61 - Con có hứa sẽ bảo vệ cho người con gái trước mặt dù có xảy ra chuyện gì hay không ? Một lời hỏi nữa từ một đạo sĩ đứng giữa bức tượng. Những ánh lửa rực rỡ từ trong những chiếc đèn treo khắp nơi ánh lên một vùng sáng trung tâm , tất cả đạo sĩ đều lặng yên dõi theo từng bước chân một của người con trai đó.
62 Oành đùng ! Những tia chớp từ nơi trời cao vẫn thay phiên nhau rạch xuống phàm trần những vệt sáng chớp tắt không đều ! Ở trên trời cao , mọi thứ vẫn ổn yên ! Nơi dưới phàm trân , trăm ngàn năm qua vẫn đầy sóng gió ! Chuyện đời người , ngắn ngủi mà đậm sâu.
63 Người , đôi lúc chẳng có tin vào trời , Nên trời , cũng có lúc đúng lúc sai ! Cũng có câu rằng : Trời , luôn luôn gieo ngụ ý , Chỉ là người , không bao giờ hiểu được ! Đêm , những tiếng sấm hòa cùng chuyện đời người , Dõi theo những bước chân của một con người đi lạc ! Có chăng thật sự là đi lạc ? Tự hỏi trăm ngàn lần như thế.
64 Trên một cái giường gỗ , một người đàn ông được băng bó toàn thân đang nằm đó. Ánh sáng từ bên ngoài vàng cháy nằm im lìm bên dưới đất. Đôi mắt đã nhắm nghiền của người đàn ông đó vẫn không thể che dấu đi một cảm xúc mạnh mẽ , cứng rắn lẫn với nét kiên định làm người ta thoáng giật mình.
65 Đám cưới diễn ra trong căn nhà nhỏ , mọi người trong làng đều được mời đến , còn đạo sĩ thì chỉ có vài người chí thân với Trực và Thành là đến chục mừng ngày vui.
66 Xoẹt !!!!!!! Oành đùng đùng ! Tia sét từ trên trời cao lại một lần nữa đánh xuống ngôi nhà đó , căn nhà không lung lay , không có vụ nổ xảy ra nhưng tiếng sét đánh và những lằn kẻ trắng đó vẫn liên tục không ngừng đánh xuống ! Bầu trời một màu đen mượt , thấm đẫm như là màn đêm , như ngày tận cùng của thế giới ! Khí thế uy áp từ trên trời cao hạ xuống làm người ta như nghẹt thở , những con người nhỏ bé ngước đầu lên bầu trời để nhìn những cột xét đánh xuống , vẫn đều đều như thế , những cột xét to như những cột đá lớn vẫn đều đều hạ xuống căn nhà làm người ta cảm thấy nặng nề đến khô khốc.
67 Trong ngôi nhà nhỏ của gia đình đó , trong căn buồng của vợ chồng Trực. Trực và Thành im lặng , ngắm nhìn đứa bé đang say giấc trong vòng tay của Trúc , Trúc đôi mắt nhắm nghiền đã thiếp đi vì mệt.
68 Như cơn gió, thoáng nhẹ bay giữa trời. . . . . . Trôi đi đến vô vàng cỏi kiếp, đời người bạc, bạc trắng như vôi, gió vô tình, lướt theo mây ngàn dặm, đời người sầu, kiếp tình duyên, hận một đời lang bạt, để lại theo cơn gió, một mối tình, sầu uất, đời say.
69 Gió vô tình, thổi mây bay ngàn dặm, Người vô tình, cách biệt tận phương xa. Đời người buồn, lắm than nhiều oán, Giấc mộng đời, tựa gió thoảng mây bay.
70 Tí tách ! Tí tách ! Mưa vẫn đang rơi. . . . Mưa rơi nhẹ, từ trên cao đọng lại rồi rớt xuống ! Tách ! Vỡ tan ra khi chạm vào, hóa thành li ti trăm ngàn giọt nước mưa nhỏ khác.
71 Giấc mơ về một cuộc tình luôn vỡ tan ra. . . . Những con người cố gắng tìm kiếm hạnh phúc đâu đó, cuối cùng nhận ra hạnh phúc luôn rời xa dù có cố gắng giữ chặt bao nhiêu.
72 Nếu giấc mơ đó, chỉ có mình anh ở lại. . . . Có lẽ anh sẽ không bao giờ đau lòng đến thế. . . . . . . . Anh chấp nhận, anh không cần nhận được tình yêu của em và sẽ sống với tình cảm của mình mà không em.
