521 Sáng sớm hôm sauÁnh nắng ấm áp chan hòa xuyên qua rèm cửa sổ. từ từ rọi vào bên trong gian phòng, bóng hình của bốn người trong phòng lồ lộ dưới ánh nắng.
522 Lâm Bắc Phàm trải qua bốn giờ đồng hồ vất vả mới có thể thuận lợi bước vào cảnh giới thứ tám của. cũng chỉ có hắn mới cảm nhận được nỗi gian khổ và nguy hiểm bên trong đó.
523 Lâm Bắc Phàm vừa ăn vừa phồng mồm trợn má nói: "Cụ thể là như thế nào? Có những quy định gì? Có bao nhiêu người đi cùng. Kỹ năng đánh bạc của ai cao là thắng sao? Còn việc gì phải chủ ý nữa?""ồ.
524 Lâm Bắc Phàm nhìn thấy Tiểu Điền Ảnh Tử cau mày lại, dường như có chút hờn giận vội vàng nói:" Làm sao vậy? Đây là người gì? Hắn nói cái gì? Tại sao lại như tiếng chim vậy? Nghe thấy âm thanh là biết không phải loại chim tốt làm gì!"Khóe miệng Tiểu Điền Anh Tử có chút co quắc, mặc dù người này không phải là người tốt lành gì, nhưng cũng không cần phải nói người ta là chim chứ? Dù sao người ta nói chính là ngôn ngữ đảo quốc chánh tông.
525 Khi Lâm Bắc Phàm đi tới thì đã là 12h trưa, lại cùng các nàng dùng một chút bữa trưa, trên đường lại phát sinh ra nhiều chuyện như vậy, đợi đến khi bọn họ ăn xong cơm trưa thì đã là ba giờ chiều.
526 Lúc bọn họ vừa nói tới đây, thì lại nhìn thấy ở hai bên hành lang đột nhiên xuất hiện mười mấy hắc y nhân, vóc người mỗi người cũng đều không cao, xem bộ dáng đều là võ sĩ đảo quốc tiêu chuẩn, hai tay của bọn họ đều cầm một thanh võ sĩ đao sáng loáng, khẽ quát một tiếng, hướng về phía ngực cùng sau gáy Lâm Bắc Phàm bổ tới, chỉ thấy vài đạo kiếm khí mãnh liệt bá đạo trong nháy mắt bao trùm cả hành lang.
527 Từ trên người Lâm Bắc Phàm bạo xuất ra một luồng khí thế tựa như cắn nuốt thiên địa vậy, làm cho cả đại sảnh chìm vào trong yên tĩnh. Hắn vốn chính là truyền nhân của đồ long đại hiệp, bình thường dĩ nhiên mang theo Đồ Long đao đã nhiễm vô số long huyết trên người, tự nhiên sẽ lây nhiễm sát khí cường hãn, chỉ là bình thường không có gặp phải chuyện sóng tó gió lớn gì lắm, mà mỗi khi xuất hiện chuyện gì đều có Tiểu Kim hỗ trợ xử lý giúp hắn, hắn rất ít khi có cơ hội ra tay.
528 Trung Xuyên Xuân Cát đích xác không có chết. Lâm Bắc Phàm nói được làm được, điều này làm cho Tùng Tỉnh Vũ âm thầm bội phục hàm dưỡng của đối phương, nam nhân Trung Quốc này quả thật là không giận thì thôi đã giận là kinh người.
529 Lâm Bắc Phàm giơ hai tay lên, nhìn thấy rất nhiều người đều đang dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn chăm chú vào mình, vội vàng lớn tiếng kêu lên:" Tôi có thể thề với trời, tôi không xài một chút lực nào, bọn họ cứ như vậy mà ngã xuống, khẳng định là buổi tối hôm qua chơi đùa nữ nhân nhiều quá, đứng thẳng không được, bị tôi chạm nhẹ một cái, liền cứ như vậy mà ngã xuống!"Tùng Tỉnh Vũ xấu hổ cười:" Bọn họ buổi tối không có chơi nữ nhân, tôi thấy chắc là bị khí thế của lâm tiên sinh dọa ngã, hắc hắc.
530 Thạch Tỉnh Tân Nhất cùng Đằng Điền Không Tam cũng đứng ở trong đám người Nguyệt Chi Lưu, rất thích thù nhìn sang đám người Nhật Chi Lưu đối diện, trên mặt lộ ra một tia tươi cười đắc ý.
