1 Thảm trải sàn cao quý màu đỏ vì bị sử dụng một đoạn thời gian dài mà có chút cũ, nhưng nó vẫn không hề làm giảm đi khí phái của gian phòng. Mỗi lần Đường Tình bước vào gian phòng này sẽ có loại cảm giác rằng chính mình không hợp với không gian này, đơn giản cậu nghĩ rằng nhà Viscount tráng lệ là đại biểu cho giới xã hội thượng lưu, mà cậu chỉ là người không thuộc tầng lớp xã hội thượng lưu, nên cũng không thuộc về nơi này.
2 Một chiêu này quả nhiên hiệu quả. Nam tử cao lớn đang chận đường cậu phát ra một tiếng quát thô ách. Đường Tình nhìn thấy anh gập người xuống lộ ra biểu tình thống khổ, thì vô cùng sung sướng, trong lời nói tràn ngập đùa cợt.
3 Khi Đường Tình tỉnh lại, là đang nằm ở trên giường trong phòng khách sạn, chiếc áo trên người nhăn nhúm, được đấp chăn đến tận cổ, xem ra là có người đưa cậu về khách sạn.
4 Đường Tình cởi áo ra, rồi tiếp đến cởi quần, chờ sau khi cởi sạch, liền nằm lên trên giường. Xúc cảm lạnh lẽo làm cho cậu cảm thấy mình thật sự như một tên nam kỹ đang chuẩn bị tiếp đãi khách vậy.
5 Anthony biến sắc, dùng sức đâm tới trước một cái thật mạnh, khiến cho giường nhúng mạnh xuống một cái. Sau đó anh luật động thật mạnh trong cơ thể cậu, làm cho Đường Tình đau đớn mà kêu lên thảm thiết.
6 Đường Tình cảm giác mình giống như là một phạm nhân sắp bị tử hình, đang chuẩn bị ngồi lên ghế điện, mà chiếc ghế điện này lại là do cậu tự chui đầu vào, cậu quả thật là kẻ ngu si nhất thế gian này.
7 Đường Tình quấn chặt mình trong chăn, buổi chiều này hình như quá im lặng, giấc ngủ của cậu càng ngày càng kém, mỗi ngày cậu chẳng có việc gì để làm mà cũng chẳng biết phải làm gì; có lẽ bởi vì vậy, nên cậu mới có thể không ngủ được.
8 Đường Tình thấy Anthony nói cũng đúng. Khi cậu học đại học nghe rất nhiều đồn đãi huyên náo về anh. Phần lới Đường Tình nghe được đều là chuyện anh dùng bạo lực cuớp người yêu hay là tụ tập đánh nhau.
9 Đường Tình hỗn loạn giẫm bước về nhà, không biết cái mà thầy Lâm gọi là “nổi tiếng chơi đùa” là có ý gì, nhưng mà cùng thầy Lâm ở chung một đoạn thời gian, cậu cũng hiểu được tính tình của thầy, thầy không phải là người nói xấu sau lưng người khác.
10 “Tên bác sĩ đó căn bản là một tên lang băm. ” Sau khi về nhà, Anthony bị bác sĩ tiêm cho 2 mũi không ngừng oán giận.
Đường Tình nhịn cười đến sắp tắt thở, mà lúc ở bệnh viện cậu cũng đã cố hết sức nhịn cười rồi, bởi vì bác sĩ bị Anthony làm cho tức giận đến thái dương nổi đầy gân xanh, nếu ông ta mà cùng Anthony nói tiếp nữa, có lẽ sẽ bị lên cao huyết áp mất.
11 Tên bá đạo này, chỉ số thông minh khẳng định chỉ có hơn vượn mà thôi, cho nên mới có thể thú tính vượt cả nhân tính, cậu tới nhà anh là muốn giải thích rõ ràng hiểu lầm giữa hai người, rồi sau đó nói ra tình cảm chân thành dưới đáy lòng, nào ngờ người này vừa thấy mặt cậu liền kéo cậu lên giường, sau đó bỏ lại một tờ chi phiếu một trăm vạn kèm theo lời vũ nhục.
12 Ngọn đèn nhiều màu chiếu thẳng lên trên đài, tiếng nhạc nền đinh tai nhức óc, trai xinh gái đẹp bước đi duyên dáng ở trên đài. Tứ chi bọn họ thon dài, biểu tình trên mặt sáng rọi động lòng người, trang phục trên người bọn họ càng tôn thêm dáng người thon dài cùng cái đẹp mà người thường không thể so sánh.
13 Ba ngày sau, trong hội trường của buổi biểu diễn thời trang đông nghìn nghịt người, giới truyền thông và báo chí không ngừng chụp hình trên đài biểu diễn, để lưu lại ký ức về ngày hội thời trang lớn nhất thế kỷ này.
14 “Em nghĩ rằng tôi không biết Eddie đến Đài Loan sao?”
Sự khiếp sợ của Đường Tình rất nhanh liền biến mất, cho dù dấu diếm thế nào đi nữa thì cuối cùng Anthony cũng sẽ biết, vì thế cậu gật đầu thành thật nói: “Ân, Eddie đến Đài Loan, buổi tối hôm nay em ăn cơm cùng anh ấy.
15 Anthony ở trong khoảng thời gian này do phơi nắng nên hơi hơi ngâm đen, ngay cả mái tóc cũng dài ra. Nét mặt luôn luôn âm trầm của anh, vào thời khắc này lại có một lực hấp dẫn chết người, hiện tại nhìn anh rất đẹp trai, rất mê người.
16 Nụ cười trên mặt Paul ngọt như mật vậy, hắn vỗ nhẹ lên bả vai của Đường Tình, thanh âm mềm nhẹ mang theo cảm thán cùng bội phục, so với diễn viên đóng kịch càng đủ sức thuyết phục hơn.
17 Đường Tình cảm thấy đầu mình rất hỗn loạn, toàn thân cậu dính dính ướt ướt rất không thoải mái, cậu vươn tay sờ về phía đùi của mình, vừa sờ một cái liền phát giác mình thế nhưng toàn thân trần trụi.
18 “Anh ấy không yêu tôi, trước kia không có, hiện tại càng không thể có. ” Đường Tình ảm đạm nói nhỏ.
Peter trầm ngâm một chút, “Vậy tôi hỏi em một câu, em thấy qua biểu tình Anthony tức giận giống như sắp nổi điên chưa? Tựa như ngay sau đó sẽ giết em, hoặc là ngay sau đó sẽ đập xập nhà chưa?”
Đây là biểu tình mà gần đây cậu thường xuyên nhìn thấy, cậu bất đắc dĩ gật đầu.
19 Trái tim Đường Tình đập nhanh đến nổi muốn vọt ra khỏi miệng, cậu lập tức bừng tỉnh khỏi cơn mơ, trên mặt cậu đầy nước mắt, nước mắt dính ướt cả một mảnh áo gối, cậu đau thương mà lau đi nước mắt ở trên gò má.
20 “Em đã học điều này từ tên đàn ông nào?”
Câu hỏi của Anthony vừa trầm lại vừa thấp, Đường Tình lắc đầu, muốn trả lời toàn bộ kinh nghiệm của cậu đều học từ anh, nhưng Anthony lại dùng tay đè đầu cậu lại, làm cho cậu không thể nói được.