng sợ. Đạo Thần Lôi mang màu sắc hỗn độn kia đương nhiên không phải lực lượng lôi điện của giới diện này, sợ rằng đây chính là một loại thiên lôi nào đó của Thượng giới, uy năng hoàn toàn áp đảo Cửu Thiên Thần Lôi.
1454 Liễu Minh cố gắng kìm nén xúc động trong lòng, bình tĩnh quan sát hai người đang cùng Cự Long tranh đấu. Trong hai người có một lão giả tóc bạc dáng người cao lớn, khoác trên mình bộ trường bào trắng tinh tươm.
1455 Thời gian nhanh chóng trôi qua, ở một chỗ khoảng không cách hẻm núi hơn ngàn dặm bắn ra một đạo ánh sáng màu tím loạng choạng bay nhanh tới. Ánh sáng màu tím thu lại, hiện ra bóng người cô bé toàn thân màu tím.
1456 Ma Chủ không thèm để ý đến thế tấn công uy mãnh của Ngũ Trảo Kim Long, một tay bàn tay trắng nõn từ trong áo bào đen nhấc ra nhanh chóng biến thành mấy thủ ấn.
1457 “Thứ Thanh Linh tiền bối cho tại hạ xem chắc hẳn là địa đồ cảnh Luân Hồi. ““Không tệ. ” Thanh Linh khẽ gật đầu. “Không ngờ cảnh Luân Hồi lại có cấu tạo như vậy.
1458 “Từ nơi này trở vào, chính là khu vực trung ương của Luân Hồi Cảnh”. Sắc mặt Thanh Linh có chút ngưng trọng, chậm rãi nói. “Đã vậy chúng ta tiến vào thôi.
1459 "Hừ! Không cần biết nó là quái vật gì, dám cản đường ta thì chỉ có chết mà thôi!"Thanh Linh hừ lạnh một tiếng, quanh thân hiện lên ánh sáng màu xanh, trước người chợt hiện ra một bàn tay to như tòa nhà màu xanh đậm, từng đợt hỏa diễm màu đen bao phủ lấy bề mặt nó, tỏa ra từng đợt khí tức hủy diệt.
1460 Thanh Linh đang lơ lửng giữa không trung, sắc mặt không đổi nhìn về phía trước, một hồi lâu sau lại tiếp tục bay về phía sâu trong hẻm núi, trong mắt hiện lên vài phần phức tạp.