1 Chẳng ai ngờ một cô gái xinh đẹp quyền quý, mang phong thái uyển chuyển và có nụ cười rạng rỡ như thiên thần ấy, rốt cuộc lại là một điệp viên hoạt động ngầm trong Tổ chức bảo vệ đất nước và Nhà vua.
2 Khi Meredith bước qua cánh cửa gỗ gụ khổng lồ vào phòng vũ hội của Hầu tước Carmichael, dạ dày cô quặn lên từng chập. Cô mỉm cười, ép bản thân bình tĩnh lại.
3 Trước khi Emily kịp nói lời nào, gương mặt cô ấy đã hiện rõ mọi điều Meredith cần biết. Đôi mắt xanh lam của cô ấy long lanh ánh phấn khích với cuộc săn lùng.
4 Mặt Tristan sẽ đông cứng nếu cứ phải đeo mãi cái nụ cười gượng ép này, và như thế anh sẽ không bao giờ xuất hiện nơi công cộng được nữa. Khi ấy, anh sẽ không bị ép buộc tham gia những bữa tiệc hay bữa tối tẻ ngắt mà thực tế chính là những nỗ lực úp mở của mẹ anh muốn mai mối con gái một vị đô đốc nào đấy cho anh.
5 “Tristan, anh có nghe tôi nói không đấy?” Tristan ngước nhìn người trợ lý, Philip Barclay, và giật mình. “Gì cơ? Ờ, có chứ. ” Bạn thân của anh nhướng một bên mày.
6 Meredith vuốt lại nếp váy khi liếc nhìn vào gương lần cuối. Cô mỉm cười với cô hầu của mình. “Cám ơn Rebecca, trông đẹp lắm rồi. ” Cô gái nhún gối chào trước khi để lại Meredith với những ý nghĩ ngổn ngang của riêng mình.
7 Tristan sửng sốt nhìn Meredith chạy xa dần. Dù cô chối biến, anh vẫn dám chắc rằng mình vừa nghe thấy cô lẩm bẩm một câu nguyền rủa khá sinh động khi con diều đứt dây.
8 Tristan quan sát đám đông từ ban công phía trên phòng vũ hội, song anh hầu như chẳng thấy chút vui vẻ. Thất vọng đổ ụp lên anh. Những chứng cứ anh mong chờ lại một lần nữa vuột khỏi tay.
9 Bức thư. Cô phải lấy được bức thư. Mọi vấn đề là ở bức thư. Meredith lướt xuống cầu thang lớn vào sảnh và nhìn quanh. Lẽ ra tối qua cô nên đi lấy nó. Cô cũng ắt sẽ làm thế nếu không có vô số sự chen ngang.
10 Meredith nhìn chăm chăm ra cửa sổ, ngắm gió lùa qua những tán cây. Nhưng ý nghĩ của cô không đặt ở thiên nhiên mà lúc nào cũng trôi dạt về với Tristan, về việc cô đang phản bội giao ước mong manh họ vừa thiết lập.
11 “Không có manh mối nào về bức thư của Augustine Devlin. ” Meredith đọc dòng chữ cuối cùng, cái dòng khó chịu nhất trong bức thư được mã hoá gần đây của Emily.
12 Cửa phòng ngủ của Tristan không khoá. Tim Meredith vỡ oà trong một niềm vui phi lý. Cửa không khoá có nghĩa anh là người đàn ông không có gì cần che giấu.
13 Meredith tỉnh giấc, nhưng không tài nào mở nổi mắt. Cô cảm thấy vô cùng kiệt lực. Cơ thể cô quá nặng nề. Hơi ấm tỏa khắp da cô và khoái cảm no nê làm cô đâm lười biếng.
14 Tristan sập cửa lại và quay về phía Meredith. Trước khi anh có thể nói lời nào, cô đã giật tay ra và giậm chân băng qua phòng. “Em mệt với những trò cười này rồi, Tristan.
15 Tristan ngọ nguậy một cách không thoải mái. Ngay lúc Meredith xấu hổ vội vã chạy khỏi phòng, vẻ mặt choáng váng của mẹ anh đã biến thành vẻ mặt của một chú mèo tìm thấy mỡ.
16 Meredith tưởng mình đã nếm trải đủ đau thương trong đời, nhưng giờ cô nhận ra những đau đớn đó chỉ là chút phiền hà cỏn con. Định nghĩa thực sự về đau thương là nỗi thống khổ đang khuấy đảo trong cô khi ngồi ở bàn ăn tối quen thuộc.
17 Hai chữ “mưu phản” cắt ngang qua người Meredith. Không có gì ngạc nhiên khi nghe thấy nó. Cô đã lường trước nó, biết nó, chứng minh nó. . . nhưng khi Charlie nói ra, cô không thể không co người lại trước ý nghĩa nó dành cho Tristan.
18 “Ngài Carmichael, sự hợp tác của ngài trong chuyện này sẽ giúp ngài rất nhiều. Nó có thể thay đổi từ án tử hình sang lưu đày hoặc ngược lại. ” Tristan nhìn Charlie Isley với sắc mặt kín bưng cẩn trọng.
19 Tristan hít một hơi nữa. Anh không nghĩ thú nhận sự thật lại khó khăn như vậy. Meredith biết anh đủ rõ nên anh không cách nào che giấu được các thông tin.
20 Cảm giác thanh thản tràn ngập trong lòng Meredith. Đó là một quyết định đúng đắn. Hoặc ít nhất là quyết định cô muốn đưa ra. Chỉ anh mới có thể chứng minh nó đúng hay sai.