61 Đêm tối, tại phủ tri châu.
-Đại nhân…
Tôn Yến Nguyệt bưng vào một chén sâm còn bốc khói. Mộc Nghiêm vẫn còn tần ngần bên hương án, trên tay là tấm ngọc bội xanh biếc vốn là vật Ngụy Thục Hoa hay mang theo bên người :
-Nô tỳ mang trà sâm cho đại nhân.
62 Hạ Tinh bị đối xử không tệ lắm. Phòng giam của nàng còn được trải một mớ rơm làm đệm. Bữa ăn đưa đến có thêm một ít cá nướng, quá hậu hĩ so với một tù nhân.
63 Trời khuya ảm đạm. Tiêu Hạ là một bóng ma đúng nghĩa. So về bản lĩnh, thân phận, năng lực hắn luôn là một kẻ vượt trội so với đồng loại. Thẩm gia thôn hiện ra trước mắt hắn, đèn đuốc sáng ngời.
64 Chuyện cũ, chiếm không nhiều thời gian trong cuộc đời đằng đẵng hàng nghìn năm của “Thi gia” nhưng lại làm hắn trải qua bao nhiêu là cung bận yêu thương, ganh tỵ và hạnh phúc.
65 Từ thời Bàn cổ lập nên Thiên Địa, trong muôn ngàn sinh vật, đã có một loài sinh vật tồn tại nhờ máu của động vật. Loại sinh vật đó lại chỉ có vài cá thể, tuy mạnh nhưng tỉ lệ sinh sản rất thấp, trải qua nhiều biến động của lịch sử, chỉ còn có hai người.