Chương trước: Chương 181
1. Chương 1 ♥ Cơ Thể Mới, Thân Phận Mới
2. Chương 2 ♥ Đừng Có Đến Tìm Ta Gây Phiền Phức Nữa!
3. Chương 3 ♥ Thần Lực Ở Đâu Ra?
4. Chương 4 ♥ Không Có Mắt...
5. Chương 5 ♥ Đạp Bay, Đánh Ngất!
6. Chương 6 ♥ Trứng Rồng? Trứng Chết!
7. Chương 7 ♥ Mua Trứng Chết Làm Gì?
8. Chương 8 ♥ Kỹ Thuật Tiếp Cận Quá Kém
9. Chương 9 ♥ Thối Tiền Lẻ
10. Chương 10 ♥ Phiền Phức Đến Rồi...
11. Chương 11 ♥ Thì Ra Là Nàng...
12. Chương 12 ♥ Hắn Cứ Như Vậy Đã Làm Người Ta Yên Tâm Rồi Sao?
13. Chương 13 ♥ Trúng Mị Dược Rồi?
14. Chương 14 ♥ Đau...
15. Chương 15 ♥ Ngươi Chính Là Phiền Phức Rồi!
16. Chương 16 ♥ Ngươi Rất Hiểu Ta Sao?
17. Chương 17 ♥ Kiểm Tra Linh Cơ
18. Chương 18 ♥ U Minh Chi Lực?
19. Chương 19 ♥ Mặt Co Quắp Là Bệnh, Nên Trị!
20. Chương 20 ♥ Trả Phí Tổn Thất Tinh Thần Cho Ta!
21. Chương 21 ♥ Nhớ Kỹ Tên Ta
22. Chương 22 ♥ Ức Hiếp Rồng...
23. Chương 23 ♥ Thứ Này Là Rồng Thật Hả?
24. Chương 24 ♥ Rồng Không Để Ý Thiệt Thòi Trước Mắt
25. Chương 25 ♥ Có Hơi Biến Thái Rồi...
26. Chương 26 ♥ Vô Giáo Dục!
27. Chương 27 ♥ Đại Tiểu Thư Giết Người Rồi!!
28. Chương 28 ♥ Dạy Nó Tôn Trọng Tỷ Tỷ Thế Nào!
29. Chương 29 ♥ Phế Vật Cũng Có Thể Đột Phá Đấu Khí Sao?
30. Chương 30 ♥ Quyết Định Đi Làm Nhà Phiêu Lưu
31. Chương 31 ♥ Không Trộm Của Ngươi Thì Trộm Của Ai?
32. Chương 32 ♥ Những Lời Kia Tốt Nhất Nên Giữ Trong Lòng!
33. Chương 33 ♥ Ngươi Lại Khóc Nữa, Có Tin Ta Hạnh Hạ Xác Không?
34. Chương 34 ♥ Ta Giống Ăn Mày Lắm Sao?
35. Chương 35 ♥ Hạ Lưu Chân Chính
36. Chương 36 ♥ Đen Ăn Đen!
37. Chương 37 ♥ Thứ Người Phá Sản!
38. Chương 38 ♥ Nàng Với Nàng Ta Quen Thân Lắm Sao?
39. Chương 39 ♥ Cường Hào Ác Bá
40. Chương 40 ♥ Đục Nước Béo Cò
41. Chương 41 ♥ Quái Thai Ở Đâu Ra?
42. Chương 42 ♥ Tinh Linh Yêu Nghiệt
43. Chương 43 ♥ Ta Theo Đuổi Tiểu Mỹ Nữ Của Ta, Mắc Mớ Gì Tới Huynh...
44. Chương 44 ♥ Rừng Lạc Nguyệt
45. Chương 45 ♥ Tiểu Phong Phong? Tiểu Nguyệt Nguyệt?
46. Chương 46 ♥ Đêm Trăng Thanh Gió Mát... Ngày Tốt Cảnh Đẹp?
47. Chương 47 ♥ Phần Tử Nguyên Tố Kỳ Lạ
48. Chương 48 ♥ Mẹ Trẻ À, Hôm Nay Mẹ Nói Nhiều Quá!
49. Chương 49 ♥ Người... Người Qua Đường Giáp?
50. Chương 50 ♥ Phế Vật Này Muốn Chết Sao?
51. Chương 51 ♥ Đồ Công Tử Bột Chết Tiệt!
52. Chương 52 ♥ Nữ Nhân Hèn Hạ Vô Sỉ
53. Chương 53 ♥ Bản Thân Cảm Thấy Quá Hài Lòng!
54. Chương 54 ♥ Lão Tử Không Nhìn Nhầm Chứ?!
55. Chương 55 ♥ Là Ảo Giác Sao?
56. Chương 56 ♥ Chẳng Lẽ Đám Khỉ Này Họ Nhà Ngươi Hả?
