201 Chương 203:Lặng lẽ quan tâm Hắn bình tĩnh nhìn cô thất khống rống to,sau đó khom lưng từ tủ quần áo lấy ra áo lót màu đen tinh sảo nheo lại con ngươi nguy hiểm lạnh giọng nói.
202 Chương 204:Dây chuyển hột xoàn Hứa Lưu Liễm…tỉnh lại đã xế chiều,cảm giác đầu không đau nhưng bay bỗng như trên mây cả người khó chịu,không còn cách bị cảm mạo nặng thường kéo dài trong vòng một tuần.
203 Chương 205:Tôi từng yêu cô ấy Lời Ôn Phó Doanh vừa bật ra đã cảm thấy cánh tay kéo tay cô cứng lại,cô thậm chí có thể cảm giác da thịt cả người hắn kéo căng ,cô không khỏi đắc ý nhướng khóe môi.
204 Chương 206: Anh uống say Mắt cô đã rưng rưng nhưng cắn chặc hàm răng quật cường chịu đựng,hắn nhếch môi cầm một cup khác đưa Phương Đông Thần sau đó kết quả người chủ trì ngay sau đó bảo bọn họ phát biểu cảm nghĩ,Phương Đông Thần nói muốn ưu tiên phái nữ để cô trả lời trước,cô hít một hơi thật sâu ép chua xót trong lòng khó khăn mở miệng.
205 Chương 207:Vạn tiễn xuyên tâm Mặc dù cô không tình nguyện nhưng cô không chấp nhận cũng không được,lưỡi hắn lướt ở vành tai rồi xuống,toàn thân cô không tự chủ dấy lên từng đợt run rẩy,cô hận hắn khi dễ mình,vừa hận mình bức lực nên lắc đầu loạn xạ tránh né nụ hôn của hắn.
206 Chương 208:Lục thị Trần thị Đợi đến khi tiếng đóng cửa vô tình truyền đến,cô không nhịn được nữa ngẩng lên đưa tay che mặt gục giường thất thanh khóc,cô cảm giác mình rơi nước mắt hai ngày này nhiều hơn hai mươi năm cô sống trên cuộc đời,cô trời sanh tính không phải mềm yếu hay thích khóc nhưng hai ngày qua những lời tổn thương của hắn thoáng cái phá hủy tất cả kiên cường của cô.
207 Chương 209:Đi xem cô ấy Một lúc sau hắn giơ tay lên đem đề án vứt xuống mặt bàn,mặt mũi kéo căng. “Sunny,tôi cảm thấy nên cho cô biết,tôi không muốn có bất kỳ liên hệ gì với cô ta!” Thời điểm nói đến đây hắn tự hỏi mình,Lục Chu Việt mi đã không muốn có bất kỳ liên hệ gì với cô ấy,vậy tại sao còn đến lễ trao giải tại Paris?Mi không phải muốn thấy cô ấy sao? Tại sao theo cô trở về Trung Quốc? Mi không phải nhớ mãi không quên cô ấy sao? Lâm San Ni giải thích.
208 Chương 210:Đã yêu hắn Lâm San Ni còn chưa kịp phản ứng hắn nói “cô” là ai thì người hắn đã biến mất ở cửa phòng làm việc. Cô lắc đầu,người có thể khiến hắn có loại phản ứng trừ Hứa Lưu Liễm ra còn có thể là ai? Cô đến nhà Hứa Lưu Liễm ấn lên chuông cửa,Hạ Vi Lương trong lòng tức giận mắng Lục Chu Việt.
209 Chương 211:Đi trước Lục thị Trên mặt Hứa Lưu Liễm xẹt qua một tia đau đớn,hắn bảo Lâm San Ni đến xem cô? Hay Lâm San Ni chủ động đến xem cô? Lâm San Ni giống như hiểu cô đang nghĩ gì mở miệng.
210 Chương 212:Mượn việc công trả thù riêng Vốn là người thiết kế cô hẳn nên trực tiếp đi tìm quản lý gọi thầu cùng người chịu trách nhiệm thiết kế thương lượng chứ không cần trực tiếp đến chỗ hắn, nhưng hắn vẫn bảo mọi người kêu cô đến chỗ hắntrực giác nói cho cô biết,hắn bảo cô đến vì muốn làm cô khó xử.
