Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 211
Chương mới nhất: Chương 150: Sen Tàn.
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Khi cô mười sáu tuổi, anh mười tám tuổi, đã đến bên cạnh anh. Từ đó, trôi qua cuộc sống của một bà quản gia thực thụ: cầm cặp sách cho anh, nấu cơm cho anh, cùng anh đi học, cùng anh luyện chữ, giặt quần áo, tìm tất, còn giúp anh theo đuổi bạn gái.

Danh sách chương Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm


Chương 21: Anh Thua.

21 Dù biết là như thế nhưng anh không thể nào tình nguyện rơi vào thế hạ phong ở trước mặt của Diệp Thanh Hòa khi vẫn còn chưa so tài? Liền Ha ha cười lạnh nói: "Nổi sao? Còn chưa phục? Tôi sẽ để cho cô biết cái gì gọi là tâm phục khẩu phục! Đến đây đi! Đừng có đứng mãi ở đó nữa!""Nếu đã vậy, chúng ta sẽ so tài một chút!".


Loading...

Chương 22: Thỉnh Cầu.

22 Bốn giờ trôi qua, anh ném bút xuống, lắc lắc bàn tay bủn rủn, bây giờ trời cũng đã tờ mờ sáng, cha anh đúng là điên rồi, ngày mai anh còn phải đi học nữa cơ đấy……“Tôi không có tố cáo.


Chương 23: Trân Quý.

23 Sau khi anh rời đi bỏ lại trên đất một đống bừa bộn, mà cô lại phải thay anh dọn dẹp tàn cuộc. Nhặt lên những tờ giấy luyện chữ tán loạn kia, dùng khăn giấy lau chùi nước đọng và vết mực trên sàn nhà.


Chương 24: Bí Mật Nhỏ Của Tiêu Nhị.

24 Sau khi bị giáo huấn ở phòng khách, anh ủ rũ cúi đầu trở về phòng của mình, mang hết lửa giận trong người phát tiết vào quả bóng rổ, nhàm chán đóng cửa lại một lần lại một lần dùng sức cầm banh đập tới bảng bóng rổ trên vách tường.


Chương 25: Điều Kiện.

25 Mặc dù bị người khác kìm chế cảm giác chẳng phải thoải mái chút nào, nhưng sau khi cân nhắc thiệt hơn, anh đành phải tự nói với bản thân là một đại trượng phu co được dãn được! Hàn Tín còn chịu nhục chịu khố đến đâu chứ, anh như thế này đã tính là gì?"Nói, điều kiện gì.


Chương 26: Cháu Cũng Đi?

26 "Cái đó. . . . . . Tôi đi lấy bài tập tới đây học. “ , cô liền đỏ mặt nói. Ngẩng đầu, vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt dò xét của Tiêu Y Đình, tâm hoảng ý loạn, bức bách bản thân mặt lạnh mà nói: "Có gì ngạc nhiên đâu, trên sách đều viết cả rồi, cũng không phải chưa có học qua.


Chương 27: Xó Xỉnh

27 Tiêu Y Đình giơ tay lên cho Tiêu Thành Hưng nhìn, cà lơ phất phơ cười hì hì không ngừng: "Sạch sẽ, không có mực, cũng không có bùn. . . "Có phải cha anh vẫn còn nhớ rõ chuyện xấu anh đã làm khi còn bé đối với em gái Quách hay không? Một đôi tay dính đầy mực nước đen sì mạnh mẽ ôm chầm lấy công chúa nhỏ của nhà họ Quách, in hằn rõ năm đầu ngón tay lên trên chiếc váy trắng như tuyết.


Chương 28: Thú Vị

28 Cô ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là lớp phó học tập Giang Chi Vĩnh đang bắt chuyện với mình. Khai giảng hơn một tháng, trong lớp còn có nhiều người cô không nhớ tên, chỉ đặc biệt nhớ cái tên Giang Chi Vĩnh, đó là bởi vì cái tên này gợi cho cô nhớ tới câu thơ: Giang chi vĩnh vậy, không thể phương tư.


Chương 29

29 "Vậy thì tốt quá, ngày mai tớ sẽ tới đón cậu? Hay là. . . ". . . lúc này cậu chợt nhớ tới quan hệ của cô và Tiêu Y Đình, cảm thấy hình như có gì đó không ổn.


Chương 30: Kinh Ngạc

30 Theo bóng lưng Diệp Thanh Hòa vội vã biến mất, nhóm người ngây ngô đứng ở đó một lát, không khí náo nhiệt lúc trước vì chệch mất một khúc nhạc đệm mà nhạt đi rất nhiều.


Chương 31: Nai Con

31 Cô không thích chơi những trò chơi kia, cũng không phải vì quá thanh cao kiêu ngạo mà có lẽ là bản tính từ trước tới nay đã vậy. Trời sinh cô đã thích yên tĩnh, không thích náo nhiệt, huống chi, những chuyện mà cô đã từng trải qua để cho cô càng trở nên thành thực hơn so với những người bạn cùng lứa tuổi của mình.


Chương 32: Tôi Mang Người Tới.

