21 Sau khi Kình Thương an bài cho mọi người thì đi trước để bố trí bẫy. Túc Dạ Dực ly khai theo, bởi vì còn chưa tới lúc để y “lên sân khấu”, về phần lúc nào thì Túc Dạ Dực đã định trước rồi.
22 Túc Dạ dực mang theo thủ hạ mới là Vị Đấu trở lại bên người Kình Thương, lúc này đã là ban đêm thế nhưng nơi ở của Kình Thương có rất nhiều đốt chiếu sáng cả một phương, làm Túc Dạ Dực dễ dàng thấy được nơi của người chiếm vị trí trọng yếu trong nội tâm hắn, quân vương mà hắn thuần phục.
23 Thu hồi đại bộ phận lực lượng của mính, Kình Thương rốt cục có thể thở phào nhẹ nhõm, sức mạnh mất đi cũng đủ làm hắn không đứng vững nổi, dưới chân mềm nhũn.
24 Ầm ầm, tiếng sấm kinh thiên động địa từ thiên địa vang lên, Túc Dạ Dực đang vươn tay đột ngột thu hồi lại, hắn vừa rồi muốn làm cái gì, chính hắn cũng không biết, chỉ là trong vô thức vươn tay.
25 Kình Thương không biết Túc Dạ Dực hiểu lầm cái gì, Túc Dạ Dực cũng không biết mình đã xuyên tạc lời nói của Kình Thương. Lúc này hai người tự cho là đối phương đang lý giải ý tứ của mình, lẳng lặng ngồi yên, không nói chuyện.
26 Vách đá che trước mặt địch quốc tại bên trong không người thấy, kết giới được bố trí trong đó tiêu thất, âm thanh hạp hạp vang lên, nhưng tiếng vang yếu ớt không ai nghe được.
27 Ánh nến lay động lay động,quang ảnh tại trên mặt Kình Thương cũng chuyển động theo, khuôn mặt trầm tư đang suy nghĩ bước kế tiếp trong kế hoạch. Đánh chính diện không được, dựa vào binh lực hiện tại là không thể, tập kích bất ngờ, binh sĩ đã rất mệt mỏi, qua hai ngày chiến đấu đối mặt quân địch sĩ khí sẽ hạ xuống, cho rằng chính mình vô pháp đối kháng, nên phái bọn họ xuất kích cũng không được, trăm tên lính *** nhuệ đã bôn tập đường dài cũng không còn sức chiến đấu, ngày mai nếu tiếp tục cuộc chiến, một trăm người đó sẽ là quân chủ lực.
28 Cận gia Gia chủ cả đời vì võ thuật của mình kiêu ngạo nhìn vũ kỹ Kình Thương, cả người sợ nổi da gà, da đầu tê dại, chính vì cách sát nhân đó.
Nhìn vương giết chóc, không khỏi cảm giác được sinh mệnh thật yếu đuối, tử vong lại đơn giản như vậy, chỉ giở tay nhấc chân, sinh mệnh như đóa hoa rơi.
29 Người Hiển quốc hoan hô, ngược lại, kẻ thù địch quốc lại lặng in, không thể tin nổi.
Vương địch quốc vừa ngã xuống đã lung lay đứng lên, người nhìn thấy đều sửng sốt, Hiển quốc an tâm, mà vui sướng trong nháy mắt của người địch quốc cũng triệt để tiêu thất, huyết lưu từ vết thương ở bụng không ngừng chảy, định trước tử vong của hắn.
30 Kình Thương lại hỏi thêm một vài vấn đề rồi bắt đầu an bài nhiệm vụ, toàn bộ thành trì ai nấy đều bắt đầu công việc của mình.
Kình Thương đứng trên tường thành, nơi đó đã dựng lên Vương kỳ, hắc kỳ hồng liên tung bay trong gió, giống như báo trước tử trạng của địch quân.
