81 “Gào”
Một tiếng gầm rống, thanh âm không biết từ nơi cách xa bao nhiêu truyền tới làm lở cả tuyết.
Đám lang không còn cố chấp nữa mà tránh sang phía tây, tránh đi nguồn phát âm thanh, bắt đầu nghiêng nghiêng tiếp cận về hướng tây bắc mà chạy.
82 Tiếng gầm rú từ bốn phương tám hướng, khiến con mồi bị bước vào trong vòng mai phục đã được sắp đặt tốt, sau đó tứ phía áp lại, mẻ lưới được giăng.
Bị vây trong vòng vây của dã thú mà chiến đấu không phải là hiếm thấy.
83 Giết chóc, không có triển khai hồi hộp.
Vết máu đỏ diễm nhiễm dần trên làn tuyết trắng, lại bị liên tục dẫm qua, biến thành một đám bùn màu xám đỏ, không khí thanh lãnh không còn bụi bẩn lãnh liệt nữa, mà là huyết tanh băng hàn.
84 Lâu Ánh Thần bên này đang rối mù, Xích Nha bên đó lại trở nên cao hứng: “Nhóc con đó mới bắt đầu ăn thì cần thứ tươi mềm vô cùng, ngay cả xương cũng phải mềm, cắn xuống là có thể hút tủy, tắc tắc, lão đại, gần đây nói không chừng có ổ gấu đó, ngươi xem, chúng ta có cần lại” Lời nói tiêu thất trong ánh nhìn phẫn nộ bất mãn của Lâu Ánh Thần, Xích Nha còn không hiểu rõ bản thân chỗ nào đã chọc đối phương không cao hứng, rụt rè cụp tai ra sau, vẻ mặt nghi hoặc và đáng thương.
85 Từ sâu trong lòng mà nói, Lâu Ánh Thần không muốn mang con gấu con này theo.
Thứ nhất, tiểu gia hỏa này quá nhỏ, bản thân không cách nào nuôi nó sống được, lẽ nào ngươi hy vọng một con công lang lại có thể tạo ra sữa để cho gấu con bú sao? Đó là chuyện không có khả năng.
86 Buổi sáng ngày hôm sau, đám lang nhanh chóng di chuyển, trên đường có từng gặp qua một đám trâu rừng tựa hồ không có uy hiếp gì lớn, đám lang toàn thể đồng ý áp dụng thái độ tránh đi.
87 Nhanh
Có nguy hiểm
Nhất định phải nhanh trở về
Căn cứ theo khi thần kinh căng chặt tới một trình độ nhất định, lĩnh vực cực hạn của thân thể sẽ từng chút mở ra.
88 “Ngươi biết ta đã nhịn cực khổ thế nào không”
Nếu như ngay cả ám thị lộ liễu thế này mà cũng không nghe hiểu, Lâu Ánh Thần cũng không cần lăn lộn nữa.
89 =====================
“Triệp ngươi muốn đi đâu?”
Hắc lang chắn người ngăn cản đường đi của ngân lang, nghiêm túc hỏi.
Ngân lang khinh thường cười giễu một tiếng, màu lông khác với những con lang xung quanh tán loạn trong gió: “Đi đâu….
90 “Xin hỏi hai vị đi theo A Thần nhà chúng ta có mục đích gì?”
Cái gì là ‘A Thần nhà chúng ta’.
Gia hỏa này…. . thật sự là chướng mắt
Xích Nha cảm thấy trong đầu có âm thanh huyết dịch xung kích kêu ‘ọc ọc’, nó không thích đám gia hỏa đột nhiên xuất hiện này, đặc biệt là con lang trước mắt tự cho rằng nó rất thân thiết với lão đại.
91 (Tác giả: Viết thú văn cần phải luôn chú ý tới từ ‘người’ này, nhưng ta phát hiện thật sự là không biết nên dùng từ nào để thay thế, a a a a a a a a a a a a điên rồi! Vì thế nên…… cứ như vậy đi.