211 Chương 213:Sét đánh giữa trời quang Hứa Lưu Liễm ra khỏi Lục thị một mình ở bên ngoài bình phục thật lâu mới trở lại công ty,không nghĩ tới trở về đã bị ông chủ gọi đến trong phòng làm việc khen,nói cô không hổ là nhà thiết kế Trung Hòa vừa xuất mã đã mượn được tờ danh sách Lục thị,cô nghe không hiểu ra sao,bọn họ nói chuyện không vui vẻ làm sao còn tóm được? Ông chủ cô cực kỳ vui vẻ nói,ông vừa nhận được điện thoại Lục thị gọi người thầu nói chọn trúng bản vẽ của cô,nhưng cô một chút vui sướng cũng không có, hắn sau khi hung hăn dữ tợn trách mắng cô giờ lại nói chọn bản vẽ của cô chỉ làm cho cô cảm thấy nhục nhã,cô cảm thấy hắn không phải tôn trọng cô thiết kế mà đang thương hại cô mà thôi.
212 Chương 214:Chuyện đau nhất Hứa Lưu Liễm lúc này đã chết lặng,đối với cô mà nói đau hơn không phải cái tát của cô gái kia cũng không phải tin tức Trần Thanh Sở có vợ,mà hắn đứng ở nơi đó thờ ơ lạnh nhạt nhìn cô nhếch nhát.
213 Chương 215:Mở rộng cửa lòng Hạ Vi Lương nhìn bóng lưng chán nản của hắn bỗng nhiên có loại vọng động muốn khóc,khóc bởi vì hắn quá yêu cô ấy,không nỡ để cô bị tổn thương nên không chịu đem chuyện Trần Thanh Sở nói ra,đến cuối cùng ngược lại chính hắn bị đau.
214 Chương 216:Ầm ầm sụp đổ Cô có chút bất đắc dĩ lắc đầu. “Thanh Sở,có nhiều nỗi khổ tâm hơn nữa cũng không thể dùng làm cớ anh dấu tôi,tại sao anh vẫn không hiểu,tôi để ý không phải anh lấy người nào,không phải chuyện anh lấy hay chưa,tôi chỉ muốn tại sao anh giấu tôi?” “Tại sao giấu diếm em?” Trần Thanh Sở cảm xúc có chút kích động.
215 Chương 217:Một đêm mê loạn “Chuyện của tôi không tới phiên cô ở đây quơ tay múa chân!” Trần Thanh Sở vốn còn tức giận chuyện hôm qua,hôm nay lại nghe cô nói đến Lục Chu Việt không khỏi tàn bạo rống lên một tiếng.
216 Chương 218:Không lời nào để nói Hắn tựa tại bên cạnh xe,một tay đút vào túi quần cúi đầu hút thuốc lá,dáng người cao lớn làm cho cô cảm giác phong trần mệt mỏi,nước mắt của cô thoáng cái chảy ra,cô vội vàng quay lưng lung tung lau nước mắt nóng hổi.
217 Chương 219:Gài tang vật hãm hại “Cái gì?” Phương Đông Thần cho rằng mình nghe lầm,không thể tin hỏi lại,hai người kia rất không bình tĩnh nói. “Chúng tôi nhận được tin từ Trần thị,ngày hôm qua các người mới vừa nói hoàn thành bản vẽ,sáng sớm hôm nay bản vẽ đó bị đối thủ Trần thị tung ra thị trường,tất cả đầu tư của Trần thị bị buộc bỏ dở,tổn thất nghiêm trọng!” Không riêng Phương Đông Thần sửng sốt,tất cả đồng nghiệp cũng sửng sốt,ngay cả ông chủ bọn họ cũng bận rộn từ trong phòng làm việc đi ra,Phương Đông Thần một lúc sau mới kịp phản ứng,sau đó liều mạng phủ định.
218 Chương 220:Đau khổ cầu xin Trần Thanh Sở nói xong liền cúp điện thoại,còn lại một mình Hứa Lưu Liễm giận đến ngực không thở nổi,cô không thể trơ mắt nhìn Phương Đông Thần thân vùi lấp nhà tù,thời điểm ở công trường thành Phố N hắn từng xả thân đã cứu cô một mạng thì không nói,còn sau ly hôn hắn đã giúp cô không ích việc,cho cô một phần công việc để cô có dũng khí để sống,chỉ cần điểm này đã đủ để cô giúp hắn.
219 Chương 221:Sinh con cho hắn Tài xế bị hắn bỗng dưng hét một tiếng sợ đến bàn tay nắm bánh lái run rẩy,vội vàng thay đổi đầu xe quay trở lại,trong lòng hơi buồn bực,không phải hắn ban nãy mặt lạnh bảo mình lái xe sao,còn tưởng hắn muốn rời nhanh chỗ này mới lái nhanh thôi.
220 Chương 222:Tám giờ tối Lục Chu Việt bị cô bỗng dưng đẩy ra nhất thời còn chưa hoàn hồn,hô hấp còn có chút dồn dập,ánh mắt cũng có chút mê ly,giờ đây nhìn dáng vẻ lạnh lùng của cô không khỏi hận nghiến răng,hừ lạnh một tiếng móc tấm thẻ từ trong túi tiền ra ném cho cô.