21 “Ta không có gì để nói. ” Long y hoàng nhìn hắn, trong mắt là dấu đi không được vui vẻ. “Vậy ngươi mới vừa rồi vì sao một mực nhìn ta chằm chằm” “Ta chỉ là cảm khái mà thôi, lại có một người sắp rơi vào võng tình, bất khả tự kềm chế, chẳng lẽ đây không phải bi ai sao?” “Sợ là tiểu thư suy nghĩ nhiều quá, Bổn công tử tuyệt không phải người “ đoạn tay áo chi phích”.
22 “A, vậy đối với nàng cảm giác của ngươi thế nào? Nghe nói mẫu thân của nàng ở Huyền quốc là đệ nhất mỹ nhân đấy, quả thực nàng cũng không kém đâu”. Phượng Vũ Thiên khẽ cười.
23 “Phượng vũ thiên, ta phát hiện ngươi thật là không nhàm chán bình thường. ” Long y hoàng thích thú quan sát chiếc nhẫn ở xương ngón tay, nói. “A, hắn thích, ta có biện pháp nào.
24 Chim sơn ca kêu ríu rít , từng đàn từng đàn cùng nhau bay qua mái hiên cổ ẩm ướt kia, những nhánh cây, lầu các đều như được rửa qua, xanh biếc sáng sủa, giọt sương sớm mai đang lăn lộn, cố phản chiếu những tia sáng mặt trời cuối cùng xuyên qua nó trước khi tan hết thành hơi nước.
25 Edit: Âu Dương Nhược Thần. Kết quả, việc này chỉ đến “Cô nhi” liền im lặng , Phượng Vũ Thiên ngoan ngoãn ngậm miệng lại, mặc cho Long Y Hoàng nhõng nhẽo và cứng rắn như thế nào một chút cũng không moi ra được tin tức nào có ích.
26 Phượng Vũ Thiên không nói, nhưng sau đó liền biến thành 1 cái đuôi, gắt gao đi theo phía sau Long Y Hoàng, như bóng với hình, làm cho Long Y Hoàng thiếu chút nữa phát điên.
27 Edit: Âu Dương Nhược Thần. Beta: Lãnh Vân Nguyệt. ”Ta trở về phòng trước. ” Long Y Hoàng bỗng nhiên gấp sách lại rồi đứng lên, vội vàng để lại một câu nói, sau đó nhanh chóng rời đi.
28 Long y hoàng yên vị ngồi xuống cái ghế phía sau bình phong,cái ghế được làm từ gỗ lim nguyên chất vô cùng chắc chắn,sợi tơ màu hồng được buộc nhẹ nhàng vào huyệt đạo trên tay nàng ( nguyên bổn là như thế này ta cũng không biết edit như thế nào nữa mong mọi người bỏ qua cho ta nhé !: “thiển sắc – sợi tơ tại thủy sa tú trứ mai lan trúc cúc”), Phượng vũ thiên thật sự quá tốt ,từ từ đi đến phía sau bình phong kia, cố dỏng tai lên tỉ mỉ nghe bọn hắn nói chuyện, hô hấp ngày càng trở nên thận trọng.
29 Trong Khuynh Thiên uyển náo nhiệt không ít, trừ bỏ hai thị nữ lui tới, còn có một số quý tộc tiểu thư hoặc là một số phụ nữ trung niên Long Y Hoàng chưa thấy qua, thân màu sắc rực rỡ cẩm y hoa phục đủ mọi màu sắc, tụ ở đình lý cười nói lớn tiếng.
30 Tin tức Nhan phi mang thai được truyền đi rất nhanh, sáng sớm – quý tộc, tiểu thư là nhóm đầu tiên tới thăm hỏi, sau đó không lâu là nhóm thứ hai, nhóm thứ ba… Lộ vẻ quan to quý tộc nhà giàu tử đệ, nếu không là bằng hữu tốt của thái tử, thì cũng là họ hàng thân thích của Nhan Phi, tóm lại, ngày hôm đó kéo dài tới tận xế chiều, Long y hoàng cũng không có nhìn thấy Phượng trữ lan đi ra khỏi khuynh thiên uyển, mà người dâng lễ vật vào thì liền mãi chưa dứt.
