321 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: kethattinhthu7
- Phi kiếm của ngươi rất mạnh.
Bạch Sơn Thủy nói với người trong sân:
- Chỉ là rất có thể ngươi sẽ phải chết.
322 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: VoTinh1340
Chó sủa gà gáy, toàn bộ Trường Lăng chấn động bất an, rồi lại có rất nhiều người chìm vào giấc ngủ như ban đầu.
323 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: VoTinh1340
Lý Vân Duệ trong lòng rất để ý, nghiêng đầu nhìn.
Nét vui vẻ trên khuôn mặt lạnh lẽo của Bạch Sơn Thủy lập tức biết mất, trở nên có chút cảm khái khó coi.
324 Dịch giả: habilis
Biên: trongkimtrn
- Người trẻ tuổi kia là ai?
Mặc Thủ Thành đang nhìn bao quát Trường Lăng thì bỗng giật mình, ánh mắt tang thương mà cơ trí nhìn đến con phố, nơi mà lúc trước Bạch Sơn Thủy và Lý Vân Duệ lao ra khỏi đó.
325 Dịch giả: KìNgộ
Biên: VoTinh1340, kethattinhthu7
Bạch Sơn Thủy nhìn thoáng qua chuôi phi kiếm màu trắng mỏng như tờ giấy này, lạnh nhạt nói với Lý Vân Duệ:
- Nó là của ngươi.
326 Dịch giả: Kì Ngộ
Biên: Trác Hồn, Joker.
Bạch Sơn Thủy lại rơi xuống đất một lần nữa, bị lực lượng kinh khủng đánh vào, hai chân nàng cày trên mặt đất hai cái rãnh thật sâu.
327 Dịch giả: Kì Ngộ
Biên: Trác Hồn, kethattinhthu7
Trong hoàng cung tĩnh mịch, hai chân Hoàng hậu đặt xuống mặt đất.
Thân hình hoàn mỹ của nàng tản mát ra vô số đạo ánh sáng lạnh lẽo mà tinh khiết, đoàn ánh sáng xuyên qua thiên tỉnh(*), bay đến tinh không mênh mông vô tận.
328 Dịch giả: Kì Ngộ
Biên: Lưu Kim Bưu, kethattinhthu7
Đêm yên tĩnh như nước, vài ánh ban mai bắt đầu xuất hiện nơi chân trời.
Toàn bộ Trường Lăng đương nhiên vẫn còn rất yên tĩnh.
329 Dịch giả: Lưu Kim Bưu
Biên: trongkimtrn
Thời gian là thứ thực sự vô tình.
Ánh mặt trời trải rộng khắp Trường Lăng, phủ lên một tầng ánh kim lên từng cái sân nhỏ cũ nát.
330 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: kethattinhthu7
- So với ta dự đoán, ngươi tỉnh lại sớm hơn ít nhất bốn canh giờ.
Lúc tỉnh lại, Đinh Ninh nghe được một thanh âm rất đỗi bình thường truyền vào tai.
331 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: Lưu Kim Bưu, kethattinhthu7
Thần Đô Giám, thành nam Trường Lăng.
Thoạt nhìn, kiến trúc bên ngoài của nơi này trông giống như những đạo quán khác, lúc nào cũng tỏa ra khí tức âm u lãnh lẽo.
332 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: Trác Hồn, kethattinhthu7
- Quả là càn quấy! Khinh Mân Sơn Kiếm Tông là cổng thành cửa tiệm sao, muốn đến là đến, muốn đi là đi?
- Ngươi cũng thật ngu xuẩn! Người khác muốn mang thư vô, ngươi liền cho ả truyền tin vào sao?
Âm thanh dạy dỗ đầy phẫn nộ không ngừng vang lên giữa sơn cốc.
333 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: VoTinh1340, kethattinhthu7
Ở ngõ Ngô Đồng Rụng Lá, mỗi sáng sớm thức dậy, bưng bát trước mặt là Đinh Ninh lại tận lực suy nghĩ đến việc làm thế nào để tiến vào Mân Sơn Kiếm Tông.
334 Trương Nghi nhìn bóng lưng nam tử áo đen, nội tâm kích động khó có thể nhanh chóng bình tĩnh.
Đối với cả vương triều Đại Tần mà nói, những quyền quý xưa cũ của Trường Lăng là những người đặc biệt.
335 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: Amschel
Từ lúc Mân Sơn Kiếm Hội kiếm hội bắt đầu, đến khi kết thúc, Bạch Dương Động Đinh Ninh giành được vị trí đứng đầu, rồi tới việc Lương Liên xua quân bắt Bạch Sơn Thủy trong đêm, tính ra trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều đại sự khiến cho cả Đại Tần vương triều chấn động nhưng thật sự mà nói quãng thời gian này không hề dài.
336 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: hoangtruc
Thời điểm hai gã cường giả xuất thân từ bên ngoài Đại Tần còn chưa kịp vận dụng đến thủ đoạn mạnh mẽ nhất của mình đã bị người am hiểu giết người nhất Mân Sơn Kiếm Tông - Thiệu Sát Nhân giết chết, cung nữ họ Dung đang băng qua những doanh trướng san sát nhau, đi thẳng vào đại doanh ở trung tâm, ngồi xuống đối diện với Lương Liên.
337 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: b0yk00l
Vương Thái Hư rời khỏi tiểu viện.
Ở trong phòng ngủ, Đinh Ninh nằm trên giường ngủ mềm mại, cái loại cảm giác kiệt sức cùng với sự mệt mỏi lúc thương thế mới lành mà nguyên khí lại tiêu hao hết làm cho hắn cảm thấy buồn ngủ.
338 Dịch giả: DacNhan2004
Biên: hoangtruc
Nữ tử cao gầy trong mưa hiển nhiên là Bạch Sơn Thủy.
Nàng nhìn thấy sát ý lạnh lùng giữa hàng lông mày của Dạ Sách Lãnh, nhưng vẫn đi xuyên qua đình viện, thẳng hướng Dạ Sách Lãnh đang đứng dưới mái hiên che mưa, hỏi:
- Nói cái gì mà dám với không dám, hiện tại ta còn không tiếp nổi một kiếm của ngươi, trời mưa hay tạnh có quan hệ gì?
Khuôn mặt Dạ Sách Lãnh không chút biểu tình nhìn Bạch Sơn Thủy, còn chưa kịp mở miệng thì Bạch Sơn Thủy đã mệt mỏi nói tiếp:
- Cho ta tô mì, tốt nhất cho thêm chút thảo dược bồi bổ khí huyết.
339 Dịch giả: Lưu Thiếu Gia
- Nếu như ta thua cuộc, Dạ Sách Lãnh thực sự là người của Nguyên Vũ, liệu chúng ta có thể giống như Bạch Sơn Thủy, chạy thoát ra khỏi Trường Lăng không?
- Không thể, bởi vì lúc đó thân phận cô đã bị lộ, ta lại đạt được thủ danh của Mân Sơn Kiếm Hội.
340 Dịch giả: hoangphu
- Thiên Tượng Bồ Đề, Chúc Long Đan, Hỏa Quy Đảm. . . Những mùi này ngay cả ta cũng đã rất nhiều năm rồi không ngửi thấy được, ngươi không thèm để ý mà đổ toàn bộ đi, không cảm thấy lãng phí sao?
Nhìn thấy Đinh Ninh đi trở về trong viện, lại cầm lấy cái xẻng nhỏ, Trưởng Tôn Thiển Tuyết cười lạnh nói:
- Những vật kia ít nhất có thể giúp cho tu vi của ngươi tăng lên nhanh hơn rất nhiều.