21 Giai nhân có mái tóc trắng như ánh trăng và đôi mắt đen long lanh ầng ậng nước. Lúc này, đôi mắt đẹp đó lại đang chứa đầy lãnh ý. Bởi nàng ta còn đang bận cùng Ngọc Dao mắt to trừng mắt nhỏ, không ai nói một lời.
22 --> Tề Hiếu Phàm không ai quan tâm tới.
Hắn cũng chỉ biết thủ lễ, yên lặng ngồi một bên. Chăm chú theo dõi diễn biến đoạn phong nguyệt tay ba đầy éo le ngang trái của biểu hoàng tỷ, sư phụ chân nhân và giai nhân tóc trắng kia.
23 --> Sau bao đêm, bị che giấu dưới những màn mưa tuyết, sương giăng mịt mù. Đêm nay ánh trăng đã trở lại, soi tỏ toàn bộ không gian trước thềm nhà tre trúc.
24 --> Là một vị thượng thần tướng pháp oai nghiêm, chiến vô bại tích, tâm cao như trời, không màn hồng trần thế tục. Nhưng bây giờ, khi phải đối mặt với lời tỏ tình của Ngọc Dao, Uy Viễn lại không thể nào không kinh hách.
25 Châm một ngọn nến nhỏ, lúc này trong phòng chỉ có một luồng ánh sáng yếu ớt, Ngọc Dao kê ghế ngồi chống má nhớ lại chuyện sáng nay.
Chỉ vừa đặt chân tới cổng kinh thành, Ngọc Dao đại khái đã nghe dân chúng bàn tán xôn xao rằng triều đình đang tiến hành xung quân, chiêu nạp lực lượng chuẩn bị chiến sự với Kiên quốc.
26 Sau đêm đó, Mẫn Xuyên một tấc không rời luôn đeo bám bên người Cảnh Niệm, chàng cũng không có biểu hiện xua đuổi nàng, mặc cho nàng muốn làm gì thì làm.
27 Vương phi bịn rịn lưu luyến, không đành lòng để cho độc nhất tôn tử của bà theo Ngọc Dao đi đến chiến trận phương bắc xa xôi. Luôn miệng lo lắng nhắc nhở, căn dặn Tề Hiếu Phàm từng chút một.
28 Lần này, quân Kiên quốc sử dụng chiến thuật đánh rồi rút, họ chia nhỏ đội quân thành những nhóm nhỏ, để không bị tiêu diệt bằng một lần đánh. Những nhóm nhỏ này tiếp cận đối phương bằng nhiều hướng khác nhau, ở nơi đối phương không dự đoán được, gây thiệt hại rồi rút lui trước khi quân Đại Tề có cơ hội phản công.
29 Hắn không nói gì chỉ đứng đó, dùng đôi mâu quang lạnh lẽo mà ngạo nghễ kia chăm chú nhìn Ngọc Dao.
Không có sát ý.
Nhưng cái bầu không khí duy trì giữa hai người lúc này lại cực kỳ quái dị.
30 Bình minh vừa ló dạng, hơi thở của mùa đông bao trùm khắp nơi, lạnh đến nỗi khiến cho từng khớp xương của con người ta cũng trở nên tê cứng bất động.
Trên nhuyễn tháp, Ngọc Dao từ từ mở mắt ra, đưa mắt nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, trong lòng là cảm giác trống rỗng đến vô vị.
31 Có nằm mơ Ngọc Dao cũng không ngờ rằng Tề Hiếu Phàm lại là chuyển thế của Đôn Đình Ngạn. Rốt cuộc thì, trong tiền kiếp nàng và hắn đã xảy ra mâu thuẫn sâu sắc đến mức độ nào, đến nỗi khiến hắn phải dốc lòng tính kế, mang hận ý đến tận nhân giới tìm nàng phục thù.
32 Quân Đại Tề thắng trận oanh liệt trên đồng bằng Nã Phá Lan, nhưng việc Định vương gia không may thiệt mạng trên chiến trường, tạm thời bị Ngọc Dao ra lệnh giấu nhẹm đi, ai to gan tiết lộ nửa lời, đều bị xử lý nghiêm khắc theo quân pháp.
33 Ngọc Dao lặng lẽ nhìn Yên Tử La, mặc dù không thích nàng ta lắm, nhưng ngoài tính cách hay diễn trò bạch liên hoa, thì Yên Tử La cũng chưa từng làm điều gì xấu xa.
34 Ngọc Dao quyết định dẫn cả A Nguyên về luôn doanh trại. Sau khi nghĩ tới nghĩ lui, nàng vẫn không thể yên tâm để cô nương tâm tư ngờ nghệch này, một mình cô độc phiêu bạt khắp nơi như bây giờ.
35 Ngắm nhìn tấm màn phất phơ lây động trong gió, tâm trạng Ngọc Dao lại càng bình tĩnh lạ thường. Nàng rót một ly trà nóng chậm rãi thưởng thức, hồi sau, thấy Uy Viễn vẫn im lặng đứng đó nhìn nàng.
36 Cùng thời điểm đó, trong soái trướng quân Kiên, chuyển kiếp của Ma Quân Đôn Đình Ngạn vẫn đang nhàn nhã, tự tại tựa người trên trường kỷ trải da báo, vừa thưởng thức rượu ngon đựng trong chén ngọc, vừa vui mắt xem vũ cơ xinh đẹp múa hát.
37 Bước chân liêu xiêu của A Nguyên vội vã đạp trên những cành cây khô, băng rừng dừng lại ở một ngọn đồi trọc cao nhất, nàng phóng tầm mắt về phía chiến trận mịt mùng khói lửa.
38 Lúc A Nguyên mất, cánh rừng rẻ quạt trải dài mười dặm ở ngoại thành An Đô đều đồng loạt héo úa, như tỏ ý tiếc thương sâu sắc với sự ra đi đột ngột của nàng.
39 Chuyển kiếp chỉ với phân nửa phần hồn phách, nên kể từ khi sinh ra, Tề Hiếu Phàm đã là một đứa trẻ thể chất yếu kém, bệnh tật liên miên.
Có điều hắn may mắn xuất thân hoàng thất, từ trong bụng mẹ đã được định sẵn là thế tử thừa tự của Định vương phủ, nhỏ đến lớn luôn có kẻ hầu người hạ túc trực bên cạnh.
40 Xuyên qua hành lang xưa cũ, gió đêm thổi xuyên tường, một thân bạch y nam nhân phiêu dật đón gió, cả người tựa như bạch ngọc chạm khắc, phi thường hoàn mỹ.