1 Hai thằng du côn với nét mặt kinh dị, quần áo thì sốc xết đang từ xa tiến lại một cậu nhóc có dáng người nhỏ nhắn, nói nhỏ nhắn thì hơi quá chứ cậu nhóc đó cũng cao ngang bằng hai thằng ôn dịch đó có điều cậu nhóc nhà ta với tính tình hiền lành nên bị hai tên đó ức hiếp vì mẹ cậu dặn một câu nhịn thì chín câu lành nên vì thế trong xóm và cả lẫn trong trường ai cũng mến cậu cả.
2 Ngoài khơi đại dương xa xôi, dòng nước biển không ngừng chảy, sóng vẫn không ngừng xô xát vào nhau và tận sâu dưới lòng đại dương tồn tại một nơi vô cùng huyền bí mà con người không thể nào tưởng tượng được đó chính là vùng đất của người cá, nó được gọi là Ice.
3 Cũng tại thời điểm đó nhà phía bên cạnh có một người đang ngồi khóc, đôi mắt ướt lệ nhìn vào tấm hình người yêu mà tự nói với chính mình: - Vậy là đã hai năm rồi phải không em, anh đã thực hiện đúng lời hứa của mình vậy mà sao em không thực hiện lời hứa của mình đi, em xem anh là đồ chơi à, em lừa anh đấy à, sao anh lại ngốc nghếch mà tin vào con người em như thế, em quá nhẫn tâm đối với anh….
4 Nổi đau cứ thế mà dần vật Khương, màn đêm ở bờ biển này như muốn như muốn nuốt chửng mọi thứ, ngoài tiếng gió tiếng sóng biển chỉ còn lại tiếng khóc của Khương, một mình đơn độc và lẽ lôi.
5 Kết thúc chuyến du lịch cùng bao điều bắt ngờ đối với cậu, cậu khám phá ra biết bao nhiêu bí mật mà từ trước đến giờ mẹ vẫn luôn giấu kín mình. Cậu đang suy nghĩ có nên hỏi mẹ không nhưng rồi cơn buồn ngủ đã ập đến khi chuyến xe bắt đầu khởi hành.
6 Cuộc sống cứ thế vẫn tiếp tục theo đúng cái quy luật của nó. Cậu tụ trường đi học, sau mỗi giờ học cậu lại phải tranh thủ về nhà phụ giúp mẹ, thỉnh thoảng Tú và Hân lại ghé chơi, vì hai người đó đã lên Đại học, đồng nghĩa không còn ra tay giúp cậu lúc bị đánh, nhưng tiếng tăm để lại cũng không nhỏ.
7 Vết thương đã có dâu hiệu hồi phục, cậu được xuất viện trở về nhà. Đúng như lời bà Chi đã nói đã dẫn cậu qua để cám ơn Khương đã cứu bạn cậu: - Dạ con chào cô, cô khách sáo quá, hàng xóm láng giếng với nhau không.
8 Sao sự việc cậu bị té Khương vô cùng ái nái về vụ việc, trong ánh mắt anh luôn ẩn lên vẻ hối lỗi vô cùng mà cũng vì chuyện đó mà anh với Nhân càng gần gũi với nhau hơn, anh tình nguyện làm tài xế đưa đón cậu đi học và bất cứ lúc nào Nhân yêu cầu.
9 Đã hơn một tuần rồi mà cậu vẫn chưa về, Khương thì đi đi lại lại trong nhà vẻ mặt rất âu lo. Thấy con trai mình như vậy bà Mai – mẹ Khương lên tiếng: - Con làm gì đi đi lại vậy, không ngồi yên một chỗ được sao.
10 Cuộc sống của cậu cứ thế tiếp tục, chuẩn bị tới quá trình biến đổi vào mỗi đêm trăng tròn là cơ thể cậu lại đau nhức. Chiếc nhẫn lại phát sáng, đang ngồi nói chuyện với Khương thì bỗng nhiên đơn đau nhức lại ùng ùng kéo đến cậu ngã ngụy xuống đất, cơ thể cậu lạnh ngắt có một chút máu vướn ở chân.
11 - Có thật không vậy bác – Khương nói với đôi mắt không tin vào lời nói của Hân. Bà Chi thì con mắt đỏ hoe mà nhìn chầm chầm vào Khương vừa tính nói thì từ sau nhà cậu chạy lên với khuôn mặt không mấy đẹp đẽ: - Chị Hân em lột xong hột gà rồi.
12 Đại dương sâu thẩm nơi có vẻ lạnh lẽo vô cùng nhưng với sự xuất hiện của cậu thì bầu không khí của nơi này trở nên thật vui vẻ, tiệc tùng mở liên tục để chào đón cậu, thời gian cậu ở biển không được nhiều nên vua thủy tề và nữ hoàng rất nhớ cậu.
13 Đằng kia là một ngôi nhà tráng lệ và xa hoa với lối kiến trúc theo phong cách châu Âu với màu chủ đạo là màu trắng, nó toát lên vẻ cao sang quý phái giống như chủ sỡ hửu của nó.
14 Kể từ khi trở về đất liền sau việc biết được con người thật của Khương cậu quyết định ra đi và cũng xin đổi trường học để tránh mặt, cậu không muốn nhìn thấy bóng dáng người mà cậu yêu lại làm cho tim cậu rỉ máu.
15 Lan thì mặc một một chiếc váy trắng tinh khôi, Phương thì màu hồng phấn nhẹ nhàng, cả hai trong thật nữ tính khác xa với thường ngày dữ dằng và đanh đá.
16 Chiều hôm sau khi Tử quay lại gọi mãi mà không thấy ai ra mở cửa định qua về thì cửa mở, bà Chi bước ra với khuôn mặt trắng bệch. - Cô có sao không – Tử bước lại dìu bà Chi vào nhà – Nhân chưa về sao cô.
17 Hết sức xúc động vì lời nói của Toàn, thấy Tú và Hân bước vào cậu giới thiệu nhưng chưa gì Tú đã chen vào nói: - Mình là Tú anh của nhóc Nhân và đây là người yêu mình, cô ấy tên là Hân – Tú vừa nói xong bị Hân nhéo một cái đau điến vì cái tội ăn cơm hớt.
18 - Bắt nó lại cho tao, không bắt được nó thì đừng hồng tao trả một xu nào – Vy nói lớn với mấy thằng cô hồn cát đảng, bọn người mà Vy mướn. - Dạ chị cho em 10 phút nữa là sẽ tóm được người chị cần – thằng cô hồn đó nói.
19 Ở đằng kia không xa có một anh chàng khôi ngô tuấn tú đang lấy điện thoại nhấn số gọi lia lịa: - Alo em với các bạn tới chưa. - Đang tới, anh đợi tụi em tí xíu – nhỏ Lan nói trong điện thoại.
20 Sau khi chia tay với Tử cậu đi về nhà chào bà Chi rồi lên phòng đi ngủ, trước khi ngủ cậu còn tắm cho thư giản đầu óc, quyết định với bản thân là phải dành thời gian còn lại cho bạn bè và gia đình.