61 “Hoan nghênh tới Hiển quốc, ta là vương Hiển quốc, Ngự Kình Thương. ” Kình Thương – chủ nhân Hiển quốc hoan nghênh bốn người này tới Hiển quốc, đồng thời trở thành một thành viên của Hiển quốc, không để ý họ đến từ gia tộc nào, họ nếu đã tận trung cho Túc Dạ Dực, như vậy họ chính là người Hiển quốc.
62 “Ta rất kính nể các ngươi. ” Nếu như lời trước khiến tâm bốn người ấm áp, vậy câu nói bây giờ lại xuất ra hiệu quả kinh sợ.
Túc Dạ Dực còn khá một chút, trạng thái lý trí tuyệt đối của hắn cơ bản đã hồi phục, mà bốn người khác ngẩng đầu lên kia, dùng tầm mắt kiểu ngươi đang nói đùa, kiểu khó có thể tin vô cùng thất lễ mà nhìn Kình Thương.
63 Sắc trời đã muộn, gió tuyết lớn dần. Hai người Kình Thương và Túc Dạ Dực cứ trò chuyện như vậy đến quên thời gian, Kình Thương là nghe đến say sưa, Túc Dạ Dực là vạn phần quý trọng khi được cùng một phòng với quân vương hắn nhớ mong, nếu không phải quản gia tận chức đến đây hỏi có muốn cùng ăn hay không, hai người có lẽ cứ vậy mà chuyện trò.
64 Nhìn Túc Dạ Dực, Kình Thương chờ hắn tiếp tục, tự nghĩ ra lễ vật rất khó, đối tượng để tặng lễ lại đưa ra thứ mình muốn, không thể nghi ngờ là giải trừ khổ não cho mình.
65 Thời gian thoáng qua, một ngày trước sinh nhật mình Túc Dạ Dực xuất quan, ngày hôm nay chính là điển lễ thành nhân của hắn.
Dù xuất quan trước lễ thành niên một ngày, lễ phục của Túc Dạ Dực cũng được chuẩn bị kỹ càng, thủ nghệ cắt may cao siêu, chỉ dùng thời gian một đêm, đã đem lễ phục chỉnh sửa lần nữa, tài nghệ khéo léo tuyệt vời khiến người thán phục.
66 Ngày hôm sau, Túc Dạ Liêu đã tới phòng thí nghiệm của Kình Thương, phối hợp với quân vương vĩ đại của hắn nghiên cứu, đối trí tuệ của quân vương hắn, Túc Dạ Liêu bày vẻ kính phục, thứ này có tác dụng to lớn, Túc Dạ Liêu cũng tiên đoán được, nhưng điều này không có nghĩa là có thể khoan dung cho hành vi vùi đầu vào nghiên cứu, không ăn cơm, không nghỉ ngơi của quân vương hắn.
67 “Hửm. ” Kình Thương đã có mấy phần men say, âm đáp lại có chút hàm hồ, âm điệu lười biếng nói ra sự thả lỏng hiện tại của y.
Túc Dạ Liêu triệt hồi trạng thái lý trí tuyệt đối của mình, khi quân vương hắn ngấm men say thường hay mơ hồ, vì vậy, hắn buông trôi tâm mình, vì quân vương hắn sẽ không tra cứu, sẽ không biết, hơn nữa hắn cũng muốn trầm mê trong không gian chỉ có hai người này, đây là cơ hội ít có, để cảm giác ngọt ngào mang theo chua xót tràn ngập trái tim, là hồi ức, dằn vặt, vui vẻ chịu đựng của hắn sau này.
68 Những ngày trong năm mới trôi qua rất an bình, trừ Hiển quốc chi vương đột nhiên truyền đạt một mệnh lệnh khiến Hiển quốc bận bịu hơn, toàn bộ Hiển quốc vẫn yên ổn như cũ.
69 Nhóm Kình Thương khiến người chú ý, cùng đi còn có mấy đội thương buôn tới tô giới, không thể tránh khỏi bị thương đội thăm dò.
Kình Thương cũng không thích giao lưu với người khác, vì đó chuyện như vậy đều giao cho thuộc hạ Túc Dạ Liêu đối với chuyện này không chút hứng thú, chiếm giữ bên người quân vương hắn, chú ý đến bất cứ thứ gì quân vương hắn cần, Cận Dũng càng không cần phải nói, có thể dùng vũ lực để giải quyết, tuyệt đối sẽ không giao thiệp Trì Uyên lại phi thường chủ động, từ nhỏ nhận được rèn luyện như vậy, trên mặt mang theo nụ cười thận trọng, cùng đội buôn luận bàn, kín kẽ không lỗ hổng để bại lộ thân phận của bọn họ.