57. Chương 57 ♥ Đồ Nữ Nhân Chết Tiệt, Dám Tính Kế Chúng Ta!
58. Chương 58 ♥ Không Phải Người Bình Thường!
59. Chương 59 ♥ Đoàn Lính Kim Sư
60. Chương 60 ♥ Thực Xấu Tính! Thật Không Biết Xấu Hổ!
61. Chương 61 ♥ Dị Thú Xuất Hiện
62. Chương 62 ♥ Cô Có Hứng Thú Với Hắn?
63. Chương 63 ♥ Huynh Mới Là Đồ Tai Gây Họa Ấy!
64. Chương 64 ♥ Ta Thích
65. Chương 65 ♥ Không Gặp Không Về (mỹ Nam Thiên Hô Vạn Hoán Xuất Hiện)
66. Chương 66 ♥ Người Bình Thường Ta Không Nói Cho Hắn!
67. Chương 67 ♥ Ta Có Thể Bảo Đảm!
68. Chương 68 ♥ Sòng Bạc?
69. Chương 69 ♥ Tùy Tiện Chơi Đùa Mà Thôi
70. Chương 70 ♥ Chủ Nhân Và Thú Sủng Phối Hợp Ăn Ý
71. Chương 71 ♥ Một Kim Tệ Bán Không?
72. Chương 72 ♥ Lộ Bảo Rồi!
73. Chương 73 ♥ Bảo Thạch, Ta Đến Đây...
74. Chương 74 ♥ Nha Đầu, Trả Ta Phí Bảo Quản Đi...
75. Chương 75 ♥ Nổ Tung, Cắn Nuốt!
76. Chương 76 ♥ Lớn Hơn Vài Tuổi Có Lẽ Sẽ Có Cảm Giác Hơn...
77. Chương 77 ♥ Mọi Người Tề Tụ
78. Chương 78 ♥ Thân Phận Thứ Nhất Của Mặc Vấn Trần
79. Chương 79 ♥ Người Đàn Ông Âm Nhu Tà Khí
80. Chương 80 ♥ Ba Con Thánh Thú?!
81. Chương 81 ♥ Biến Thái Có Mặt Khắp Muôn Nơi!
82. Chương 82 ♥ Thánh Thú Phát Điên Rồi!
83. Chương 83 ♥ Đừng Sợ, Có Ta Ở Đây...
84. Chương 84 ♥ Dị Thú? Rõ Ràng Là Một Nắm Cơm Nếp Mà...
85. Chương 85 ♥ Mẹ, Nó Láo Nháo Quá, Không Nghe Lời Bằng Con!
86. Chương 86 ♥ Máu Huynh Cũng Đâu Có Nóng
87. Chương 87 ♥ Cô Ả Này Quả Thực Là Một Ác Ma
88. Chương 88 ♥ Tim Người Ta Đau Muốn Chết Vì Nàng Đó...
89. Chương 89 ♥ Nữ Tử Chỉ Để Đau Lòng Thôi...
90. Chương 90 ♥ Đảm Bảo Khiến Nàng Thỏa Mãn
91. Chương 91 ♥ Mẹ, Đoàn Tử Sẽ Cố Gắng Ị Ra...
92. Chương 92 ♥ Cầu Ái? Có Phải Cầu Hoan?
93. Chương 93 ♥ Không Thể Là... Đơn Thuần Thích Nàng Sao?
94. Chương 94 ♥ Nàng Có Thể Lấy Thân Báo Đáp Gán Nợ...
95. Chương 95 ♥ Rốt Cục Là Ai Ngại Mạng Dài Quá?
96. Chương 96 ♥ Đoàn Tử Muốn Phát Uy!
97. Chương 97 ♥ Bảo Giáp Phòng Ngự!
98. Chương 98 ♥ Linh Thuật Sĩ Dị Khứu!
99. Chương 99 ♥ Máy Nghe Trộm Còn Sống!!!!
100. Chương 100 ♥ Mất Hứng Thì Muốn Giết Người
101. Chương 101 ♥ Ả Điên Này Giao Cho Ta, Mấy Thứ Khác Huynh Xử Lý
102. Chương 102 ♥ Buông Tha Cho Ngươi? Ta Chơi Chưa Đã
103. Chương 103 ♥ Tát Người Cũng Là Việc Cần Có Kỹ Thuật
104. Chương 104 ♥ Còn Bán Lỗ Nữa Thì Huynh Phải Đền Ta Gấp Đôi Đấy!
105. Chương 105 ♥ Thị Vệ Tốn Kém Nhất Lịch Sử...
106. Chương 106 ♥ Ra Khỏi Gia Thành
107. Chương 107 ♥ Vô Tình Sao?
