61 Editor: Lãnh Huy3t Beta: Trgtrgnd96 Tử Cầm thấy nàng sau khi nghe được tên Tử Tình thì thần sắc liền căng thẳng, không khỏi cười lớn thành tiếng: "Xem biểu tình muội cứng ngắc như vậy, nào có giống bình thường ? Từ năm ấy, sau khi muội cùng tam sư huynh bị nàng ta đâm thọt một nhát thì mỗi lần nhắc tới nàng ta muội liền biến sắc.
62 "Chết tiệt! Sao muội dám kê đơn với ta!"Người còn chưa tới trước mặt Tử Tình, tiếng gầm gừ phẫn nộ cũng đã truyền vào trong tai nàng. Nàng khẽ thở dài một tiếng, tiến lên phía trước vài bước rồi dừng lại lẳng lặng nhìn bóng dáng màu đỏ đang tới gần nàng, cho tới khi hắn đến trước mặt, nàng mới không nhanh không chậm mở miệng: "Bạch Dật sư huynh, huynh còn chưa bình tĩnh lại sao?" Nàng thản nhiên nói, thần sắc bình tĩnh không nhìn ra nàng đang suy nghĩ cái gì?"Muội có ý gì?" Bạch Dật nâng mày, mắt hoa đào bán híp nhìn nàng, trên khuôn mặt tuấn tú yêu nghiệt lúc này là một mảnh âm trầm.
63 Trong rừng cây, Bạch Dục môi biến thành màu đen, bộ dáng chật vật dựa lưng vào thân cây thở hổn hển. Một tay hắn ôm lấy chỗ bị thương ở ngực, dòng máu màu đên từ trong kẽ tay hắn chảy ra, từng giọt rơi trên mặt đất, hòa vào trong bùn đất.
64 Tử Tình hơi hơi di chuyển bước chân một chút, quay đầu thản nhiên nhìn hắn một cái nói: "Đỡ ngươi? Nhưng từ đầu tới đuôi ta cũng chưa từng nói là muốn đi qua đỡ ngươi.
65 Editor: Lãnh Huy3t Beta: Trgtrgnd96 "Hắc hắc, nếu là tên tiểu tử Bạch Dật, nhất định là con sẽ cứu chứ gì!" Lão giả tủm tỉm cười nói xong, ánh mắt lóe ra quang mang sắc bén nhìn Tử Tình một thân thanh nhã thoát tục đứng trước mặt.
66 Editor: Lãnh Huy3t Beta: Trgtrgnd96 Bạch Dật cong lên khóe môi tà tà cười, đôi mắt hoa đào bán híp ẩn chứa hào quang mị hoặc liếc mắt nhìn hắn một cái, thanh âm mang theo ý trêu tức nói: "Sư huynh cũng nói nghi thức triệu hồi nhưng là mỗi năm chỉ có một lần, mặt khác, ngay cả sư huynh thân thể suy yếu cũng muốn đi nhìn, sư đệ ta làm sao có thể không đi đâu!" Thanh âm vừa rơi xuống, hắn liền buông cái chén trong tay, hai chân vừa chuyển, bóng dáng hồng sắc đã đứng lên, đi tới bên người Bạch Dục cười nói: "Sư huynh, nhìn sắc mặt ngươi còn tái nhợt, có cần sư đệ đỡ ngươi đi hay không?"Trong đôi mắt hoa đào mị hoặc xẹt qua một tia u quang không rõ, những nghi thức triệu hồi lúc trước cũng không thấy hắn để bụng, năm nay thân thể hắn suy yếu như vậy nhưng lại vẫn muốn đi xem? Hay là trong số những đệ tử tham gia nghi thức triệu hồi năm nay có người làm cho hắn để bụng ?"Sư đệ có tâm.
67 Editor: Lãnh Huy3t Beta: Trgtrgnd96Vẫn là một thân áo bào trắng như trước, một thân thần thái không đổi, đây là lần thứ hai nàng nhìn thấy Thanh Sơn Sơn chủ.
68 Editor: Lãnh Huy3t Beta: bocap2510 Đôi cánh nho nhỏ vỗ vỗ, vững vàng dừng lại ngay trên đỉnh đầu Sơn chủ, nó ngẩng đầu, đôi tròng mắt màu đỏ chuyển động nhanh như chớp, nhìn chăm chú vào một màn hỗn độn trước mặt.
69 Editor: Lãnh Huy3t Beta: bocap2510Tại thời điểm mọi người còn chưa phục hồi lại tinh thần thì một bóng dáng màu trắng không biết từ chỗ nào bỗng nhiên bay vút ra, giống như một tia chớp vụt qua trên bầu trời, hưu mộ tiếng xẹt qua trước mắt mọi người, nhanh chóng đi vào trong Thiên động, tới bên người Tử Tình đang hôn mê trên mặt đất.
70 Sau đó ở trước mặt hai người, Bạch Dật cùng Bạch Dục thấy được một màn kia ánh mắt không khỏi lóe lên, lại thấy hai người kia bốn mắt nhìn nhau, cảm giác giống như bọn họ là người ngoài không thể tham gia khiến cho đáy lòng sinh ra một cảm giác buồn bực.