31 Không chỉ là thanh âm đánh nhau, còn có tiếng cãi nhau kịch liệt, Long Y Hoàng ngừng thở, cẩn thận nghe rõ ràng thanh âm bên ngoài, đột nhiên đứng lên, đi đến cạnh cửa: “Phượng Vũ Thiên?” Ngoài cửa Phượng Vũ Thiên vẫn đang gào thét, sau đó chính là tiếng binh khí kim loại đánh nhau , Long Y Hoàng dừng một chút, đề cao thanh âm: “Phượng Vũ Thiên, là ngươi ở bên ngoài sao?” Thật lâu sau, bên kia thạch bích cũng truyền đến thanh âm: “Ta mang ngươi đi ra ngoài!” “Phượng Vũ Thiên, ngươi tỉnh táo lại, ngươi làm như vậy chỉ có thể vô ích mà thôi, ngươi trước tỉnh táo lại, tình huống nhan phi như thế nào? Ngươi trước nói với ta nhanh.
32 Vậy là đã tới buổi tối, buổi tối khó khăn nhất đã qua với Long y hoàng, đau nhức khiến nàng trằn trọc, muốn ngừng mà không được, cứ như vậy hành hạ nàng một đêm, trong lúc nàng cho là bản thân đã không chịu, đau nhức tài từ từ lắng xuống, đau nhức như ngàn vạn mũi đao chém vào người nàng, không chỉ ăn mòn ý thức nàng, mà cũng khiến cả thân hình nàng chết lặng.
33 Long Y Hoàng đi vào đại sảnh, hấp dẫn ánh mắt mọi người , một đám người ăn mặc trang điểm xinh đẹp oanh oanh yến yến quấn quít lấy công tử thiếu gia quần áo lụa là , vui cười tức giận mắng không dứt bên tai, chung quanh đều là phấn hồng màn lụa mỏng bay lên, một mảnh mờ ám, đèn lồng bắt tại trên cao thật lớn, đèn lồng cùng bốn vách tường treo bức tranh đông cung đồ, khó tránh khỏi không người có ý nghĩ kỳ quái.
34 “Tình trạng nàng thế nào? Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra ? Như thế nào lại đột nhiên…” Lang Ly Uyên hướng đại phu hỏi, khiến cho bất cứ ai cũng không dám kháng lệnh.
35 “Ta hy vọng ngươi chính là hay nói giỡn, hơn nữa này vui đùa cũng quá trớn. ” Long Y Hoàng cúi đầu, thấp giọng giận phản bác. “Ta không phải hay nói giỡn, ta rất rõ ý nghĩ của chính mình, ta không có khả năng sẽ lẫn lộn cái gì, tựa như ngươi nói , yêu chính là yêu, không thương sẽ không yêu, không tất yếu lừa gạt mình.
36 Đi quanh biệt viện, đa phần đều bị cỏ dại mọc um tùm, cây cối mọc hỗn loạn mà không có người sửa sang, khiến cho ánh nắng khó chiếu tới. Nguyên bổn tử khí của lầu các vẫn có dấu hiệu đang hoạt động, sinh khí cũng có không ít, một mảng cành lá chập chờn trong đó, cái hồ nhỏ ở hoa viên gợn sóng lăn tăn, càng hiện ra không gian yên tĩnh.
37 “Uy uy… Lang ly uyên, đừng nóng giận , ta chỉ là nở nụ cười một chút thôi… Đừng nhỏ mọn như vậy!” Long Y Hoàng đứng ở dưới gốc cây đại thụ, ngẩng đầu, đối với người nằm ở trên nhánh cây đã muốn buồn bực hô.
38 Phượng vũ thiên rất không khách khí tiêu sái vào phòng khách, đánh giá bó trí xung quanh , cũng không khách khí mà phê bình: “ Hoàn hảo, bất quá biệt viện thái tử nhiều vô số, tốt hơn chỗ này cũng rất nhiều, nhưng sao ngươi lại chọn nơi hoang phế đã lâu này?” Nói xong hắn vẻ mặt thanh thản chống tay nhìn vào mắt Long Y Hoàng.
39 Vào đêm, trăng sáng nhô cao, đầy sao trên trời. Nhiều điểm đạm màu vàng, chợt lóe chợt lóe ánh huỳnh quang mỏng manh phiêu đãng, ở đình viện bên trong, mọi nơi vẫn như cũ không có một bóng người, dạ lai hương nồng đậm.
40 Long y hoàng bỏ mặc thân ảnh Lang Ly Uyên đứng im như pho tượng nãy giờ , lại liếc mắt nhìn về phía người kia,đột nhiên phát hiện ra cái gì đó, vươn nhanh tới đai lưng hắn lấy gì đó, nhìn lại, thu vào trong tay áo,sau đó vỗ vỗ tay đứng lên: “ Xích Nhiễm, giúp ta mang hắn vào phòng của ta, sau đó xử lý vết thương cho hắn, nơi này mùi giấm chua quá nồng, ta ngửi không nỏi nữa.