32 Nghe thấy thế cô liền dừng động tác lại, điều này rõ ràng là đang cố tình nhắm vào cô đây mà, cũng không biết cô đã đắc tội đến người nào? Không phải cô đa quá nhún nhường rồi sao?Ngẩng đầu nhìn lên, nhìn vào nơi phát ra tiếng nói không thân thiện đó, trên gương mặt của người kia đang nở một nụ cười đầy châm chọc mà đố kị.


Chương 33: Chúng Ta Đi.

33 Hơn nữa, hiện tại trong người anh lại có chút men say. Nhất thời, bầu không khí xung quanh liền trở nên khẩn trương, mọi người thẫn thờ nhìn người trước mặt, không biết đến tột cùng anh muốn làm cái gì.


Chương 34: Lấy Độc Trị Độc.

34 “Anh uống rượu…. . ” cô nhìn chằm chằm vào anh, nhẹ nhàng nói. Thời gian như dừng lại trong chốc lát, chỉ có tiếng là cây khẽ lay động trong gió, xào xạc.


Chương 35: Tiếng Cười

35 “Được!” Anh sảng khoái đồng ý, rồi lột một nhánh tỏi cho vào miệng nhai. Mùi vị này tất nhiên không hề dễ chịu, thế nhưng anh lại như đang nhai kẹo vậy, chân mày cũng không hề nhíu lại lấy một lần.


Chương 36: Sinh Nhật

36 Mắt Tiêu Y Đình sáng lên nói: “Đúng thế! Mới vừa rồi chúng ta cũng chưa kịp ăn bánh ngọt! Chị Loan Loan, hãy mang bánh ngọt ngon nhất của nhà chị tới đây đi!”“Được! Chờ chị chút nhé, tiểu Nhị!”.


Chương 37

37 Vì ngày hôm sau là chủ nhật, nên Tiêu Y Đình liền chơi điện tử thâu đêm, đến rạng sáng mới tắt máy đi ngủ, không ngủ thẳng đến buổi chiều chắc sẽ không dậy nổi.


Chương 38

38 Diệp Thanh Hòa từ chối lời mời ăn cơm của Giang Chi Vĩnh, vội vàng trở về nhà. Theo cô nghĩ, bản thân mình là kẻ ăn nhờ ở đậu nên tất cả mọi việc đều phải có chừng mực của nó, nếu cả ngày không có mặt ở nhà nhất định sẽ mang đến bất tiện cho người nhà họ Tiêu, cũng để cho chủ nhà mất hứng.


Chương 39: Thơm Quá.

39 Phòng bếp còn chưa được dọn dẹp sạch sẽ. Chỗ này chút dấm, chỗ kia tí tỏi, chén đĩa vất lung tung. Tiêu Thành Trác phản ứng rất nhanh, cũng biết bản thân phạm vào điều cấm kỵ, nhưng việc đầu tiên nghĩ đến chính là phải bảo vệ chị ấy.


Chương 40: Cám Ơn

40 Diệp Thanh Hòa đẩy anh ra, cũng không để ý tới anh nữa, bắt đầu dọn dẹp tàn cuộc. "Này, làm gì thế?". Đối với phản ứng vội vã đẩy mình ra của cô để cho anh thấy thật buồn cười, lại ghé đầu tới, kề sát vào mặt của cô nói: "Chẳng lẽ cô không ngửi thấy trên người tôi có mùi vị gì sao? Ví dụ như, mùi vị của đàn ông chẳng hạn?"Diệp Thanh Hòa cau mày, đầu quay về phía sau, không thể nhịn được nữa, lập tức nói: "Tôi chỉ ngửi thấy được mùi tỏi cùng mùi hôi miệng mà thôi!"Tiêu Y Đình liền cười ha ha, cuối cùng cũng có chuyện có thể làm cho cô chẳng thể bình tĩnh, không phải sao?Anh trẻ con mà cười rồi nhanh chóng đi đánh răng, Diệp Thanh Hòa cũng vừa dọn dẹp trong bếp vừa tỉnh hồn lại, chuyện ngày hôm nay cô tuyệt không trách Khương Ngư Vãn, chỉ do bản thân làm việc không đủ nghiêm cẩn, về sau không thể tùy tiện như vậy nữa, bất luận là trường hợp nào! Cũng cần phải tránh!——— —————— —————— —————————Đảo mắt đã sắp tới kỳ thi giữa kỳ, Diệp Thanh Hòa vẫn có thói quen học tập tốt, hoàn toàn không phải là người khi gặp chuyện thì lại ôm chân phật, mà Tiêu Y Đình cho tới bây giờ lại không thèm để ý đến các cuộc thi, vẫn giống như ngày xưa, ban ngày càn rỡ vui đùa, ban đêm thì lại chơi điện tử.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hôn Học Trưởng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34


Trọng Sinh Chu Chỉ Nhược

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 55


Nặc Sâm Đức

Thể loại: Võng Du, Ngôn Tình

Số chương: 59


Uyển Vân

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 50



Phù Sinh Ngoại Truyện: Bảy Đêm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 61


Yêu Như Vậy Hận Là Thế

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27



Thời gian hoa nở

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Đào Hoa Yêu Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49