71 Editor: Lãnh Huy3t Beta: Trgtrgnd96"Ai nói ta không phải là gì của nàng? Nàng là phu nhân tương lai của ta!"Thanh âm Bạch Dật rõ ràng mà trực tiếp vừa buông xuống, làm cho những người chung quanh đang giúp đỡ các đệ tử đều đồng thời cả kinh nhất tề nhìn qua.
72 "Uh, Tử Tình con không sao chứ?" Lăng Thành hỏi, ánh mắt uy nghiêm mang theo một tia lo lắng cao thấp đánh giá nàng một phen, thấy nàng thần sắc như thường mới yên tâm một chút.
73 Editor: Lãnh Huy3tBeta:Nhìn thần sắc khác nhau của mỗi người, Sơn chủ Thanh Sơn cười cười, nói: "Nghi thức triệu hồi lúc trước cơ hồ đã làm cho cả Thanh Sơn đều chấn động, không ít đệ tử cùng huyễn thú đều bị cỗ cường đại uy áp kia gây thương tích, ta còn phải đi xem bọn hắn có bị gì không.
74 Nghe thanh âm bình tĩnh mà lạnh nhạt kia, có người âm thầm thở dài một hơi, mà đôi mắt hoa đào của Bạch Dật nhìn vào khuôn mặt trắng trong thuần khiết của nàng không khỏi xẹt qua mọt tia ảm đạm.
75 Thấy ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người hắn, Lăng Thành suy tư một chút, trầm giọng nói: "Ta cảm thấy hẳn là lúc ấy có đệ tử đã triệu hồi ra một con huyễn thú không tầm thường, cổ uy áp kia rất cường đại, nó nằm ngoài khả năng của hơn trăm người đệ tử đó.
76 "Đi thôi!" Thần gật đầu nói xong, quay đầu liếc mắt nhìn Tử Nghiên đứng ở ngoài cửa một cái, vẫn như cũ ngồi ở bên cạnh bàn, cũng không có ý rời đi. Con chim nhỏ vốn dĩ được Tử Tình ôm vào trong ngực từ từ tỉnh lại, vỗ vỗ cánh, liền bay ra từ trong lòng nàng, dừng lại trên bả vai nàng, đôi mắt màu đỏ chuyển động nhanh như chớp.
77 “Hắc Hắc, lão già khọm, hắc hắc hắc hắc. . . ” Lão giả cười đến vẻ mặt quỷ dị, ánh mắt cơ trí nửa híp nhìn hai tiểu thú ở giữa không trung. “Tính kế? Tính kế ai hả?” Hỏa Long ngơ ngác hỏi, dường như còn chưa phản ứng kịp, một đôi con ngươi Kim Sắc (mắt vàng) nhìn trên thân Tuyết Phượng, lại hướng chủ nhân mình mình lại, cuối cùng dừng trên người thối lão đầu cười đến quỷ dị, trong đầu linh quang chợt lóe, bỗng nhiên trừng lớn mắt rồng, móng vuốt giương lên, cũng đem thịt nướng đang ôm ném ra ngoài, đồng thời gầm lên giận dữ cũng rống lên:“Lão đầu thối ngươi dám tính kế chúng ta? Ta thiêu ngươi!”Hỏa Long xúc động rống giận, cong người lên mở miệng rồng ra muốn hướng lão giả đứng cách đó không xa mà phóng hỏa, Tử Tình một bên thấy thế, giận đến tái mặt, thanh âm nhàn nhạt mang theo vài phần không vui: “Hỏa Long ngươi làm gì?”Nghe thanh âm không vui của Tử Tình, vốn là trong cơn giận dữ Hỏa Long toàn bộ ỉu xìu xuống, nhìn Tử Tình ủy khuất: “Chủ nhân, ta không có làm gì cả.
78 Đang lúc gấp rút muốn biết Tử Tình ngâm chuột làm rượu thuốc như thế nào mà cứ thấy bọn kia bày ra cái bộ mặt sầu khổ liền không kiên nhẫn được nữa, bước nhanh đến một bên mắng to: “Không phải chỉ là mấy con chuột con sơ sinh sao? Các ngươi tránh ra, để ta!” Dứt lời, trong lúc mọi người vẫn còn kinh ngạc một tay Dược Sư đã mở miệng Tử Nguyên, tay kia giật lấy một con chuột Tử Nghiễn đang cầm, cứ vậy nhét vào miệng Tử Nguyên, đồng thời vỗ thêm một cái iệng khép lại, vài động tác sạch sẽ lưu loát đã hoàn thành trong nháy mắt.
79 Trong nháy mắt bóng dáng màu lam đằng kia nhanh chóng nâng lên hơi thở huyền khí trong cơ thể, dùng tốc độ nhanh nhất lao tới phía trước, nhưng, vẫn chậm một bước.
80 Vài ngày sau trên núi Lăng Phong, trong rừng cây cách phòng Tử Tình không xa, nàng đang luyện kiếm dưới tàng cây, không mang theo một tia huyền khí nào khi luyện tập, chỉ muốn luyện tập thuộc bộ kiếm pháp kia, bạch y theo nàng chuyển động mà bay lên trong không khí xẹt qua những độ cong hoàn mỹ.