1 Bình thường Hạ gia trang không hoang vắng thế này. Hôm nay lại là sinh thần (sinh nhật) của Hạ Hoa Liên, tam tiểu thư Hạ gia, đáng lẽ mọi thứ đều phải được trang hoàng rực rỡ, khách khứa đông đúc thì bây giờ lại hoang tàn lạnh lẽo.
2 Đêm lành lạnh. Tiếng chim ăn đêm gào lên gọi bạn nghe thật thê lương.
Dưới ánh trăng sáng rõ, bình thường Hạ gia trang không hoang vắng thế này.
Hôm nay lại là sinh thần (sinh nhật) của Hạ Hoa Liên, tam tiểu thư Hạ gia, đáng lẽ mọi thứ đều phải được trang hoàng rực rỡ, khách khứa đông đúc thì bây giờ lại hoang tàn lạnh lẽo.
3 . . -Bà bà ơi, « huyết nô » là gì?
Huyết nô là gì?
Vệ quốc và nhiều quốc gia lân cận đều vướng phải nạn cương thi. Bọn chúng đi đến đâu là tang tóc đến đấy.
4 Để chủ nhân có thể quen với mùi máu của mình, Hạ Tinh mỗi ngày dùng kim trích một giọt máu thấm lên đầu chén để hắn nếm. Nhưng mấy hôm nay hình như hắn tìm được mồi dễ dàng nên khi về hang thì bụng đã no, không cần dùng đến máu của huyết nô, cũng không buồn nếm máu của Hạ Tinh.
5 Để chủ nhân có thể quen với mùi máu của mình, Hạ Tinh mỗi ngày dùng kim trích một giọt máu thấm lên đầu chén để hắn nếm. Nhưng mấy hôm nay hình như hắn tìm được mồi dễ dàng nên khi về hang thì bụng đã no, không cần dùng đến máu của huyết nô, cũng không buồn nếm máu Hạ Tinh.
6 Mùa đông giá lạnh. Lâm mụ đã già nên không thể chịu nổi cái lạnh phương Bắc. Hơn nữa mùa đông đến con người cũng di cư tránh rét theo đàn thú hoang trong vùng.
7 Mùa đông giá lạnh. Lâm mụ đã già nên không thể chịu nổi cái lạnh phương Bắc. Hơn nữa mùa đông đến con người cũng di cư tránh rét theo đàn thú hoang trong vùng.
8 Hạ Tinh kể từ sau sự việc đó cách nhìn cũng có nhiều thay đổi. Mấy hôm sau, nàng đã thay chiếc áo cũ không còn vừa vặn, khoác lên người bộ y phục mới sạch sẽ mà cương thi đã mang về.
9 Cách nhìn của Hạ Tinh sau việc đó đã có nhiều thay đổi. Nàng đã thay chiếc áo cũ không còn vừa vặn, khoác lên người bộ y phục mới sạch sẽ mà cương thi mang về.
10 Lâm mụ ra đi rất thanh thản. Lúc ấy Hạ Tinh sắp được 15 tuổi, đã cung cấp máu cho thiếugia được hai lần. Hắn không có phản ứng gì đặcbiệt trước chuyện Lâm mụ mất.
11 Lại thêm một vạch trên vách hang nữa, lần này là một vạch thật dài.
Năm tháng Hạ Tinh đi theo cương thi đã không thể chỉ tính bằng ngày nữa. Mỗi lần trăng lên rồi mất dạng, Hạ Tinh sẽ đánh dấu bằng một vạch dài.
12 Đầu óc Hạ Tinh vẫn còn choáng váng nhưng vẫn cố gắng thu dọn đồ đạc. Nàng không bài xích chuyện dùng lại đồ của người chết nên cũng có thêm hai bộ đồ mới trong hành lý.
13 Hạ Tinh không đi dự hội xuân. Những lễ hội chỉ vui nếu đi cùng những người thân thuộc. Nàng không còn ai thân thiết, đi hội xuân chỉ vui vẻ trong chốc lát, sau đó trở về với nỗi cô đơn quạnh quẽ sẽ còn nuối tiếc những phút giây đó dường nào.
14 Cuối cùng thì Tô Yến Nguyệt cũng biết được chuyện thiếu gia là cương thi. Hắn vốn chẳng cần che giấu. Mà cũng khó lòng che giấu được khi thức ăn của hắn chỉ chỉ có một, đó là vị của máu người.
15 Đầu óc Hạ Tinh vẫn còn choáng váng nhưng vẫn cố gắng thu dọn đồ đạc. Một ít quần áo và đồ dùng phụ nữ lúc quan trọng. Cây trâm gỗ của bà bà và…trâm vàng của thiếu gia tặng nữa.
16 Từ nhỏ đến lớn, Hạ Tinh ăn uống đều kham khổ. Cơm trắng với rau xanh, thỉnh thoảng có được một chút thịt. Nàng cũng không phải là thị nữ chính hầu hạ các tiểu thư, công việc thường ngày chỉ ở trong bếp nên chẳng có đãi ngộ gì khác.
17 Cuối cùng thì Tô Yến Nguyệt cũng biết được chuyện thiếu gia là cương thi. Hắn vốn chẳng cần che giấu. Mà cũng khó lòng che giấu được khi thức ăn của cương thi vốn chỉ có một, đó là vị của máu người.
18 - Tôn tỷ tỷ …Tôn tỷ tỷ…Đối với một thứ không dùng được, cương thi thường có khuynh hướng vứt bỏ. Thời gian gần đây hắn không uống máu của HạTinh vì nàng không được khỏe mạnh, tương lai gần cũng không muốn uống vì nàngchưa được khỏe mạnh.
19 Từ nhỏ đến lớn, Hạ Tinh ăn uống đều kham khổ. Cơm trắng với rau xanh, thỉnh thoảng có được một chút thịt. Nàng cũng không phải là thị nữ chính hầu hạ các tiểu thư, công việc thường ngày chỉ ở trong bếp nên chẳng có đãi ngộ gì khác.
20 Cương thi nhìn cô gái đang nằm thiêm thiếp trên bàn đá với vẻ bài xích rõ rệt. Nàng ta bây giờ như một gánh nặng đối với hắn vậy. Có một sinh vật nhỏ trong bụng, rồi sau đó lại sinh ra một đứa bé.