61 Sau khi nói chuyện xong thì ba người Ưng gia đều trở về phòng của mình, vừa về tới phòng thì Ưng Xuân Lan nhìn ra cửa sổ thoáng thở dài: "Ài, Kinh Thiên thật sự không thích mình hay sao, nhưng cho dù hắn có thích thì bối cảnh của hai gia tộc thật sự quá lớn a".
62 Sau khi từ đỉnh núi trở về thì Ưng Bá với Ưng Vạn Lý liền bảo mọi người không cần gia tăng cảnh giác nữa, mặc dù Kinh Thiên có hỏi nhưng hai người họ vẫn không nói gì hết.
63 Kinh Thiên quét ánh mắt lạnh như băng về phía Tung Thanh Thanh rồi lên tiếng: "Ngươi đứng đó bộc phát ra thiên lực làm gì, có phải muốn đánh nhau hay không, nếu thế thì tới đây".
64 Ưng Bá và Tung Mộ Dương hai người cứ đứng nhìn nhau như thế, nhưng lại phát ra thiên lực làm cho cả Bách Tửu quán phải chấn động không ngừng. Nhưng thế giằng co không được bao lâu thì Tung Mộ Dương đã phải lùi lại một bước, hắn trăm triệu lần không ngờ được tu vi của mình vậy mà dưới Ưng Bá.
65 Sau khi chữa trị vết thương xong Kinh Thiên vẫn không ra khỏi phòng, mà vẫn ngồi lại tiếp tục luyện công, hôm nay Kinh Thiên cảm giác được hắn đã đạt tới bình cảnh chuẩn bị đột phá lên tới cấp 19.
66 Bình thường trong rừng rậm chỉ có tiếng thiên thú gào thét mà thôi, nhưng hôm nay lại bất đồng, từng tiếng nổ và binh khí chạm nhau vang lên khắp phía.
67 Mặc dù Kinh Thiên đã giết chết năm tên hắc y nhân trong trận pháp nhưng Tung Minh chỉ thoáng hoảng loạn một xíu rồi liền trấn tĩnh lại. Tung Minh thôi động thiên lực lên tới đỉnh phong, hắn tạo ra hàng loạt thủ ấn khác nhau rồi đánh lên người của đám thuộc hạ, không lâu sau cả người của bọn chúng đều từ từ bị phân giải biến thành hắc khí.
68 Tung Thanh Thanh sau khi đánh lén được Kinh Thiên thì hắn lập tức quay trở về, khi hắn vừa bước vào cửa nhà thì một tên hạ nhân đã đứng đó đợi hắn. Vừa nhìn thấy Tung Thanh Thanh thì tên hạ nhân này lên tiếng cung kính: "Tham kiến nhị thiếu gia, gia chủ đang có việc gấp cần gặp ngài, gia chủ ra lệnh khi vừa thấy ngài về thì hãy tới phòng gia chủ ngay lập tức".
69 Đã hơn ba ngày trôi qua nhưng Tung Thanh Thanh lại không có cách nào tìm được thi thể của Kinh Thiên, hắn càng ngày càng điều động nhiều người lục soát khắp dưới sông, nhưng do đặc tính lạnh giá quanh năm của dòng sông này nên việc tìm kiếm gặp rất nhiều khó khăn.
70 Kinh Thiên sau khi nhìn thấy Bích Thủy Hàn Đàm thì hắn mừng muốn phát điên. Thật sự trên đời có nhiều thứ tình cờ a, mục đích ban đầu của hắn tới đây cũng vì cái hồ nước này, nhưng trời xui đất khiến thế nào mà hắn chả tốn công đã được con hắc bạch lang đưa tới tại chỗ.
71 Trong khi Kinh Thiên đang ở trong Bích Thủy Động thì bên ngoại lại nổi phong ba bão táp, một lượng lớn người của Tung gia đang không ngừng tìm tung tích của Kinh Thiên.
72 Trong lúc bên ngoài đang náo động vì tìm kiếm Kinh Thiên, thì cái tên nhân vật chính ấy đang đi theo Tiểu Hắc Bạch vào sâu trong Bích Thủy Động. Nhưng Kinh Thiên chẳng hiểu sao mà đi mãi vẫn không thấy tới cuối hang động, hắn nhớ lại khi xưa cái động này đâu có sâu như vậy, còn Tiểu Hắc Bạch thì vừa đi vừa quay lại nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ và khó hiểu.
73 Sau khi bị hắc khí bao phủ thì Kinh Thiên đã được đưa tới một nơi rất xa lạ, hắn dường như cảm thấy linh hồn của chính mình được đưa tới đây chứ không phải là thể xác.
74 Lang Thiếu Quân sau khi ở bên cạnh mộ phần của mẹ hắn hơn bảy ngày thì mới rời đi, hắn phải trãi qua rất nhiều đợt truy sát mới chạy ra được phạm vi của Thôn Thiên Lang tộc.
75 Lang Thiếu Quân sau khi rống lên làm thiên hôi địa ám thì một chốc sau hắn đã bình tĩnh trở lại, hắn quét ánh mắt lăng lệ về phía ba vị đại trưởng lão gần đó.
76 Kinh Thiên sau khi nghe được tiếng nói đó thì hắn giật mình quay đầu lại nhìn, hắn thấy được có một thanh niên đang mặc hắc bào đứng đó, người này thập phần anh tuấn, mái tóc dài màu đen của hắn bay phất phơ trong gió, trong đôi mắt đỏ ngầu kia chứa sát khí làm cho Kinh Thiên cũng thấy run người và hoảng sợ.
77 Ngay lúc Kinh Thiên vừa thoát ra khỏi ký ức của Lang Thiếu Quân thì đã nghe tiếng la của long ca bên tai: "Kinh Thiên, ngươi sao rồi, Kinh Thiên ngươi tỉnh dậy coi".
78 Sau khi lấy hết đống tài phú ở trong hang động thì Kinh Thiên nở nụ cười không thể nào khép lại được, ngoài việc lấy được Bích Thủy Hàn mà hắn còn vơ vét được thêm một mớ nữa.
79 Sau khi Hoa Hoa ngủ thiếp đi thì Kinh Thiên lấy ra một cái áo khoác nhỏ mặc lên cho cô bé, hắn ngay lại nhìn Xuân Lan và Ưng Vạn Lý rồi nói: "Hiện giờ ta phải rời khỏi đây, Hoa Hoa sẽ đi cùng, trong thời gian vừa rồi đã làm phiền các người".
80 Kinh Thiên sau khi vào thành thì hắn cũng thoáng bị kinh ngạc, nhân khí của Hãn thành thật sự là quá đông đúc và nhộn nhịp. Ở nơi này có đủ loại quán xá lập nên ở khắp nơi, nào là phòng đấu giá, tửu quán cao cấp, hay nơi bán binh khí, rồi nơi tụ tập ăn chơi của đám nhà giàu, có thể nói ở đây đều có đủ mọi thứ, mỗi quán lại có một đặc điễm khác nhau.