501 Cả Lâm Bắc Phàm và Long Yên Nguyệt nghe xong đều ngây cả người. Lâm Bắc Phàm chẳng qua chỉ đùa Tô Tình Nhi một chút, ai ngờ nàng lại hào phòng như vậy, lại thật sự lại nghĩ là hắn muốn nàng, lại còn chủ động nữa, điều này khiến Lâm Bắc Phàm thiếu chút nữa thì phun máu.
502 Lâm Bắc Phàm nhìn đối phương một hồi, nhịn không được trợn trắng mắt. Thật khó có thể đoán được lòng phụ nữ. Lâm Bắc Phàm còn đang muốn hỏi thăm Mộc Tiểu Yêu về vấn đề nhân sự, đã thấy Mộc Tiểu Yêu chặn lấy môi mình, giọng nói rên rỉ như con mèo nói: “Lão đại, mọi người những ngày này đều rất nhớ anh, những chuyện khác tốt nhất để sau hãy nói ….
503 Lâm Bắc Phàm mang theo Bạch Nhạc Huyên rời khỏi sân bay, tiếp đó gọi một cú điện thoại, rất đơn giản nói: “Động thủ!”Mới vừa rồi trong sân bay còn rất hỗn loạn, đột nhiên hơn bốn mươi người đàn ông mặc đồ đen vẻ mặt nghiêm túc tinh anh, bọn họ đều ở tuổi từ 18 đến 25, mỗi người trong tay đều nắm chặt một con dao găm ngắn nhỏ sắc bén, hướng phía những tên vừa rồi định ám sát Bạch Nhạc Huyên xông tới, không nói một lời dư thừa, từng con dao găm sắc bén đã đâm vào ngực của bọn chúng, ba người trẻ tuổi lập tức ngã ra, không còn thở nữa.
504 Tuy rằng Trung Quốc không hạn chế nhiều về việc truyền bá tôn giáo, nhưng mà đối với những tên điên cuồng như vậy, đối với những tổ chức làm việc bất kể hậu quả như thế thì lại có riêng một sự đả kích nghiêm trọng, ví dụ như anh Bin vậy, hoặc là tổ chức hồi giáo cực đoan của anh ấy ấy, chuyên môn gây tổn thương cho những người vô tội, những tổ chức gây nguy hiểm cho quốc gia như vậy, quốc gia không cho phép chúng tồn tại.
505 Sự thay đồi của hai người bọn họ khiên cho mọi người có mặt trong buổi biểu diễn đều vô cùng ngạc nhiên. Tất cả mọi người đều nhìn thấy hai người cùng đi vào đây, hơn nữa còn vừa đi vừa nói cười vui vẻ, chỉ thoạt nhìn thôi là biết quan hệ của hai người rất tốt rồi, nhưng sao đột nhiên lại đánh nhau như vậy nhi? Lẽ nào hai người bọn họ cố tình đánh nhau ở đây đề cho Bạch Nhạc Huyên để ý tới? Nếu vậy thì quả là vô sỉ hết chỗ nói"Bắc Phàm.
506 Mộ Nghiên Kỳ ngay từ đầu đã hoài nghi tên Trương Minh Thắng này có vấn đề, giờ đây nghe Lâm Bắc Phàm nói vậy thì càng khẳng định lại suy nghĩ của mình.
507 Lâm Bắc Phàm làm sao mà ngờ Âm Ma Giáo ra tay với Trương Minh Thắng? cái này quả thật khiến cho hắn không kịp trở tay, nhưng mà bây giờ lại sợ ném chuột vỡ đồ, nếu thật sự giết cái tên giả mạo này thì nói không chừng là sẽ không tìm được Trương Minh Thắng thật.
508 Lâm Bắc Phàm ra tay mạnh mẽ, lập tức làm cho Y Đằng Thanh Tử và Tiểu Điền Anh Tử giảm bớt áp lực ngay, các nàng đều kinh ngạc kêu lên : "Lâm tiên sinh/ Lâm Bắc Phàm, sao ngài/ anh, lại đến đây?"Lâm Bắc Phàm cười nói : "Loại chuyện tốt như vậy sao có thể thiếu tôi được? Nhưng mà xem ra, bọn họ đông người tựa hồ cũng có chút lợi hại!"Tiểu Điền Anh Tử gật đầu nói : "Đúng vậy, bọn họ có rất nhiều, cái này cũng khiếp cho chúng tôi không ngờ, tôi phỏng đoán rằng, bọn họ ở đây có khoảng gần một trăm hai mươi người, đây là những người từ Nhật Bản đến!" Nàng nói đến đây, cũng cảm thấy bất an, tuy rằng bản thân nàng không có liên quan gì đến chuyện này, nhưng ma dù sao Âm Ma Giáo cũng là do người của Nhật Bản kéo đến, vậy có phải là khiến cho ấn tượng của đối phương về Nhật Bản càng thêm xấu không? Đây là điều mà nàng không muốn nhìn thấy.
509 Mặc kệ may mắn của Trương Minh Thắng tốt hay xấu, dù là hắn hồ đồ hay là khôn ngoan lăn xuống dưới cái máy cắt, may mắn tránh thoát một kết, nhưng mà, khi hắn về nhà ngẫm lại chuyện này, cảm thấy gió lạnh thổi qua từng cơn, nếu như mà không có lăn xuống, sợ rằng hắn cũng không khác gì mấy cái xác ở trên bàn đâu.