73 Gió lạnh rít lên hai bên đường, hơi lạnh chạy loạn khắp nơi khiến hơi thở người khác cũng đông đặc lại ! Cái lạnh tê tái xuyên qua da, làm nên các cơn đau nhức trong người, bước đi không còn cảm giác ! Lạnh vô cùng ! Gió lạnh mang theo những hạt nước li ti đã đóng băng tát vào mặt người đi ngang gây nên những cơn đau buốt khó chịu ! Nơi này rất ích người ghé qua, lâu lâu cũng có vài người đánh cá đến cầu mai ! Hôm nay bổng có một người khác nữa xuất hiện ! Một người khách lạ ở nơi xa ! Người này ung dung đi trong khí trời lạnh giá, dường như cái lạnh không có một ý nghĩa nào cả.
74 Ở nơi xứ sở của hoa anh đào hay còn gọi là sứ sở mặt trời mọc, Nhật Bản, ở nơi đó hiện tại có một việc đang xảy ra ! Trong một khuôn viên yên bình của nơi xa thành thị của Nhật, dù là xa nhưng vẫn phồn hoa tiên tiến.
75 Lúc này, Long vẫn đang hôn mê sâu trên một chiếc giường êm ái, nhưng trong đầu lại đang vang lên một câu hỏi : Ẩn sau đôi mắt đang nhắm nghiền, trong giấc mơ lạ lùng đó, Long thấy mình đang đứng ở một nơi tối đen như mực, lại là câu hỏi đó ! “ Đã có quyết định chưa ? Áo Choàng hay là Chiếc Lắc ? “ Một câu hỏi với tiếng nói vô cùng quen thuộc nhưng rõ ràng đây không phải là tiếng việt, nhưng Long vẫn hiểu, một loại ngôn ngữ rất lạ ! Đây là giọng của thằng Phú mà.
76 Cạch ! Chiếc đũa đã được An đặt xuống bàn ! - Ợ !. . . Tiếng ợ của. . . . . Long ! Hắn no quá nên chẳng biết trời trăng gì nữa rồi ! An gương mặt vô cảm, nhìn hơn mười mấy thau cơm đầy đã được vét sạch và hàng tá thức ăn giờ chỉ còn lại cảnh trơ xương chỉ đơn giản đứng dậy, ngón tay chỉ vào mấy dĩa thức ăn trên bàn rồi xoay sang nhìn Nhã ! Gương mặt Nhã vô cùng hồi hợp, nhìn chằm chằm An, An chỉ khẽ lắc đầu rồi bước ra ghế sô pha ngồi xuống, có vẻ đang ngồi tiêu hóa ! Ánh mắt Nhã nhìn theo An tràn đầy tuyệt vọng, đôi mắt rưng rưng nước mắt ! Nhã quay ngoắt lại nhìn Long đang ngồi ngã đầu ra sau trên ghế, đã no nức trứng mà sát khí nổi dậy ! Long thấy ngờ ngợ có gì không ổn thì phải.
77 Trời tối, bốn ngôi sao sáng trong đó có một ngôi sao cam và mặt trăng sắp biến hoàn toàn thành màu đỏ đang chiếu ra ánh sáng hấp dẫn trong bầu trời đêm.
78 Trước lớp học, Long vẫn đang cầm điện thoại trong tay, gương mặt trầm tư gì đó, nghe loáng thoáng Long nói vài câu : - Tại sao phải trả lời câu hỏi này ? -.
79 Bốp ! Chỉ vừa thấy An bước tới, còn chưa kịp định hình thì An biến mất ngay tại chổ và một âm thanh giòn vang xuất hiện ! Một tên trong mười sáu chiến quỷ kia bị bắn ra ngoài, người cong gập lại như bị ai đó đánh bay đi ! Người đang bay đi kia còn chưa tiếp đất thì giữa hư không thấy có một làn khói đen mờ ảo, lúc hiện lúc mất vây lấy, từ chổ đó phát ra liên tục những âm thanh va chạm nặng nề giữa kim loại với kim loại chứ không phải là da thịt người nữa ! Kẻ bay giữa không trung chỉ cong người lại nhận đòn, hắn cũng không bắt kịp được tốc độ của bóng đen kia ! Đáng lẽ hắn phải đáp xuống đất, nhưng liên tục bị lực cực mạnh đánh vào hất lên nên cứ lơ lững giữa không trung mà nhận đòn ! Long để ý kỹ mười lăm người còn lại, tên thanh niên đã chạy ra phía xa.
80 Bầu trời đã về khuya, những vì sao trên bầu trời ấy đang lấp lánh chiếu xuống ánh sáng của mình tới nơi trần tục ! Trời đã về đêm, Sài Gòn vô cùng tấp nập, còi xe, ánh sáng khắp mọi nơi, những cao ốc chiếu sáng rực rỡ làm người ta choáng ngợp ! Đêm đó, ở nơi xa hơn.