108. Chương 108 ♥ Chuyện Cũ Năm Đó
109. Chương 109 ♥ Từng Bước Rời Xa...
110. Chương 110 ♥ Bị Cắn Cũng Đáng Đời!
111. Chương 111 ♥ Ngươi Đừng Quá Tham Lam!
112. Chương 112 ♥ Đoàn Tử Rất Tức Giận, Hậu Quả Rất Nghiêm Trọng!
113. Chương 113 ♥ Đến Lăng Vân Thành
114. Chương 114
115. Chương 115
116. Chương 116
117. Chương 117 ♥ (rating: 17+)
118. Chương 118
119. Chương 119
120. Chương 120
121. Chương 121
122. Chương 122
123. Chương 123
124. Chương 124
125. Chương 125
126. Chương 126
127. Chương 127
128. Chương 128
129. Chương 129
130. Chương 130
131. Chương 131
132. Chương 132
133. Chương 133
134. Chương 134
135. Chương 135
136. Chương 136
137. Chương 137
138. Chương 138
139. Chương 139
140. Chương 140
141. Chương 141
142. Chương 142
143. Chương 143
144. Chương 144
145. Chương 145
146. Chương 146
147. Chương 147
148. Chương 148
149. Chương 149
150. Chương 150
151. Chương 151
152. Chương 152
153. Chương 153
154. Chương 154
155. Chương 155
156. Chương 156
157. Chương 157
158. Chương 158
159. Chương 159
160. Chương 160
161. Chương 161
162. Chương 162
163. Chương 163
164. Chương 164
165. Chương 165
166. Chương 166
167. Chương 167
168. Chương 168
169. Chương 169
170. Chương 170
171. Chương 171
172. Chương 172
173. Chương 173
174. Chương 174
175. Chương 175
176. Chương 176
177. Chương 177
178. Chương 178
179. Chương 179
180. Chương 180
181. Chương 181
182. Chương 182
183. Chương 183
184. Chương 184
185. Chương 185
186. Chương 186
187. Chương 187
188. Chương 188
189. Chương 189 ♥ Đúng Là Không Biết Xấu Hổ, Ngươi Không Biết Rụt Rè Chút À?
190. Chương 190 ♥ Loạn Vì Ai?
191. Chương 191 ♥ Cược Uống Rượu!
192. Chương 192 ♥ Nào Có Ai Nuốt Chửng Như Vậy!
193. Chương 193 ♥ Người Đẹp, Làm Quen Đi
194. Chương 194 ♥ Đây Quả Thật Là Bi Kịch...
195. Chương 195 ♥ Gặp Lại Lôi Uyên
196. Chương 196 ♥ Thật Ra Nàng Rất Khéo Hiểu Lòng Người...
197. Chương 197 ♥ Ông Ngoại Là Dê Béo
198. Chương 198 ♥ Chỉ Cần Nàng Cần Thì Ta Sẽ Giúp Nàng!
199. Chương 199 ♥ Đến Thời Gian Đánh Cược
200. Chương 200 ♥ May Mắn
201. Chương 201 ♥ Thích Thì Nói Chuyện Giá Đi
202. Chương 202 ♥ Nha Đầu Kia Quá Đen Tối!
203. Chương 203 ♥ Gặp Lại Người Quen
204. Chương 204 ♥ Không Phải Người Thường
205. Chương 205 ♥ Chỉ Là Hôn Môi Thôi Mà, Đừng Suy Nghĩ Quá Nhiều
206. Chương 206 ♥ Tiểu Phong Phong, Nàng Có Nhớ Người Ta Hay Không?
207. Chương 207 ♥ Kẻ Thù Cũ "cây Kim Với Cọng Râu*"
208. Chương 208 ♥ Thiên Tài Trong Thiên Tài
