21 Cùng một lúc, tôi và Lâm Nam nhìn về phía đó, chỉ thấy sau lưng Cáo con, trong ánh sáng lập lòe của chiếc đèn pin tụ quang có một người phụ nữ trên người choàng một tấm chăn lụa đỏ đang đứng ngây người chăm chú nhìn vào sau gáy của Cáo con.
22 Khi những đám bụi đất rơi xuống thì khuôn mặt khắc bằng đá kia cũng dần lộ ra, mũi tròn mắt to, trên gương mặt tròn trịa như quả trứng là khóe miệng hơi hơi nhếch lên, giống như là đang cười thầm một điều gì đó, đôi mắt được khắc nửa nhắm nửa mở, nửa thức nửa tình đang nhìn chúng tôi.
23 Lâm Nam ngắm nghía cỗ quan tài màu đen kia một hồi lâu, thấy chúng tôi vẫn còn đang ngẩn người ra nhìn hai lưỡi dao hình bán nguyệt thì không chịu nổi nữa bèn lên tiếng: “Đám nòng nọc hoàng bí màu bạc trong cán dao đó tôi đã xem xét kĩ rồi, thật ra về mặt nguyên lý cũng giống với những đồng nam đồng nữ bị rót thủy ngân vào ngưòi ở trong quan tài của vị pháp sư, đểu là những chiêc đầu yêu quái nhỏ xíu, dùng xác chết làm thức ăn đế nuôi dưỡng chúng.
24 Lâm Nam thấy hơi kì lạ bèn trả lời: “Vậy ý của cô muốn nói phán đoán của chúng ta ngay lúc đầu đã sai lầm? Không thể như vậy chứ? Cô có căn cứ gì? Mau nói ra để mọi người cùng phân tích xem nào!”
Những suy nghĩ trong đầu tôi vẫn còn rất rối loạn, chưa được rõ ràng, bèn dựa vào mạch suy nghĩ mà nói: “Căn cứ theo những ghi chép lịch sử, Tần Thủy Hoàng Doanh Chính sau khi kế vị được hai năm thì bắt đầu xây lăng viên, kéo dài suốt ba mươi chín năm, số người được huy động để xây dựng lúc đông nhất tới gần tám mươi vạn, cho đến tận lúc Tần Thủy Hoàng sắp chết vẫn chưa xây dựng xong.
25 Tôi thuật lại toàn bộ tình hình hiện tại cho Cáo con nghe, rồi ngồi tựa trên cửa sổ chỉ cho cô thấy chiếc mũ bảo hiểm của tôi vẫn còn nằm bên dưới khoảng sân bằng đồng xanh, chỉ có điều bây giờ nó đã được phóng to lên gấp nhiều lần, nhìn chẳng khác gì một ngọn núi nho nhỏ!
Cáo con cuối cùng cũng đã tin rằng chúng tôi đã bị thu nhỏ lại ở bên trong những hình điêu khắc lập thể, cô sợ hãi đến nỗi không nói lên lời, và cũng không thể nào vui vẻ trở lại được nữa.
26 Rất nhanh chóng, toàn bộ năm nghìn quân Sở đã yên vị trên bè trúc, Lâm Nam vốn đã có sự chuẩn bị từ trước, sắp xếp bè gỗ nằm chỉnh tề tại mé phía Tây của doanh trại, còn ở mé phía Đông toàn bộ dùng cọc rào vây kín lại, mệnh lệnh vừa ban xuống lập tức quân lính xô đổ cọc rào, từ trong doanh trại trung quân đào một đường dẫn nước thông với dòng sông, từng chiếc bè trúc theo dòng nước chảy lần lượt tiến vào đường dẫn nước đã đào sẵn.
27 Tôi bò lại gần nhìn xem, quả nhiên Cáo con thân người mềm nhũn đang nằm trong vòng tay của Lâm Nam. Hai mắt ướt đẫm, tôi bèn đẩy Lâm Nam sang một bên, run rẩy ôm lấy Cáo con vào lòng, thử sờ vào ngực cô ây thấy vẫn còn ấm, tôi không nhịn được bèn quay ra mắng Lâm Nam: “Có phải anh bị ngã nên đầu óc có vấn đề rồi phải không?
Người vẫn còn chưa chết mà anh khóc lóc cái gì, làm tôi tức chết đi được! Viên thuốc do anh làm tướng quân mới có được đâu rồi, mau lấy ra đây đưa cho tôi!” Kì thực tôi biết viên thuổc đó Lâm Nam đã đưa cho tôi rồi, vậy mà tôi lại nói như vậy, tự bản thân mình cũng không hiểu rốt cuộc mình đang nghĩ cái gì nữa.
28 Tôi còn chưa kịp mở miệng hỏi thì Lâm Nam đã tóm chặt lấy vai tôi, gầm gừ trong miệng: “Hai người mau chạy đi! Bên dưới có thứ gì đó đang kéo chân tôi xuống!” Cáo con ngay lập tức giơ tay ra giữ chặt lấy Lâm Nam, tôi cũng đứng dậy cùng với cô ấy ra sức kéo Lâm Nam ra ngoài, những hạt mưa tuyết bên ngoài quất mạnh vào nửa thân người trên của tôi, cái lạnh thấu xương thật là khó chịu.
29 Bên trong khe băng nứt đó không có cuồng phong bão tuyết đe dọa, nếu so với thời tiết khắc nghiệt ở bên ngoài thì rõ ràng ở đây yên tĩnh hơn rất nhiều.
30 Tôi không biết hắc sát là cái thứ gì nhưng nghe giọng nói có vẻ nghiêm trọng của Lâm Nam thì cũng thấy lo lắng trong lòng. Tôi bèn tóm tắt lại cho Lâm Nam nghe tình hình xung quanh, Lâm Nam vẫn nhắm chặt mắt, sau khi nghe xong thì những điều mà anh nói ra càng khiến tôi kinh sợ hơn nữa: “Lại có nhiều những tòa lầu rồng bằng xương trắng như vậy ở trong nước? Hắc sát vôn chỉ là một loại khí, dựa theo trận thế ở đây thì chắc chắn đã thành hình rồng, trước hết chúng ta hãy cứ án binh bất động, lầu rồng dù sao cũng đã bị kinh động rồi, hắc sát chắc hắn đang bay trên đầu chúng ta.
Thể loại: Truyện Ma
Số chương: 7