41
“Ư …”
Trong vô thức rên lên một tiếng, đôi mắt thon dài khẽ động mấy cái, cuối cùng mở ra.
Liễu Yển Húc ánh mắt mờ mịt nhìn xung quanh, tấm màn trướng màu vàng không buông xuống, bốn bề yên tĩnh, ngoài vài tiếng côn trùng vô danh.
42
Phần I
Lại là một năm xuân đến sớm.
Liễu Yển Húc quần áo bạc thường ngồi trong ngự hoa viên, nhìn hoa nở khắp viện, một phòng xán lạng …
Thật là một cảnh sắc rất đẹp, hồ điệp tung bay, một mảnh! Tím đỏ.
43
Xin lỗi xin lỗi …. ”
Ý thức vẫn chưa khôi phục, đã có một âm thanh mông lung tiến vào trong đầu, không khỏi cau mày lại, cơ thể rất đau, rất muốn ngủ, nhưng tiếng nỉ non không ngừng bên tai lại làm cho không cách nào mơ được một giấc mộng thanh bình.
44
“Hoàng! Hoàng …. ”
Đột nhiên nhìn thấy hai người xuất hiện trước mặt, Tống Vu Phi chấn kinh không biết nói cái gì, đứng yên tại chỗ, động cũng không dám động, vừa muốn mở miệng hai tiếng “Hoàng thượng” thì đã tiếp xúc với Mộ Dung Hoài Tần! Sau khi bị liếc nhìn sắc bén liền đem nuốt chữ sau vào bụng.