70 Sáng sớm ngày thứ hai, các quan viên nhận được thông báo lúc trời còn chưa sáng đã đến phủ đệ lãnh chúa, khi bọn hắn được bổ nhiệm làm quan viên tô giới, bọn họ đã gặp vương, lãnh chúa và hai người quyết sách khác, chịu răn dạy từ bốn người, nói cho bọn họ biết các quy tắc phải tuân thủ và trách nhiệm phải chịu ở tô giới.
71 Lời Kình Thương nói mang hàm nghĩa gì ba người đều không hiểu, có điều Túc Dạ Liêu âm thầm nghĩ, có vài kế hoạch cần thay đổi rồi, hắn muốn nhìn một chút uy lực của thương nghiệp theo lời vương nói, vậy tất nên kéo dài vài thứ, không cần phải sốt ruột.
72 Nhíu mày, từng chữ từng câu trong báo cáo, Kình Thương nhìn rất cẩn thận. Trong báo cáo cũng không có trực tiếp vạch ra dị động của các quốc gia xung quanh, Túc Dạ Liêu cũng sẽ không ngốc đến mức nói thẳng những quốc gia kia liên hợp, chuẩn bị chiến tranh với Hiển quốc, hắn và Vị Đấu bên Kình Thương mấy năm, biết có thể từ một ít chi tiết nhỏ mà phát hiện động thái của nước khác, mà là đưa số liệu chân thực làm báo cáo cho Kình Thương, báo cáo cho Kình Thương biết phát hiện của mình.
73 Trên bản đồ, Hiển quốc chỉ chiếm một góc, không phải Hiển quốc không lớn, mà trên tấm bản đồ này chỉ thể hiện một góc biên giới Hiển quốc, còn lại chính là các quốc gia xung quanh, sau đường biên uốn lượn của các quốc gia quanh đó, có một chỗ cực kỳ sạch sẽ, nơi đó chỉ có biên giới của một quốc gia, đằng sau, không còn đường nét nào nữa, không phải là bị bỏ bớt, mà là sau biên giới kia, chỉ có một quốc gia.
74 Trừng phạt của Kình Thương khiến các thương nhân trợn mắt há mồm, các kiểu phạt tiền họ không sợ đã hưởng qua tư vị sinh sống ở tô giới, họ không muốn lại sống phiêu bạt vô định như trước.
75 Các thương nhân không biết sự việc này sau đó đã tạo thành ảnh hưởng đối với bọn họ, chỉ là phải nắm chặt cơ hội lần này để kiếm tiền, gốm sứ, tơ lụa và gương Hiển quốc trữ hàng mấy năm qua nay bị quét sạch bách trong khoảng thời gian ngắn.
76 Tư duy khác nhau quyết định những lựa chọn không giống nhau, có người muốn đầu hàng có người muốn chiến đấu, nhưng bất luận họ lựa chọn như thế nào, Hiển quốc đã chuẩn bị kỹ càng, quân đội của Túc Dạ Liêu, Trì Uyên và Cận Dũng đã đến chỗ cần đến, họ bất cứ lúc nào cũng có thể chiến đấu.
77 Khiên ánh sáng là năng lực của Trì Uyên, là chủ nhân năng lực gã tự nhiên cũng có thể khống chế nó, không thấy khiên ánh sáng phân tán, tổ hợp, sắp xếp đều bắt nguồn từ sự điều khiển của gã sao, vậy sao không thể đem loại năng lực điều khiển này tiến thêm một bước.
78 Xem xong báo cáo trên tay còn chưa vừa lòng, Cuồng đế lại tiếp tục xem mấy chỗ đặc sắc, rốt cục thả báo cáo trên tay xuống, một chén trà vừa vặn đặt bên cạnh hắn.
79 Nhìn Loan mỗi khi buồn phiền đều sẽ làm ra vài cử động, Cuồng đế cũng không động viên hoặc chế nhạo, mà nói lời mang theo mệnh lệnh. “Tiếp tục. ”
Biết vương không có hứng thú nghe mình bực tức, Loan tiếp tục phân tích của mình.
80 Chiến sự nơi tiền tuyến vô cùng nóng bỏng, cũng không ảnh hưởng đến nội địa hai nước, bách tính hai bên an cư lạc nghiệp, biết tiền tuyến đang đại chiến, có thể không đụng tới trước mặt, bọn họ còn có thể rất bình tĩnh mà sinh sống, nên trồng lúa thì trồng, nên thành hôn thì thành hôn, nên làm ăn thì làm ăn, ngoại trừ có lúc có người đưa tin mặc nhung trang lao vụt đi trên đường thì, thật sự không nhìn ra đang phát sinh chiến tranh.