31 “Kết thúc, đi thôi. ” Nhìn thành trì nhuốm đầy hỏa diễm, Kình Thương xoay người chuẩn bị ly khai. “Kế tiếp. ” Kình Thương nhìn theo hướng ven biển, lần đầu thắng lợi hắn đã phân ra mấy ngàn binh sĩ để tới đó, lần thứ hai cũng lục tục phái người đi, viện binh lần đầu đã tới, cũng đủ bình tâm của binh sĩ nơi đó, dù đối mặt với địch cũng đủ ứng phó, nghe Trì gia Gia chủ nói quốc qua gần biển của Hiển Quốc nhất trong quốc gia cũng là hạ vị.
32 Liên tục chiến đấu, tiên huyết không ngừng chảy, giằng co đến nửa giờ sau không ngừng công kích làm Kình Thương có chút không nhịn được nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ vì quân địch không ngừng tiếp thêm viện binh mà bại mất.
33 Trì gia Gia chủ đối với chính vụ vô cùng sở trường, xử lí chuyện thâu tóm quốc gia khác cực kì trôi chảy, Kình Thương không có kinh nghiệm trong chuyện này rất tự nhiên để cho hắn toàn quyền xử lí, vì thế Trì gia Gia chủ càng thêm nỗ lực chứng minh sự hữu dụng của mình, vương rốt cục cũng thấy được năng lực của hắn.
34 Sau khi bố trí lại tẩm cung, trong khi những người khác đang tất bật lo cho đại điển kế vị Hiển quốc trọng yếu của Kình Thương thì nhân vật chính lại vô cùng an nhàn, cũng có thời gian đáp ứng chuyện của Túc Dạ Dực.
35 Túc Dạ Dực bắt đầu nỗ lực, mà Kình Thương cũng không buông tha cho cơ hội có thể tận mắt sở mục nguyên tố – bản chất của thế giới, càng thân cận nhìn Túc Dạ Dực điều khiển năng lực, Kình Thương càng cảm thấy Túc Dạ Dực là một thiên tài, thậm chí không cần hướng dẫn, chỉ theo bản năng đã có thể điều khiển năng lực một cách hoàn mỹ, tự nhiên như khi hô hấp, theo bản năng biết nên làm thế nào tốt nhất, làm thế nào mới đạt được kết quả mong muốn, đây mới là thiên tài.
36 “Thương nhân tự do?” Kình Thương nhìn Trì gia Gia chủ đang thông báo có một thương nhân tự do muốn cầu kiến, cây bút trên tay hắn cũng ngừng lại. Đem nó gác lại trên nghiên, phất tay, thị hầu vẫn đứng yên trong điện đem chiếc kỷ trà đặt giấy bút trước mặt hắn đi.
37 Lúc thương nhân tự do quan sát Kình Thương thì Kình Thương cũng đang đánh giá hắn. Cùng Kình Thương giống nhau, quý tộc tự do này cũng là tóc đen, nhưng tóc hắn được cắt ngắn, tóc người này lại dài, một người nam nhân để tóc dài ở đây là bình thường.
38 Có được đáp án rồi, Kình Thương mới tiếp tục chủ đề lúc nãy, “Ta không đồng ý. ”
“Cái gì?” Bình Hâm Lũ đang trong giai đoạn say sưa, thời gian ngắn chưa kịp phản ứng, hỏi lại.
39 Kình Thương cũng không giải đáp nghi hoặc của Bình Hâm Lũ, bí mật thương mại thế này, thế giới nào chẳng tồn tại.
Túc Dạ Dực chuẩn bị mở ra hộp thứ tư, Bình Hâm Lũ thu hồi tâm tư thoải mái, nhìn hộp thứ tư được mở ra, thành thật mà nói gã rất tò mò, cũng thật chờ mong.
40 “Ta muốn mở một chỗ trong Hiển quốc, tạo thành một khu vực giao dịch, để hết mọi thương nhân và thương hội có thể tiến hành giao dịch tại đây, xây dựng một cứ điểm cố định.