41 Chương 40: Khiếp sợ ngoại môn. (4) - Thiên ca, huynh có vật tốt gì cho đệ xem sao? Thấy Huyền Thiên đóng cửa sổ lại, thần sắc cẩn thận, Hoàng Thạch hưng phấn nói Huyền Thiên trở lại bên người Hoàng Thạch, nói: - Ngươi quên tên của ta đi.
42 Chương 41: Giải đấu bài danh. (1) Bên cạnh từng lôi đài đều có một khán đài, trên đó có 11 chỗ ngồi, từng lôi đài đều có một vị ngoại môn trưởng lão và 10 vị ngoại môn chấp sự quan sát.
43 Chương 42: Giải đấu bài danh. (2) Trên người những đệ tử tinh anh đều dán một mã số, theo thứ từ từ trên xuống dưới, từ số 1 đến số 1016. Huyền Thiên gần đây đăng ký vào hàng đệ tử Võ Đạo Bát Trọng, số thứ tự là 467, sau hắn là những đệ tử tu vi Thất Trọng.
44 Chương 43: Giải đấu bài danh. (3) Kiếm khách Võ Đạo bát trọng cảnh không cần kiếm mà muốn thắng võ giả thất trọng cũng thập phần khó khăn. Khúc Hướng Nam khóe mắt giật giật, rõ ràng bị người coi rẻ, trong nội tâm thầm phát hỏa.
45 Chương 44: Truy Phong Cửu Kiếm. (1) Trong lúc đấu, đệ tử bình thường phải quan sát đệ tử tinh anh, đệ tử tinh anh tham gia trận đấu có thể tự do đi lại, các trận đấu phía sau đối với Huyền Thiên đều không có lực hấp dẫn, không bằng trở về tu luyện nhiều thêm chút, mau chóng đột phá Võ Đạo cảnh cửu trọng.
46 Chương 45: Truy Phong Cửu Kiếm. (2) Đến tột cùng là một trăm lần, hay hai trăm lần, hay là 5 600 lần Huyền Thiên không biết, hắn cảm giác số lần hơi nhiều, nhưng lại như không nhiều lắm, hắn quên minh đã đâm ra bao nhiêu kiếm.
47 Chương 46: Truy Phong Cửu Kiếm. (3) Những trận đấu ở vòng thứ hai cơ bản đều là Thập Trọng, Cửu Trọng đối với Thất Trọng, Bát Trọng, kết quả cơ bản đã được định sẵn.
48 Chương 47: Liên tục tấn cấp. (1) Ngô Liêu vừa rơi xuống đất thì Huyền Thiên đã đánh tới, căn bản không thể tránh thoát. Chỉ biết đưa hai tay ra giao nhau tạo thành chữ thập che chắn trước ngực.
49 Chương 48: Liên tục tấn cấp. (2) Người bình thường tu luyện thì khi đạt tới tầng thứ đã cực kỳ khó khăn đột phá tầng tiếp theo, tu vi cũng đồng dạng. Nhưng sau khi đột phá rồi thì nội lực đạt được vượt xa những công pháp Hoàng giai Thượng phẩm khác.
50 Chương 49: Liên tục tấn cấp. (3) Bát Trọng đối với Thập Trọng, nếu Phàn Hồng thua trận chiến này thì không chỉ bị loại thê thảm mà còn bị xếp trước số 127.
51 Chương 50: Thế như chẻ tre. (1) Không sai, kiếm đầu tiên, Phàn Hồng bị Huyền Tiên bức lùi hai bước rồi mới phản kích được. Nếu không lui về phía sau thì Phàn Hồng không nhất định phá được một kiếm nhìn như bình thản không có gì đặc biệt kia của Huyền Thiên.
52 Chương 51: Thế như chẻ tre. (2) - Vâng, Dương sư huynh. Sáu bảy tên đệ tử kia gật đầu nói. Dương Đỉnh Thiên cắn chặt răng, nắm tay siết lại kêu răng rắc, lạnh lùng nói: - Tốt nhất là bị ta rút trúng nhanh một chút, ta nhất định sẽ hung hăng đánh chết hắn trước mặt tất cả mọi người! Trên đỉnh núi của ngọn núi đối diện quảng trường ngoại môn, có một cái mao đình, mao đình được xây ở hướng đối diện với quảng trường, từ nơi này, có thể thu hết tất cả những gì diễn ra ở quảng trường phía xa kia vào trong mắt.
