Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Lời Nói Dối Chương 25: Chương 25

Chương trước: Chương 24: Chương 24



Editor: Gà

Đỗ Hoành thấy Vương Linh đưa cho Đỗ Trình Trình vài món đồ biểu thị ‘tình chị em’ với Đỗ Nhược, dùng hai ngón tay cầm lên, ghét bỏ quơ quơ, hỏi Đỗ Trình Trình: "Đây là gì?"

Đỗ Trình Trình nhìn quần áo mũ nón được may khéo léo này, ngồi trong phòng quần áo, buồn bực nói: "Viên đạn bọc đường."

Đỗ Hoành nghe thế thì vui mừng: "Xem ra em chưa bị viên đạn bọc đường làm cho hư hỏng."

Đỗ Trình Trình tức giận lườm Đỗ Hoành.

Lúc cô còn nhỏ thì mẹ cô đã mất, nhà ông ngoại hận ba đã không chăm sóc tốt cho mẹ, để cô mồ côi mẹ khi còn nhỏ, năm đó vốn không đồng ý cho bọn họ kết hôn, nên sau này càng không qua lại với nhau, chỉ để cô cô đơn một mình ở nhà họ Đỗ, may thay sau đó có Đỗ Hoành làm bạn, mới để tuổi thơ cô được trọn vẹn.

Cô chưa từng được tặng quà như vậy, mỗi lần thấy bạn bè trong lớp được mẹ họ làm khăn quàng cổ hoặc áo len cho, thì vô cùng hâm mộ, người phụ nữ Vương Linh này rất khôn khéo, đã tìm ra được nhược điểm của cô, hiểu rõ con gái Đỗ Thành Nghĩa thích mềm không thích cứng, dùng cách này để đánh bại phòng bị của cô, nếu không phải Vương Linh lấy lòng cô quá mức, đối xử với cô tốt hơn cả Đỗ Nhược, có lẽ cô sẽ thật sự bị mắc lừa, trong lòng sẽ dần tiếp nhận bà ta.

Cho dù cô còn nhỏ nhưng cô không nghĩ rằng cõi đời này có người có thể yêu con người khác hơn cả con mình, tựa như những năm này ba vẫn có công ơn nuôi dưỡng anh, nhưng người ba thích nhất luôn là cô, tương tự, đối với Vương Linh, thật ra mình chỉ là một người xa lạ, không có gì mà lại ân cần, không phải gian trá thì cũng là trộm cắp.

Nhưng nhìn cái áo len với khăn quàng cổ này, cô vẫn không bỏ được.

Đỗ Hoành cảm thấy những thứ quần áo này chướng mắt, có lẽ vì những thứ này đều có đôi có cặp, nhìn giống ‘đồ tình nhân’ với Đỗ Nhược, điều này càng khiến lòng cậu không thoải mái, có cảm giác kích động muốn ném hết bọn chúng vào thùng rác.

Trên thực tế, cậu cũng làm thế, ngày thứ hai Đỗ Trình Trình vào phòng quần áo, phát hiện bên trong có rất nhiều nón áo mới, có bộ áo vận động in hình bé Winnie the Pooh đáng yêu, có áo khoác màu vàng nhạt, có mũ lông nhung hình con vịt nhỏ dễ thương, có áo len, vân vân.

Ban đầu cô không có để ý, nghĩ rằng do ba chuẩn bị cho cô, đợi sau khi cô mặc xong ra ngoài, thấy Đỗ Hoành cũng mặc quần áo giống hệt cô, vui mừng nhảy nhót: "Đồ anh em! Mấy cái này do anh mua hả?"

Hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác màu vàng nhạt, phía sau có mũ, phía trên in hình con vịt nhỏ, đeo cái mũ lên nhất định hệt như bán manh (giả vờ đáng yêu). Ở tuổi cô mặc những bộ như thế này là bình thường, có thể mặc được nhiều kiểu quần áo, Đỗ Hoành mười lăm tuổi cũng mặc giống cô, mặc cái áo khoác như thế, hai anh em đứng một chỗ, bé trai tuấn tú, bé gái rực rỡ, đi trên đường vài người còn chụp hình bọn họ.