209. Chương 209 ♥ Không Đứng Đắn Còn Hơn Giả Đứng Đắn!
210. Chương 210 ♥ Nhiều Chuyện Là Thiên Tính Của Con Gái
211. Chương 211 ♥ Lẳng Lơ Chính Là Lẳng Lơ
212. Chương 212 ♥ Ngoài Bốn Người
213. Chương 213 ♥ Bùi Kim Cát
214. Chương 214 ♥ Đồ Nhớ Ăn Không Nhớ Đánh
215. Chương 215 ♥ Hồn Rồng Sợ Quỷ
216. Chương 216 ♥ Quỷ Hồn Tiên Sinh
217. Chương 217 ♥ Quỷ Hồn Tiên Sinh Muốn Gục Ngã
218. Chương 218 ♥ Linh Thuật Đột Phá, Thăng Liền Ba Cấp!
219. Chương 219 ♥ Ngày Bi Kịch Của Vong Linh Kỵ Sĩ
220. Chương 220 ♥ Cô Bé À, Cậu Ta Là Tình Lang Của Cô À?
221. Chương 221 ♥ Nhìn Ai Cũng Không Vừa Mắt!
222. Chương 222 ♥ Làm Người Không Thể Quá Ngu Xuẩn
223. Chương 223 ♥ Vào Cốc Cổ Tạp!
224. Chương 224 ♥ Tô Tiểu Thư Đúng Là Khác Người
225. Chương 225 ♥ Tiến Lên Chiến Đấu
226. Chương 226 ♥ Đồ Ngốc, Đứng Đực Ra Đó Làm Gì, Còn Không Mau Chạy Đi?!
227. Chương 227 ♥ Đây Là Yêu Nghiệt
228. Chương 228 ♥ Cũng Thật Là Náo Nhiệt Quá Đi
229. Chương 229 ♥ Hậu Cung Là Cái Gì?
230. Chương 230 ♥ Cũng Thật Là Náo Nhiệt Quá Đi
231. Chương 231 ♥ Quyết Định Này Rốt Cuộc Có Chính Xác Không?
232. Chương 232 ♥ Quyết Định Của Tô Linh Phong
233. Chương 233 ♥ Quyết Định Của Mặc Vấn Trần
234. Chương 234 ♥ Bạo Cúc Là Bạo Cúc!
235. Chương 235 ♥ Hồ Ly Biến Dị Biết Nói Chuyện
236. Chương 236 ♥ Còn Có Một Cách...
237. Chương 237 ♥ Không Có Cái Gì Bình Thường!
238. Chương 238 ♥ Thật Đặc Biệt, Quả Nhiên Là Huyền Huyễn!
239. Chương 239 ♥ Mặc Quần Áo, Hồ Ly Ăn Thức Ăn Nấu Chín
240. Chương 240 ♥ Một Con Hồ Ly Hủ Nữ Cực Kỳ
241. Chương 241 ♥ Không Cần Để Ý Đến Con Hồ Ly Này
242. Chương 242
243. Chương 243 ♥ Một Con Hồ Ly Giỏi Nói Dối...
244. Chương 244 ♥ Tô Tiểu Thư Lại Bắt Đầu Độc Miệng...
245. Chương 245 ♥ Ai Có Thể Nói Cho Nàng Biết Rốt Cuộc Là Có Chuyện Gì Xảy Ra Không?!
246. Chương 246 ♥ Nông Trại Qq Ư?
247. Chương 247 ♥ Muốn Ăn Luôn Nàng Sao?!
248. Q.4 - Chương 248: Tô Tiểu Thư Muốn Phản Công!
249. Q.4 - Chương 249: Chiêu Này Quá Độc!
250. Q.4 - Chương 250: Tô Cô Nương Là Tiểu Ác Ma!
"Thương Ngô, ngươi đừng quên mình và Linh Phong là thầy trò!" Tá Dịch trầm mặc chốc lát lại nói. Hắn và Thương Ngô khác nhau ở điểm này. So với hắn, Thương Ngô lại càng không thể như vậy với Tô Linh Phong...
Lòng Tá Dịch đang tìm cách bao biện cho bản thân, muốn giảm bớt cảm giác áy náy, thế nhưng... Cách này dường như không có tác dụng, ngược lại càng làm hắn thấy mình khốn kếp.
