21 Với sự tiếp viện của đội ESU, hai cảnh sát đến từ đơn vị Phòng chống bom mìn từ Khu số 6 đang cúi rạp người ở ghế sau chiếc Crown Victoria của Bell. Họ không mặc áo giáp chống bom mà mặc những bộ đồ chống vũ khí sinh học kín mít từ đầu đến chân.
22 Giáo sư Richard Taub Mathers cao và mảnh khảnh, với làn da sậm màu như gỗ gụ, đôi mắt sắc và sự hiểu biết gợi cho người khác thấy hẳn ông phải có đến một vài tấm bằng sau đại học trong hồ sơ của mình.
23 Đoán xem, Rhyme, có những hiện trường nhỏ đấy. Em biết thế bởi em đang thấy một cái như vậy. Amelia Sachs đứng trên phía tây phố 82, ngay phía Broadway, ở trước tòa nhà Hiram Sanford đầy ấn tượng, với kiến trúc lớn và tối màu kiểu thời nữ hoàng Victoria.
24 Trên phố 118, Roland Bell lái chiếc Crown Vic mới của mình tới phía trước ngôi nhà của Geneva. Barbe Lynch gật đầu từ vị trí gác của mình: Cạnh chiếc Chevy Malibu mà Bell đã trả lại cho họ.
25 “Trung tâm, tôi có một cuộc gọi theo số 1209, khả năng là một vụ bắt cóc trẻ em. ” Bell lặp lại thông điệp đáng lo ngại với giọng nói bình tĩnh và đưa địa chỉ.
26 “Chuyện là thế nào?”, Lincoln Rhyme hỏi. Anh đã lo lắng, nhưng trái ngược với nỗi sợ hãi trước sự biến mất của cô bé, vẫn không có một chút quở trách nào trong giọng nói.
27 “Ồ, một phần nào đó thì cô may mắn”, David Yu, người kỹ sư trẻ với mái tóc dựng ngược đang làm việc cho thành phố giải thích. “Chúng tôi có thể sử dụng một ít”, Amelia Sachs nói.
28 Khi Amelia Sachs bước vào Khoa chăm sóc đặc biệt của bệnh viện Columbia - Presbyterian, cô nhìn thấy những hai Pulaski. Một đang nằm trên giường, được băng kín bởi những chiếc bông băng, gạc và nhét chằng chịt những ống nhựa trong suốt nhìn nổi da gà.
29 Qua loa điện thoại, Pepper đang gi thích: “Boyd lớn lên như vậy. Cha là một thợ khoan dầu. . . ”. “Dầu?” “Làm việc trên những khu mỏ. Vâng, thưa ngài.
30 Hàng tá các nhân viên cảnh sát của lực lượng phản ứng nhanh đang di chuyển vào vị trí phía sau tòa nhà sáu tầng của Thompson Boyd trên phố 14 ở Astoria, Queens.
31 Lon Sellito bám theo bốn cảnh sát khác đi vào một cầu thang tối lờ mờ, tới chiếu nghỉ tầng hai của căn nhà. Thở hổn hển sau khi trèo, anh dừng lại, lấy hơi.
32 Amelia Sachs đang nghĩ: Kéo người phụ nữ ra ngoài. Đôi mắt của cô ta cho thấy không hề biết gì. Cô ấy không liên quan tới chuyện này. Tất nhiên là Boyd có vũ khí Và mình vừa đổi khẩu Glock lấy cái khẩu côn khỉ gió này.
33 Làm ơn, làm ơn đi mà. . . Amelia Sachs đang vội vã quay ngược trở lại căn nhà của Boyd nhanh hết mức có thể, bỏ qua những lời chúc mừng từ các đồng sự và cố gắng quên đi nỗi đau ở chân.
34 Bỏ đi cái xe đẩy chở hàng, Jax lại đóng vai kẻ vô gia cư một lần nữa. Lúc này hắn không còn bị tâm thần phân liệt như trước đây nữa. Vua Graffiti đang giả vờ là một cựu chiến binh bị bắn vào mông điển hình, cảm thấy nuối tiếc, thương hại chính mình, xin tiền lẻ, ngửa một chiếc mũ Mets cũ sờn ra trên vỉa hè dính đầy bã kẹo cao su và đựng ba mươi bảy cent.
35 “Từ đầu”, Rhyme nói. “Được rồi. Đó là. . . Tôi bị bắt sáu năm trước và lĩnh bản án sáu đến chín năm ở Wende. ” Một nhà tù an ninh tối đa của Trại cải tạo ở Buffalo.
36 Trong khi cô bé và cha của mình ở trên lầu, Rhyme cùng những người khác đang làm việc với những manh mối dẫn tới vụ cướp tiệm trang sức có nhiều khả năng sắp xảy ra.
37 Ở trường, Geneva có thêm bài tập về nhà và thật bất ngờ, bài tập về nghệ thuật ngôn ngữ tiếp theo của cô bé là viết về quyển Ngôi nhà Harlem của Claude McKay, xuất bản năm 1928 và là một trong những tác phẩm đầu tiên bán chạy nhất của một tác giả da đen.
38 Alina Frazier - người phụ nữ giả làm cô cố vấn Patricia Barton - không có được sự lạnh lùng như đồng phạm của bà ta. Thompson Boyd đã là một tảng băng rồi.
39 Người đàn ông da trắng năm mươi tư tuổi trong bộ trang phục Brooks Brothers ngồi tại một trong hai văn phòng ở Manhattan, đang chìm vào cuộc tranh cãi gay gắt với chính mình.
40 “Giáo sư?” “Ông là Steve Macy?” Vị giáo sư ăn mặc trông khá luộm thuộm; diện một cái nơ bướm và chiếc áo vải tuýt, đang ngồi phía sau đống giấy tờ phủ đầy trên bàn làm việc.