61 Lận Diễm Trần tiếp nhận lời dạy bảo cùng tổng kết kinh nghiệm: So với che giấu không được tha thứ, không bằng thẳng thắn thú tội, mới không tạo thành hiểu lầm.
62
Trang Hãn Học gãi đầu một cái, rồi cười khúc khích: "Thật ra tôi cũng nhớ không rõ. "
Sở Tấn: ". . . "
Trang Hãn Học mơ hồ nhớ ra: "Hắn tới tìm tôi xin phương thức liên lạc của anh, nhưng con người của tôi đó, anh biết mà, tôi nghĩa khí ngút trời*! Anh đã đặc biệt bàn giao không cho tôi mang chuyện anh sinh bệnh nói ra, nên dĩ nhiên tôi không thể a.
63
Lận Diễm Trần bối rối, hắn cho rằng Sở Tấn ít nhiều cũng sẽ vui, không nghĩ tới Sở Tấn không chỉ không vui, còn giống như đang tức giận.
Tại sao a? Đầu óc hắn mơ hồ.
64 Sở Tấn sáng sớm đúng giờ bị tiếng chuông đồng hồ báo thức trên điện thoại di động đánh thức, anh duỗi tay cầm lên xem, mơ mơ màng màng liếc mắt nhìn, đã 7 giờ.
65 Sở Tấn sáng sớm lại vội vã đi làm, hỏa lực toàn bộ khai hỏa, hết sức chăm chú tập trung vào công việc, chờ đến trưa mới nhớ lại. . . Anh quên uống thuốc rồi.
66 Sở Tấn không cần hỏi, cũng biết tám phần mười Triển Hồng Vũ là bạn của Lận Diễm Trần, với gia thế của Lận Diễm Trần mà nói cũng không tính là ngạc nhiên, chỉ là không biết tại sao biết nhau.
67
Sở Tấn và Triển Hồng Vũ trò chuyện vui vẻ, có thể xưng là vừa gặp mà như đã quen.
Sở Tấn suy nghĩ một chút, bỗng nói: "Không đúng, tuổi cậu còn nhỏ, tôi không thể gọi cậu "Lão Triển" được, phải gọi cậu là "Tiểu Triển" mới đúng.
68 Lận Diễm Trần và đám bạn bè này đã quen biết từ nhỏ, ngoại trừ không cùng đi chơi gái, chuyện tốt chuyện xấu gì cũng đều kết phường đi chung, tình như huynh đệ.
69
Trong một đêm.
Nhân khí của Sở Tấn với đồng nghiệp nữ trong công ty tăng vọt, fan Triển Hồng Vũ quá nhiều, mặc dù không phải muốn mượn ánh sáng nhìn mỹ nam.
70
Người lớn tuổi ngủ nông, thầy Sở năm giờ rưỡi là tỉnh rồi.
Tối qua Sở Tấn gởi tin nhắn cho ông, nói bởi do công việc nên không về nhà được, để Thu Thu ngủ với ông.
71
Kế hoạch chăm con của Lận Diễm Trần đã gặp cản trở ngay bước thứ nhất ——
Vật cản là một con chó.
Lận Diễm Trần trước đây đã đến một lần, bởi vì hắn không có hành động quá phận, lần kia Sở Tiểu Béo chỉ quan sát hắn từ xa xa.
72
Lận Diễm Trần biết được một vài thông tin về Quý Thiên Trạch, từ chỗ cha vợ.
Thầy Sở nhớ lại, không quá chắc chắn mà nói: "Quý Thiên Trạch là bạn học cao trung cuả Quân Quân, khi đó rất thân.
73 Ba ba Lận Diễm Trần không tái hôn, chú Lận lại là một người tương đối ngay thẳng, cuộc sống riêng của ông so với những chú bác bằng tuổi đã được xem là sạch sẽ nhất, sau khi vợ qua đời từng có bạn gái, nhưng thời điểm có bạn gái chắc chắn sẽ không có scandal, cũng sẽ không dây dưa với phụ nữ khác, hơn nữa bạn gái đều có tuổi tác diện mạo và gia thế tương đương, chưa bao giờ bao dưỡng nhân tình.
74
Bỗng nhiên Triển Hồng Vũ hỏi đám bạn một câu bất thình lình: Các ông tin đàn ông có thể sinh con không?
Lữ Hạo: Lão Triển, ông mang thai sao? Ha ha ha ha ha ha
Lữ Hạo: Nhưng không phải ông mới vừa nói đi tìm Lận Diễm Trần sao? Tại sao giờ lại thảo luận vấn đề đàn ông có sinh con được hay không?
Trác Lâm Huy: Lão Triển, ông có ý gì? Đừng nói một câu không đầu không đuôi.
75
Bản tin thời sự chưa phát xong, Triển Hồng Vũ ăn bữa cơm, mấy ngày nay lịch trình gấp rút, phải lên máy bay.
Mẹ Sở Tấn đặc biệt không nỡ, lúc từ biệt, còn đưa một tác phẩm hội họa tâm đắc của mình cho Triển Hồng Vũ.
76 Lận Diễm Trần bận rộn nhiều việc, miễn cưỡng bỏ ra thời gian hơn một ngày, đến gặp Sở Tấn và Thu Thu, buổi chiều chủ nhật lập tức phải lên máy bay về B thành.
77
Lận Diễm Trần đứng ngồi không yên.
Ba ba dẫn hắn cùng đi bái phỏng một người, gần đây tập đoàn hai nhà sẽ có hợp tác. Nếu như chỉ có ông, hắn ngược lại có thể rất lạc quan.
78
Sở Tấn đến công ty, nghe thấy có người bàn tán về Lận Diễm Trần.
Đầu tiên là đồng nghiệp nữ:
"Xem weibo đại công tử Lận gia chưa? Rất đẹp trai a.
79
Thu Thu được đặt ở trong nôi, bọn họ đóng cửa lại ở trong phòng ngủ nói chuyện.
Sở Tấn đi thẳng vào vấn đề: "Tôi phát hiện có người theo dõi mình.
80
"Sở Tấn là ai?"
Nghe ba ba hỏi như vậy, Lận Diễm Trần trợn tròn mắt: "Không phải ba tìm người theo dõi Sở Tấn sao? Trừ ba ra còn ai làm như vậy?"
Trong lòng ba Lận bị đâm một nhát, có chút bi thương, nhưng vẫn chưa biểu lộ ra chút nào, chỉ ngồi đó một cách đoan chính, ông nói: "Ba không có, ba cũng không biết Sở Tấn là ai, con có thể nói với ba Sở Tấn là ai?"
Lận Diễm Trần nhếch đôi môi, hắn tự chui đầu vào lưới rồi: "Có thật không?"
Ba Lận mất mát nói: "Tại sao con cảm thấy ba sẽ làm chuyện như vậy, ba tìm người theo dõi người con quen biết? Tuy rằng ba không rõ lắm người kia là ai.