Mặc Vấn Trần nhìn Tá Dịch chằm chằm bằng đôi mắt lạnh như băng, bình tĩnh nói: "Ta chưa từng nghĩ quan hệ thầy trò giữa ta và Phong Nhi là vấn đề. Cứ theo tính tình nàng, nếu nàng cũng thích ta, ngươi cảm thấy nàng sẽ để ý những thứ này sao?"
"..." Tá Dịch nghe vậy thì môi mỏng khẽ nhếch, nói không nên lời, hai tay cũng không tự chủ nắm chặt thành quyền.
Tuy hắn và Tô Linh Phong chỉ ở chung mấy tháng nhưng tính cách nàng hắn tương đối hiểu rõ. Nàng thích làm theo ý mình, rất có chủ kiến, sẽ không dễ dàng bị ảnh hưởng bởi người ngoài, lễ giáo phong tục hay những yếu tố linh tinh khác, hoặc nói cách khác là nàng vốn chẳng để chúng vào mắt.
Một tâm hồn cao ngạo như vậy sao có thể để ý đến cái nhìn của người ngoài chứ. Người khác đối với nàng thế nào đều không có ý nghĩa gì...
Mặc Vấn Trần nhìn thần sắc hoảng hốt trên mặt Tá Dịch thì vẻ mặt không khỏi hơi hòa hoãn, hắn than nhẹ một tiếng, chân thành nói: "Tá Dịch, ta sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào làm tổn thương Phong Nhi, kể cả bản thân ta. Ngươi lo lắng thừa thãi rồi."
Tá Dịch nghe vậy vẫn im lặng, chỉ khẽ chau mày, hắn nhìn thẳng mắt Mặc Vấn Trần, đôi mắt lộ vẻ không tín nhiệm.
Mặc Vấn Trần cũng không để ý, tiếp tục nói: "Ta biết huynh cũng thích Phong Nhi. Bị một cô gái đặc biệt như vậy hấp dẫn cũng là chuyện thường. Những người thích nàng không thể đếm hết, ta không ngại cạnh tranh công bằng với huynh."
Lời nói của Mặc Vấn Trần lúc này tràn đầy tự tin, giọng điệu trôi chảy, nhưng thật ra lòng hắn không bình tĩnh được như vậy. Hắn đang âm thầm sầu não: Tiểu nha đầu kia giờ mới mười ba mười bốn tuổi đã nhiều nợ hoa đào như vậy, vài năm nữa sẽ thế nào đây? Hắn cũng có thể đoán được tương lai mình sẽ phải liên tục đuổi mấy đóa hoa đào quanh nàng... Thật là mạng khổ mà!
Mặc Vấn Trần không dám khinh thường Tá Dịch. Hắn phải thừa nhận người đàn ông này rất ưu tú, phẩm chất, tướng mạo, bối cảnh, thực lực, còn cả tình cảm với Tô Linh Phong đều không thua kém mình. Hắn ta có thể coi là một đối thủ mạnh trong tình trường. Vì thế mình phải dồn hết sức để phân chia cao thấp với hắn, không thể thua khí thế!
Cạnh tranh công bằng? Tá Dịch sửng sốt một chút rồi lập tức kịp phản ứng. Đúng rồi, sao hắn suy nghĩ phức tạp vậy? Qua cuộc nói chuyện với Tô Linh Phong vào buổi trưa, hắn hiểu nàng vẫn chưa yêu mến bất kì ai. Như vậy hắn vẫn còn cơ hội, cần phải tranh thủ...
"Được. Vậy thì cạnh tranh công bằng!" Tá Dịch gật đầu rồi thu Cự Kiếm lại, hắn xoay người bước theo hướng dẫn ra ngoài rừng phong.
"Mau nhìn kìa, có người bước ra từ Hồng Phong Lâm!" Một số đệ tử vẫn luôn chú ý đến động tĩnh trong rừng đều trợn mắt nhìn người đi tới từ phía rừng cây.
"Ồ, là Tá Dịch điện hạ. Thầy Thương Ngô đâu?"
"Thầy Thương Ngô... Không, không phải thầy ấy đã thua chứ??" Một thiếu niên lắc đầu lo lắng nói.
"Sao có thể! Đừng nói năng lung tung! Thực lực thầy Thương Ngô mạnh như vậy, sao có thể thua!" Các đệ tử sùng bái Mặc Vấn Trần đáp. Bọn họ tuyệt đối không cho phép người khác nghi ngờ thực lực của thần tượng trong lòng họ.
