41 "Hình như đã lâu rồi chúng ta chưa đi chơi cùng nhau. " Mạch Đinh gảy gảy đàn ghi-ta của An Tử Yến. "Ừ. " Ừ là có ý gì, thế thôi à? Nam nhân bình thường biết quan tâm săn sóc hẳn là sẽ lập tức mang mình ra ngoài lượn một vòng mới đúng chứ, đáng tiếc An Tử Yến lại không phải là một nam nhân bình thường biết quan tâm săn sóc.
42 Vì việc chuyển giao tạm thời giữa các thầy cô giáo trong lớp, Mạch Đinh học xong tiết một thì không còn gì để làm, một mình ở nhà càng buồn. Cậu đột nhiên muốn đến trường của An Tử Yến xem thử, dù sao đã lâu rồi mình chưa quay lại đó lần nào.
43 Đến khi An Tử Yến tan học về phòng, Mạch Đinh đã ngủ trên giường. Ra giường trắng tinh đang ở bên ngoài phơi nắng, bị gió thổi phất pha phất phơ, tư thế ngủ của Mạch Đinh là cuộn mình lại, người bình thường mà ngủ như thế nghĩa là không có cảm giác an toàn.
44 Quốc tế lao động sắp đến rồi, Mạch Đinh gạt An Tử Yến trộm nghiên cứu sổ tay du lịch, ngày nghỉ mà còn phải ở trong nhà giống như bình thường ăn uống ngủ nghỉ, có khác chi gia súc.
45 Tới được căn phòng đã đặt trước ở khách sạn, Mạch Đinh đặt hành lý xuống kích động nhìn trái nhìn phải, đây là phòng đôi, cửa sổ bằng thủy tinh sát đất sáng ngời trong suốt có thể nhìn rõ cảnh sắc bên ngoài, bể bơi hình tròn, làn nước xanh ngọc, cây cọ, bờ cát, tất cả đều tạo nên một bức tranh nhiệt đới phong tình xinh đẹp.
46 Sáng hôm sau, Mạch Đinh dậy từ rất sớm, duỗi thắt lưng, kéo rèm ra để ánh nắng rực rỡ chiếu vào, hôm nay đã hẹn cùng Tô Tiểu Mễ ra bờ biển chơi. Đến muộn không phải là việc tốt, An Tử Yến còn đang ngủ, gọi vài tiếng cũng không phản ứng, Mạch Đinh nhảy lên giường, ngồi lên người An Tử Yến: “Dậy đi.
47 Mạch Đinh ban nãy bị đả kích vẫn chưa gượng dậy nổi, sau khi An Tử Yến và Nghiêm Ngôn quay trở lại, mới biết được toàn bộ chân tướng. An Tử Yến quay đầu nói với Nghiêm Ngôn: “May mà không qua đấy.
48 Thời gian vui chơi luôn bất tri bất giác mà trôi đi rất nhanh, giống như khắc trước vừa mới tới nơi này, khắc sau đã rời khỏi, bởi vì Mạch Đinh và An Tử Yến còn đang đi học, cho nên không có nhiều thời gian chơi đùa.
49 Mạch Đinh về đến nhà liền vứt loạn hành lý rồi tê liệt ngã xuống sôpha. Liên tục kêu khổ kêu mệt: “Ngồi xe lâu đến mức mông tớ sắp nát rồi. ” An Tử Yến cũng ngồi xuống sôpha.
50 Hiện tại Mạch Đinh đã có thể hưởng thụ bữa sáng tao nhã, cũng có thể chậm rãi đi bộ đến trường, không cần phải dán mông ngồi trên xe bus nữa. Nhưng tất cả đâu còn nghĩa lý gì? Không có An Tử Yến, cho dù cuộc sống an nhàn đến mấy, thoải mái đến mấy, đều không được tính là sống.