531 Lâm Bắc Phàm nghe được những lời này của Tiểu Kim, liền bị dọa cho mất hồn, thiếu chút nữa té xuống đất. Bản thân không muốn trêu chọc gì hết đến cái tên ác long Buck kia, hắn tại sao hết lần này tới lần khác tìm được mình? Chẳng lẽ nhìn thấy bản thân cùng Tiểu Kim hiện tại còn không có năng lực gì quá lớn, muốn trảm thảo trừ căn? Nhưng mà cái này cũng quá nhanh đi? Hắn vội vàng truyền âm hỏi:" Mày, mày xác định là tên Buck kia? Dù sao rồng trong Long cốc có rất nhiều, vạn nhất có vài đầu chạy ra? Dù sao mày có thể chuồn ra đây được, chứng tỏ cũng có con rồng khác có thể chuồn ra!"Trong âm thanh của Tiểu Kim cũng có chút run rẩy sợ hãi:" Lão đại, Đồ Long đao của anh chính là điểm trung gian giữa Long Cốc cùng nhân gian, anh đã nhìn thấy có con rồng nào khác từ trong Đồ Long đao chạy ra ngoài sao? Tôi dám khẳng định 80%, khí tức trên người hắn chính là của ác long Buck, xem ra hành trình đến đảo quốc lần này của chúng ta là đại họa lâm đầu rồi, chúng ta tốt nhất là nhanh chân rời khỏi nơi này!""Nhanh chóng rời đi? Mới vừa rồi hắn đã cùng chúng ta quyết đấu một lần, chỉ sợ hắn đã hoài nghi thân phận của chúng ta, hiện tại bỏ đi, chẳng phải là hoàn toàn đem thân phận của chúng ta bại lộ ra cho hắn sao?" Lâm Bắc Phàm kịp thời bác bỏ suy nghĩ này của đối phương.
532 Tiểu Đảo Xương Mộc cùng Tiểu Lâm Trì hai người tùy tiện hàn huyên với đoàn người bọn Lâm Bắc Phàm vài câu, liền xoay người trở về vị trí của mình. Lâm Bắc Phàm nhìn thân ảnh hai người bọn họ, từ trong đối mắt lóe ra hàn quang kinh người.
533 Vẻ tươi cười trên mặt Lâm Bắc Phàm càng thêm sáng lạn càng thêm chân thành, nhưng mà khi Tam Phổ Tiểu Lỵ nhìn lại, lại càng làm cho bản thân có một loại cảm giác run sợ.
534 Đằng điền không tam dã đích xác có mấy phần năng lực, nếu hắn và Lâm Bắc Phàn giao đấu, dù cho có thua sợ rằng Lâm Bắc Phàm cũng sẽ không thắng dễ dàng, nhưng hắn căn bản không ngờ rằng khi hắn và Lâm Bắc Phàm tỷ thí khí thế, Tiểu Kim nhân cơ hội tráo đổi tấm bài của hắn dương đông kích tây khiến hắn tức giận tới mức suýt nôn ra máu.
535 Đằng Điền Không Tam có thể trở thành đại biểu thần bài Nguyệt Chi Lưu hơn nữa trải qua kinh nghiệm mưa gió nhiều như vậy có kinh nghiệm nhất định nhưng hôm nay sự việc như vậy khiến hắn chuẩn bị đã bị áp chế xuống, hy vọng lại bị đứt gãy khiến hắn sao có thể nuốt trôi nỗi hận này? Hắn cảm thấy ngực mình nóng mãnh liệt, lửa hận không sao tuôn ra được.
536 Hiệp ba bắt đầu một cách suôn sẻ. Lâm Bắc Phàm và Tiểu Điền Anh Tử không thể nghi ngờ gì là một điểm sáng trong cuộc thi lớn thần bài, mỗi người xem đều đổ dồn ánh mắt của mình vào quán, á quân họ, hai người bọn họ ai là quán quân ai là á quân, thì nó vẫn trở thành tiêu điểm.
537 Cả người Lâm Bắc Phàm chầm chậm rơi xuống đất, thở dốc một hơi. Toàn thân đều đã bị mồ hôi làm ướt. Vừa nãy mặc dù chỉ chiến đấu với Đằng Điền chưa đầy mười phút đồng hồ.
538 Linh Mộc Thương Tùng thực sự đã chết, chết hoàn toàn, đến một chút nghi ngờ cũng không có. Hắn hao hết tâm tư, một lòng tìm mọi cách khiến cho Nhật Chi Lưu phát triển lớn mạnh, thôn tính hoàn toàn Nguyệt Chi Lưu cùng Tinh Chi Lưu.
539 Thành phố Nam ThànhNăm người Lâm Bắc Phàm cuối cùng cũng trở về với địa bàn của mình. Nghĩ đến những thứ đã xảy ra ở Nhật. thì ai nấy đều cảm thấy sợ hãi bây giờ ngẫm lại, quả là làm cho người ta nghĩ mà thấy ghẻ rợn.
540 Anh tài xế taxi này thuật lại sự tình tất nhiên cùng chỉ là những tin tức vỉa hè mà anh ta nghe được mà thôi nhưng Lâm Bắc Phàm liên kết những điều này lại với con đường phát triển của Hồ Điệp bang thì hắn cũng hiểu ra được chân tướng sự việc.