53 Chương 52: Thế như chẻ tre. (3) Chín vị đường chủ khác đều cả kinh, rối rít kinh ngạc hỏi: - Trận đấu tranh tài của đệ tử ngoại môn, cho tới bây giờ nội môn đều không xem trọng lắm, tên Hoàng Thiên này rốt cuộc là ai mà lại khiến cho tông chủ để ý như vậy chứ? Mấy người hai mặt nhìn nhau, sau đó nhất tề nhìn về phía đường chủ đệ nhất đường.
54 Chương 53: Thế như chẻ tre. (4) Sắc mặt Đỗ Văn Khách đanh lại, hừ lạnh một tiếng, nói: - Khoác lác, Hoàng Thiên, kiếm kỹ mà ta tu luyện cũng là Quy Nhất kiếm pháp, nội công mà ta luyện chính là Quy Nhất tâm pháp, độ tương hợp giữa tâm pháp và kiếm pháp đều đã đạt tới cảnh giới đại thành, ngươi có thể dùng Mãng Ngưu quyền pháp để phá Quy Nhất kiếm pháp của Ngô Liêu, ta lại muốn xem xem, ngươi dựa vào cái gì để có thể đỡ Quy Nhất kiếm pháp của ta! Đang lúc nói chuyện, thân thể Đỗ Văn Khách đột nhiên nhảy lên một cái, ước chừng khoảng hơn hai mươi mét, cả người giống như diều hâu bắt thỏ, chém ra một kiếm, kiếm quang bùng lên, một đạo kiếm khí bạo xuất, đâm thẳng về phía yết hầu của Huyền Thiên.
55 Chương 54: Tiến vào tiền bát. (1) Đám đệ tử ngoại môn đứng dưới đài, trợn mắt há mồm ra mà nhìn. Đỗ Văn Khách là một trong những người có khả năng tiến vào mười vị trí đứng đầu nhất trong cuộc thi lần này, lại bị Huyền Thiên đánh bại trong vòng khoảng mười bảy chiêu, cái này đúng là khiến cho chúng đệ tử không ngờ tới.
56 Chương 55: Tiến vào tiền bát. (2) Cho nên, trọng kiếm của Lương Trọng, nhìn thì uy lực cường hãn thật đấy, thế nhưng chẳng có chút hiệu quả nào cả, một kiếm của Huyền Thiên, liền vượt qua trọng kiếm của hắn, làm cho lông tơ khắp người hắn dựng đứng, sinh ra nguy cơ cực lớn.
57 Chương 56: Tiến vào tiền bát. (3) Hai người Hoàng Thạch và Lâm Đông ở bên cạnh Huyền Thiên, thần sắc hưng phấn, kích động không thôi, hai người vẫn đang ngồi nói khoác buôn dưa về trận chiến vừa rồi của Huyền Thiên.
58 Chương 57: Tiến vào tiền bát. (4) Lấy khoái ý trong Tuyệt Ảnh kiếm pháp, dung nhập vào trong Truy Phong kiếm pháp, tuy rằng tốc độ không nhanh bằng kiếm kỹ Tuyệt Ảnh kiếm pháp của Huyền giai kiếm kỹ, nhưng so với Truy Phong kiếm pháp bình thường thì tốc độ đã nhanh hơn gấp mấy lần, đối phó với Lý Ức Thường thì vẫn còn dư sức.
59 Chương 58:Dĩ trọng phá khoái. (1) Sau khi đã đấu xong, đã đến giờ dùng bữa tối ở bên ngoài, Huyền Thiên cùng Hoàng Thạch đi ăn cơm tối, sau đó tản bộ nửa canh giờ, rồi Huyền Thiên mới về tới chỗ ở của mình để nghỉ ngơi.
60 Chương 59:Dĩ trọng phá khoái. (2) - Hiện giờ xem xét thì, dường như trình độ Kiếm pháp Truy Phong của Hoàng Thiên cũng vô cùng sâu sắc, nhưng mà Kiếm pháp Truy Phong gặp Kiếm pháp Thần Phong, một loại là Hoàng giai trung đẳng, một loại là Hoàng giai thượng đẳng, tốc độ giống nhau, nhưng mà khác biết chỗ nào cũng có thể nhìn ra được, Hoàng Thiên không thể nào là đối thủ của Lâm Vô Ảnh.