Sau khi vào trường, khiến rất nhiều người vây xem, hơn nữa buổi sáng đi học, Đỗ Hoành đưa cô đến cổng, cặp anh em này trông vô cùng đáng yêu, khiến rất nhiều cô bé nhỏ đều tự nhủ trở về cũng phải bắt anh mình mặc ‘đồ anh em‘ như thế, ngược lại Phùng Gia Thụ, sau khi thấy thì khinh bỉ nói: "Đều lớn hết rồi, đâu phải là mấy bé lớp một đâu, dám mặc mấy kiểu quần áo này! Khó coi chết được!"

Đỗ Trình Trình cũng kiêu ngạo như cậu ta, nghe xong không những không tức giận, ngược lại khiêu khích cười phản bác: "Tôi thích! Tôi vui đấy thì sao!"

Phùng Gia Thụ buồn bực nói: "Stop!"

Sau đó lập tức mua một cái áo phong cách giống cô, hai người học cùng lớp, còn mặc quần áo giống nhau, cứ như đồ đôi, Phùng Gia Thụ vui đến mức miệng toét đến tận mang tai, vô cùng vui sướng.

Không thể không nói, trong vấn đề tình cảm, Đỗ Trình Trình vẫn rất chậm hiểu.

Đỗ Hoành đang đợi Đỗ Trình Trình tan học thì thấy Phùng Gia Thụ đi cùng Đỗ Trình Trình ra ngoài, mặc đồ giống Đỗ Trình Trình, hai người đi cùng nhau, giống như đôi tình nhân nhỏ, trong nháy mắt cậu trầm xuống.

Dọc theo đường đi đều rất im lặng, không khí bên trong buồng xe đông lạnh khác thường.

Mãi đến khi Đỗ Trình Trình trở về phòng, Đỗ Hoành đi vào theo, loại không khí tĩnh lặng ấy vẫn bao phủ quanh Đỗ Trình Trình.

Đỗ Trình Trình nhìn Đỗ Hoành mang dáng vẻ không vui từ lúc tan học đến giờ, nghĩ thầm, chẳng lẽ anh gây gổ với bạn gái nên tâm trạng không tốt? Cô biết điều nên không làm phiền cậu, điều này khiến Đỗ Hoành càng buồn bực hơn.

Nhưng qua ngày thứ hai, sau khi Phùng Gia Thụ học xong tiết thể dục, chiếc áo khoác ‘tình lữ’ của cậu ta với Đỗ Trình Trình đã không biết đi đâu, sau đó nghe nói ai đó đã nhặt được nó trong thùng rác.

Điều này khiến cả ngày Phùng Gia Thụ như một cây pháo, người nào động vào cũng bị cậu ta quát mắng, không động vào cũng quát, sắc mặt cực kỳ thối.

Đỗ Trình Trình phát hiện, tâm trạng anh mình rất vui, nhất định đã giảng hòa với bạn gái rồi.

Ai da, yêu đương thật phiền phức, chốc thì tức giận lát lại vui vẻ. Cô vừa làm bài tập, vừa chống cằm nhìn gương mặt đầy hoa đào của Đỗ Hoành, buồn cười nghĩ.

Nói Đỗ Trình Trình không hiểu, thật ra Đỗ Trình Trình hiểu rất nhiều thứ, ít nhất cô biết, lúc ở vườn trẻ, mẹ Phùng Gia Thụ cười giỡn muốn nhận cô làm con dâu, trong lớp có rất nhiều bạn nhỏ cũng ‘biết yêu’ rồi, có ‘đôi’ rồi, nhưng mà. . . . . . Giống như. . . . . . Cho đến bây giờ không có ai viết thư tình cho cô, ngay cả Phùng Gia Thụ đáng ghét kia mà cũng có người thích cậu ta.

Đỗ Trình Trình hơi phiền muộn, nghĩ thầm nhất định do mình quá lợi hại, cho nên mới không có nam sinh nào dám viết thư tình cho mình, dù sao mình là lớp trưởng, chắc chắn bọn họ rất sợ mình dạy dỗ bọn họ, nói cho chủ nhiệm lớp biết.

Thật ra cô sẽ không báo cho chủ nhiệm lớp đâu!

Có lẽ, cô sẽ không thích những nam sinh ngây thơ như vậy, những cậu nhóc kia còn không cao bằng cô, toàn sợ cô thôi.

Khi cô lớn lên cô muốn tìm bạn trai giống như ba.

"Trình Trình đang suy nghĩ gì thế?" Đỗ Hoành

Loading...

Xem tiếp: Chương 26: Chương 26

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Quá Khứ Biến Em Thành Ác Quỷ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28



Viết Lại Tương Lai?

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17