92 Vị đạo trong không khí bắt đầu trở nên khá quái dị.
Thanh lang càng cẩn thận hơn tiến tới trước, gần như mỗi một bước đều cân nhắc, tuy cảnh trí trước mắt càng lúc càng xinh đẹp, nhưng đối với nó mà nói, lại cảm thấy trong đó ẩn chứa một chút hàn ý.
93 “Này, ngươi”
Thanh lang lắc lư đầu một chút để vẫy rớt cỏ vụn và bùn đất, hung ác trừng mắt nhìn Xích Nha bị đè dưới thân gầm lên, chỉ là chưa nói xong thì phát hiện bộ dạng hiện tại của đối phương thật sự là…….
94 Lưu Sa liếc mắt qua, thân thể lùi về một bước, sau đó vì thế bổ tới của thanh lang mà lăn một đường, sau đó lật người đè con lang vốn đang muốn cắn mình xuống dưới, “Ngô” Không chút khách khí, nó cũng khè răng nanh ra.
95 Sắc trời đột nhiên tối lại, không bao lâu, đã phiêu bay hoa tuyết, tựa hồ vì nhiệt độ dưới đáy vực này khá cao, nên giữa không trung lại hóa thành giọt nước, tí ta tí tách rơi xuống.
96 “Là Xà Vương. ”
Lang Vương nói như đang than van, màu vàng trong mắt càng thêm nồng đậm.
Thế giới bên đó cũng từng có Xà Vương, nhưng trước khi nó xuất hiện thì đã tuyệt tích một cách kỳ lạ rồi, nghe trưởng lão trong tộc tường thuật thì Xà Vương thể hình cực lớn, thân thể đứng thẳng thì có thể cao tới sáu bảy mét, lớp vảy phủ trên người hoặc là màu bạc trắng, hoặc là như màu lam xanh, hoặc là tím thẫm, màu sắc không nhất định, mà lịch đại những kẻ là Xà Vương thì dấu hiệu trực tiếp nhất chính là trên đầu có mão rực rỡ.
97 “Nói đi rốt cuộc tìm được hay không a ”
Mộc Bàn báo oán không thôi ngồi trên mặt đất bắt đầu dùng chân sau gãi tai, chịu không nổi thần kinh thô thiển của nó, Phù Xuyên tặng qua một ánh mắt trắng dã: “Nếu như ngươi rất rảnh, thì đến giúp ta trông chừng tiểu gia hỏa này.
98 Nếu như có một chuyện, quan trọng đến mức độ ngươi vì nó mà phấn đấu thậm chí bỏ cả tính mạng ra, nhưng lại đột nhiên bị nói cho biết, chuyện đó thật ra căn bản chính là nói đùa, ngươi sẽ thế nào?
Trong não một mảng trắng xóa, cái gì cũng không thể nào suy xét.
99 Từ yêu này, quá mức nặng nề.
Lâu Ánh Thần nhìn nhãn thần như đang mặc cảm tội lỗi của Lang Vương, đột nhiên cảm giác, bản thân thật sự đã được người yêu.
100 “Xích Nha……”
“Xích Nha……”
Từ chỗ xa thấp thoáng truyền tới thanh âm quen thuộc, tựa hồ là bộ dạng rất gấp gáp, liên tục không dứt hô hoán, ý thức hỗn loạn bắt đầu dần tỉnh táo lại, dường như là xuyên qua một màn sương dày đặc đến được bờ, nhưng mà, chính tại lúc sắp thành công, lại phát hiện trước mặt có một thân ảnh quái dị lắc lư trong mê mù, mở ta vuốt trảo về hướng mình, đau đớn của thân thể và sự sợ hãi trong ý thức ngăn cản nó tiến tới, chậm rãi bị dây kéo về sau, nó lại lần nữa chìm vào mê mang, vô pháp tự cứu.