21 "Hứa Phong, đệ tuyệt đối đừng hiểu lầm ah! Uyển Dư chỉ là nghe được một chút tin đồn, nàng là một Y Sư, chỉ có hảo tâm muốn trợ giúp đệ, không có ý tứ xem thường đệ!" Hứa Thiên Tuyết đứng ra giải thích nói.
22 Nụ cười trên mặt Hứa Thiên Tuyết trở nên cứng đờ, nàng cảm giác đầu của mình có chút không đủ dùng.
Ngày trước, Hứa Phong là một cái phế vật cần nàng bảo hộ, hôm nay tựa như thay đổi hoàn toàn thành người khác, đầu tiên là một quyền đánh bại Hứa Bá Sơn, chứng minh thực lực võ đạo của mình, hiện tại lại trở thành một Luyện Đan Sư.
23 "Chư vị, ta muốn đi luyện chế dược dịch, không biết bao lâu mới có thể đi ra ngoài, các ngươi tự nhiên đi, ngày sau hữu duyên gặp lại! Tô tiểu thư, mặc dù ta không dùng tiền của ngươi, thế nhưng Thối Thể linh dịch mà ta đã đáp ứng vẫn như cũ sẽ cho ngươi, ta cất giữ trong Luyện Đan Sư Công Hội, ngươi tùy thời có thể đến đây nhận lấy!" Hứa Phong đối với Tô Nhược Vũ nói.
24 "Trời đã gần sáng rồi!"
Trong lúc Hứa Phong tu luyện, bất tri bất giác một đêm thời gian đã trôi qua, bất quá thực lực tăng lên mang đến cho hắn nguồn bổ sung tinh lực dồi dào, chẳng những không có bất kỳ cảm giác mỏi mệt, ngược lại cả người thần thanh khí sảng, cực kì dễ chịu.
25 Lại là một ngày nữa. . . !
Hứa Phong cảm giác được rõ ràng thời gian trôi qua, lúc này sắc trời dần dần muộn, đã sắp vào ban đêm, thời gian mà mình tiến vào luyện đan thất của Trương lão đã được một ngày một đêm.
26 "Ngươi nói ta là phế vật? Ha ha ha, ngươi thật đúng là thằng ngu ah! Ta thật sự là hiếu kì là ai cho ngươi tự tin để kẻ ngu xuẩn như ngươi tiêu dao như thế! Ngươi chủ động tìm ta gây phiền phức, chẳng lẽ sẽ không tìm hiểu một chút thực lực của ta sao!" Hứa Phong lắc đầu, bên trong ánh mắt nhìn về phía thiếu niên nhiều thêm một tia thương hại cùng đồng tình.
27 "Các ngươi. . . mau ngăn cản nàng!"
Tên thiếu gia mập mạp gấp đến độ dậm chân, tiểu nha đầu xinh đẹp như vậy nếu là chết thì thật đáng tiếc, chỉ là bọn hắn cách quá xa, động tác của thiếu nữ lại kiên quyết như vậy, căn bản không kịp ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn cây trâm đâm vào trên cổ nàng.
28 "Ngươi muốn thiến ta?" Hứa Phong híp mắt, sâu trong đôi mắt lóe ra quang mang lạnh lùng.
"Không sai!" Lâm Trung khóe miệng lộ ra một nụ cười âm tàn.
29 Lâm Trung nằm trên mặt đất đau đớn lăn lộn qua lại, mệnh căn của hắn đã bị Hứa Phong đá cho nhão nhoẹt, lại thêm khí hải đan điền bị phá mất, quả thực là ngay cả hai chữ "Phế vật" cũng không xứng.
30 "Phốc!"
Hứa Phong thiếu chút nữa bị nước miếng của mình làm cho sặc, một thiếu nữ dung mạo cực đẹp rụt rè đứng ở nơi đó nói muốn cùng mình về nhà, một màn này hoàn toàn ngoài dự kiến của hắn.
31 Hứa Phong sắc mặt lạnh nhạt đứng tại cổng, tựa hồ không có nghe thấy người xung quanh chế giễu, hai mắt có chút nheo lại đột nhiên mở ra, bên trong con ngươi đen nhánh bắn ra một vòng tinh mang, khí tức cường hoành dâng lên, tu vi Hóa Khí Cảnh hoàn toàn hiển lộ ra.
32 Lôi đình Nguyên Lực dễ như bỡn đánh tan kiếm khí, lập tức thanh trường kiếm kia không thể tưởng tượng nổi tầng tầng chồng chất vỡ vụn, trong nháy mắt biến thành một khối sắt vụn chỉ còn chuôi kiếm.
33 Đoàn Chiến Hùng đến làm cho tất cả mọi người đều thở phào một cái, cũng may hắn đã đến, nếu không thì sự tình sẽ huyên náo đến không thể vãn hồi!
Đoàn Chiến Hùng tốc độ cực nhanh, cơ hồ là trong chớp mắt liền vọt tới bên người Hứa Phong, lấy tay liền hướng bả vai Hứa Phong chộp tới.
34 Đoàn Chiến Hùng sắc mặt âm trầm, hắn làm sao không biết những người này nghĩ gì. Thế nhưng hắn cùng Hứa Lâm khác biệt, năm nay hắn gần bốn mươi, đã sớm qua cái thời tuổi trẻ bồng bột.
35 Ông. . . Ông. . . Ông. . .
Trên thân Đoàn Chiến Hùng liên tiếp hiện lên một vòng lại một vòng quang mang, Nguyên Lực gần như như thực chất bao trùm tại phía trên quang mang, tản ra khí tức vững chắc, dần dần ngưng thực, hình thành một bộ áo giáp Nguyên Lực!
"Linh Nguyên chi khải!"
Tất cả mọi người kinh hô một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Đoàn Chiến Hùng triệt để thay đổi.
36 "Ngươi quả thật có chút bản sự. "
Đoàn Chiến Hùng sắc mặt trở nên ngưng trọng, ngọn lửa tự tôn trong lòng hắn đã hoàn toàn bị Hứa Phong đốt lên, đã chính thức đem Hứa Phong xem là đối thủ.
37 Hứa Phong một tát đắc thủ, lập tức lách mình lui trở về vị trí cũ, chỉ thấy hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng chắp tay, bộ dáng cao ngạo.
"Nửa bước Linh Nguyên, chẳng có gì ghê gớm.
38 "Đến cùng là chuyện gì xảy ra?"
Đoàn Chiến Hùng cực kì không hiểu, nắm đấm Hứa Phong căn bản không phá giải được phòng ngự của mình, làm sao đột nhiên mình không thể cử động.
39 Vương Giai Kỳ không nghĩ tới Hứa Phong lại có cử chỉ như vậy, bất quá nàng cũng không cự tuyệt mà thả lỏng tay phối hợp với hắn, gương mặt nàng vẫn lộ vẻ vô tư nhưng hai bên tai đã ửng đỏ.
40 Hứa Phong không dám có bất kỳ do dự, nắm chặt nắm đấm, trong nháy mắt toàn bộ Nguyên Lực hội tụ đến trên nắm tay, trên nắm tay thiểm điện cuồng bạo mà lên, giống như một đầu lam sắc trường long đang điên cuồng gào thét.