510 Lâm Bắc Phàm cảm thấy toàn thân thoải mái vô cùng, giống như là được thư giãn rất nhiều, thoải mái đến nổi muốn rên thành tiếng vậy, lén lút làm loại chuyện này trong cabin với Tiểu Điền Anh Tử, quả thật là còn kích thích hơn cả vụng trộm yêu đương nữa, thảo nào mọi người lại thích làm ra những chuyện lén lút như vậy, cảm giác quả nhiên là không tồi.
511 Sau khi trò khôi hài này kết thúc, những người bên trong cabin cũng bắt đầu cung kính với Y Đằng Thanh Tử vài phần, đương nhiên là không còn ai dám tìm nàng và đưa ra yêu cầu vô lý này, nhưng mà, Y Đằng Thanh Tử nhìn thoáng qua sư muội và Lâm Bắc Phàm, rồi thở dài một hơi.
512 Lâm Bắc Phàm nhẹ nhàng thưởng thức trà thơm của Nhật Bản, cảm thấy mùi vị cũng như vậy, không có mùi thơm ngọt ngào như trà Trung Quốc, xem ra cũng không như trong quảng cáo của TV rồi, sản phẩm của Nhật Bản cái gì mà đệ nhất chứ, xem ra chính là phóng đại thôi.
513 Thạch Tỉnh Tân Nhất có thể nói là đã phẫn nộ đến cực điểm rồi. Lần này nếu như ngay cả con một đàn bà mà cũng không thắng được, làm sao có thể chiến thắng được Nhật chi lưu? Sư phụ của mình tuy rằng lần này sẽ tham gia giải đấu, nhưng mà nếu như một mình mình có thể chiến thắng Nhật chi lưu, vậy thì không chỉ làm cho mặt mũi rạng rỡ, còn làm cho toàn bộ Nguyệt chi lưu rạng rỡ, và mình còn được coi trọng hơn cả sư phụ của mình.
514 Lâm Bắc Phàm làm sao biết được bản thân hắn đến đây lại làm dấy động lên sự xung đột giữa Nhật Chi Lưu và Nguyệt Chi Lưu, hơn nữa còn làm cho cuộc chiến của hai trường phái lâu đời đến hàng ngàn năm của nước Nhật này trở nên khốc liệt hơn, cuối cùng dẫn đến hậu quả là hai trường phái bị phá hoại nghiêm trọng từ đó làm cho cả nước Nhật bỗng chốc vô cùng hỗn loạn, dĩ nhiên đây cũng là chuyện về sau.
515 Lâm Bắc Phàm và Trương Minh Thắng được Vũ Điền My Tử dẫn ra khỏi khu biệt thự ra bên ngoài đường phố Tokyo để đi dạo. Vì Lâm Bắc Phàm và Trương Minh Thắng đều là gốc người Á Đông nên trông không khác gì người Nhật cả.
516 Trương Minh Thắng đang đánh người đã tay. không ngờ lại có cảnh sát xuất hiện. hơn nữa trong tay cảnh sát lại có súng đang chĩa về phía của hắn. do vậy Trương Minh Thắng liền nhanh tay quăng luôn chiếc ghế trong tay mình ra chỗ khác rồi hô lên: "A.
517 Trương Minh Thắng cuối cùng cũng đã trải qua được cơn song gió này. mấy tên cảnh sát Nhật Bản kia chẳng khác gì mấy thằng cháu ngoan ngoãn hết cúi đầu xin lỗi.
518 Lâm Bắc Phàm cảm giác như hơi thở của mình bị ngưng đọng lại. toàn bộ máu huyết trong người sôi lên sùng sục như sắp bốc hơi đến nơi. hắn nhẹ nhàng đến bên chiếc giường, rồi nhấc tay lên rờ lên trên người của thiếu nữ, cảm giác trơn mịn của làn da bất giác làm hắn rùng mình, mùi thơm của cơ thể thiếu nữ cũng đủ làm cho hắn rên lên một cách điên dại hắn gầm lên một tiếng như con thú hoang rồi nhảy bổ lên ôm ghì lấy thân hình của đối phương, hôn như mưa lên đôi môi của người con gái.
519 Hai người trong phòng đã đắm chìm vào cơn sóng tình yêu, Lâm Bắc Phàm mải mê với thân thể non nớt cùng những thủ đoạn như có lại như không của đối phương, làm cho cơn lửa dục vọng của hắn mấy ngày nay có thể mặc sức mà giải phóng ra ngoài, còn Vũ Điền Mỹ Tử mặc dù ngày trước cũng xem qua rất nhiều AV, đối với cái chuyện nam nữ này thì cô thông thạo hơn nhiều so với những nam thanh nữ tú Trung Quốc rất nhiều, không những thế cô còn lén lút học qua rất nhiều mánh khóe.
520 Hai người Tiểu Điền Anh Tử và Y Đằng Thanh Tử tức nổ đom đóm mắt. nhưng còn có cách gì nữa đây? Lâm Bắc Phàm hồ đà hồ đồ phát sinh quan hệ với Vũ Điền Mỹ Tử.