Tá Dịch đến gần, một đệ tử hoảng sợ kêu to: "Tá Dịch điện hạ như bị thương vậy!"
Mọi người nhìn kĩ. Còn không phải bị thương sao, trên trán Tá Dịch còn rõ khối máu ứ đọng to bằng quả hạnh...
"Sao lại đánh lên mặt vậy. Sẽ không để lại sẹo chứ?" Một thiếu nữ nhỏ giọng hỏi đầy lo lắng.
"Chắc không đâu..."
"Khuôn mặt anh tuấn như vậy, nếu có sẹo thì thật đáng tiếc. Nếu mặt mày hốc hác thì còn chấp nhận được..."
Thính lực Tá Dịch vốn hơn người, những lời bàn tán kia không tránh khỏi lỗ tai hắn. Nhưng hắn không để ý, cũng không thèm liếc đám đệ tử kia, chỉ bước nhanh về phía cổng.
Thật ra vết máu ứ đọng trên trán Tá Dịch nếu nói là bị thương cũng hơi quá lời, chỉ là bị một chút dư ảnh từ đạo đấu khí của Mặc Vấn Trần áp sát mà thôi.
Nhưng Tá Dịch vẫn rất khâm phục thực lực của Mặc Vấn Trần. Hai người bọn họ mỗi người làm bá chủ một phương. Nếu Tá Dịch sử dụng toàn bộ thực lực thì hỏi trên đời có mấy người có thể tới gần hắn, làm hắn bị thương. Mà lúc giao thủ với hắn, Mặc Vấn Trần rõ ràng không sử dụng toàn bộ năng lực. Ai chẳng biết Mặc Vấn Trần là Linh Vũ song tu, nhưng lúc nãy hắn ta chỉ dùng đấu khí, không dùng linh thuật...
Mặc Vấn Trần thấy Tá Dịch bỏ đi cũng không vội vã ra khỏi rừng. Hắn chậm rãi nâng ống tay áo rộng thùng thình bên phải lên, thấy rõ một đường rách lớn, là do kiếm khí của Tá Dịch gây ra...
Tuy hắn làm trầy da Tá Dịch nhưng lại bị hỏng mất áo bào, trên thực tế cũng không tính là thắng. Mặc Vấn Trần trầm tư một lát, cởi bỏ áo ngoài bị hỏng rồi lấy từ trong nhẫn vật một chiếc áo choàng mới, ưu nhã mặc lên.
Sau khi thay quần áo, Mặc Vấn Trần quan sát cảnh tượng bừa bộn xung quanh, khẽ nhíu mày rồi cũng chầm chậm bước ra khỏi rừng cây.
Một vài đệ tử nhìn thấy Mặc Vấn Trần bước ra đều âm thầm thở phào.
"Ta đã nói rồi, thầy Thương Ngô sao có thể bị thương..."
"Tá Dịch điện hạ có một vết thương nhẹ, thầy Thương Ngô lại không tổn hại gì, chẳng lẽ thầy thắng rồi?"
"Cái này khó nói lắm. Dù sao Tá Dịch vương tử cũng là người ra khỏi Hồng Phong Lâm trước..."
"..."
Mỗi người một ý kiến, tất cả đều suy đoán rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nhưng tất cả vẫn chỉ là dấu chấm hỏi. Hai thánh giai cao thủ trẻ tuổi đột nhiên đánh nhau nhưng chẳng ai thắc mắc lý do. Khi hai cao thủ động võ thì nguyên nhân cũng không còn quan trọng nữa. Cái mọi người quan tâm là kết quả...
Mặc Vấn Trần chỉ mấy nam sinh vẫn còn chưa kịp phản ứng: "Trò, trò, cả trò nữa, vào Hồng Phong Lâm dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ sân bãi."
"Vâng, thầy Thương Ngô..."
"Vâng..."
Mấy nam sinh kém may mắn bị Mặc Vấn Trần điều đi dọn dẹp đều mang vẻ mặt đau khổ chậm chạp bước vào Hồng Phong Lâm...
Tá Dịch trở về phủ thành chủ, rửa mặt, thay quần áo xong thì trời cũng vừa tối. Mục Đạt tới mời Tá Dịch, nhìn thấy trán hắn có vết tím thì sửng sốt.
Xem tiếp: Chương 183