51 “Phát tán tin tức ra ngoài, tôi muốn cậu ta không còn mặt mũi làm người. ” Ngô Hinh sau khi nói xong những lời này liền cúp điện thoại. Một ngày, hai ngày, một tuần, hai tuần, Mạch Đinh không biết những ngày qua mình đã sống thế nào, mỗi ngày cậu đều vui vẻ đến trường, sau đó tan học về nhà.
52 An Tấn và Ngô Hinh thấy An Tử Yến trước sau không chịu nhận sai, làm căng quá cũng không được, đành phải mời ông nội An tới. Ông nội tay cầm quải trượng, xuất hiện trong phòng An Tử Yến, đóng cửa lại.
53 Cả lớp không ai lên tiếng. An Tử Yến quay đầu lại nhìn thầy giáo: “Còn thầy thì sao?” Thầy giáo sắc mặt tái nhợt đứng ngây ra đó, một màn này ông không ngờ tới, cũng chưa gặp bao giờ.
54 Sinh nhật gì đó đối với tôi mà nói cũng không quan trọng, An Tử Yến, thế giới của tớ có cậu mới hạnh phúc, chính là cậu, chỉ có cậu. “Cậu dọn đến đây sống cùng tớ hay vẫn ở nhà?” An Tử Yến hỏi Mạch Đinh.
55 “Cậu bình tĩnh lại đi. ” An Tử Yến nói với Mạch Đinh đang giơ nanh múa vuốt. Nhưng Mạch Đinh sao có thể bình tĩnh được cơ chứ, ban nãy thiếu chút nữa mình bị hù chết, kinh hỉ cái quái gì.
56 Kỳ thực Mạch Đinh vào ở nhà mới chưa được bao lâu đã phải dọn ra, không phải vì hai người cãi nhau, cũng không phải vì ai đó đột nhiên mất tích, mà vì nghỉ hè đã đến rồi.
57 Mạch Đinh cực kỳ xấu hổ quay đầu lại, miễn cưỡng cười cười: “Cô đừng đùa, tôi có bạn gái rồi. ” Phó Thiến ngược lại không hề kinh ngạc: “Em có nghe dì Mạch nhắc đến, có điều dì Mạch bảo tình cảm giữa hai người không được tốt lắm, thường xuyên cãi nhau, cô ấy còn đuổi anh về nhà hai lần.
58 Chín giờ sáng hôm sau Bạch Tiểu Tư đúng hẹn tới nhà Mạch Đinh, ăn mặc gọn gàng chỉn chu, mẹ Mạch Đinh nhìn mà vui tươi hớn hở, cứ nghĩ bạn gái của Mạch Đinh là một cô rất xấu, ai ngờ bộ dạng lại trong trẻo như nước, quả thực không thể tin nổi vào hai mắt mình, hơn nữa lại vô cùng lễ phép, vừa vào cửa liền dì ơi, dì à, gọi ngọt đến mức trong lòng mẹ Mạch Đinh toàn đường.
59 Mạch Đinh và Bạch Tiểu Tư ở trên xe không dám thở mạnh, An Tử Yến không nói gì, chẳng ai muốn là người mở miệng đầu tiên. An Tử Yến nhẹ nhàng đánh tay lái, tạo ra thanh âm càng khiến hai người tâm phiền ý loạn.
60 Ngày hôm sau, Mạch Đinh mơ mơ màng màng mở mắt ra liền trông thấy Phó Thiến bưng sữa và bánh mỳ đặt trên tủ đầu giường mình, Mạch Đinh xoay người ngủ tiếp, thầm nghĩ mình đang mơ, nhưng vài giây trôi qua, tiếng động sau lưng thực chân thật, Mạch Đinh lại mở mắt ra lần nữa, quay đầu, quả nhiên thấy Phó Thiến đứng trong phòng mình, mà bản thân chỉ mặc độc quần sịp, cậu nhảy dựng lên từ trên giường, phản ứng đầu tiên chính là nhìn ra ngoài cửa sổ xem có xe của An Tử Yến ở bên ngoài không.