21 “Cách sống như thế nào thì sẽ có cách nhìn như thế, cho dù cố đặt mình vào vị trí của họ thì chẳng qua cũng chỉ thu được một kết luận bất công thôi. Cho nên nói một người phải đặt mình vào vị trí của người khác để thấu hiểu cách nghĩ cách làm của họ thường là không thể làm được.
22 Kim Tượng Đế đã từng thổ nạp lực lương của sao trời vô số lần, lúc này nhìn một vùng tinh không trong lòng cũng cảm thấy thân thiết. Hắn biết vùng tinh không này do Tuệ Ngôn làm ra, không rõ là pháp tượng hay pháp thuật, hắn thầm nghĩ nếu sau này mình cũng có thể làm như thế thì tốt quá, vừa nghĩ vừa lo không biết lần này Tuệ Ngôn sư huynh có thể chiến thắng Hoa Thanh Dương hay không.
23 Tâm niệm là thứ không chịu bất cứ pháp nào trên đời khống chế, thế gian có rất nhiều người thông minh đều thua bởi tâm thần bị loạn. Cho nên người tu hành thường làm một việc gọi là quan tưởng, bởi vì quan tưởng có thể loại trừ tạp niệm.
24 Kim Tượng Đế chỉ dám liếc qua Hoa Thanh Dương nhưng không hề dừng lại, trong lòng hắn sợ, hợ Hoa Thanh Dương sẽ giết mình, sẽ giết Tuệ Ngôn sư huynh. Nhưng hắn càng hy vọng Tuệ Ngôn có thể cho mình nhìn Hoa Thanh Dương thêm nhiều lần nữa, bởi vì hắn muốn nhớ kỹ tướng mạo của gã.
25 Huyền Thiên Môn là đại phái của Đạo Môn, chiếm cứ tám tăm dặm thái sư sơn, có tới mấy chục tòa đạo quan, rất nhiều đệ tử ở sơn môn làm quốc sư trong vương quốc của nhân gian, mỗi một thành cũng sẽ có một chân nhân để cung phụng.
26 Xuân lặng lẽ qua nhưng tàn hoa trên đất hãy còn đỏ tươi. Trong gió tanh mưa máu chỉ có thanh âm của Kim Tượng Đế vang vọng trên bầu trời đen kịt không có trăng sao.
27 Tiếng gào của Trí Thông có thể nói là chấn động cửu thiên, hắc côn chống trời phảng phất như đã đập vụn hư không. Cực nhanh, tựa như thiên thạch hạ xuống.
28 Thanh Y vẫn thường khoe trước mặt Kim Tượng Đế rằng mình là yêu đã biến hóa viên mãn, tư chất trác tuyêt, người trong huyền môn đạo phái mà thấy nhất định sẽ thu mình làm đồ đệ.
29 “Đã đến”“Đại Viên Vương đã đến”Bất luận Huyền Thiên Môn hay những tu sĩ các nơi khác cũng biết Đại Viên Vương nhất định sẽ tới Huyền Thiên Môn cho nên bọn họ đều tập trung ở bốn phía Lục Bình sơn mạch để chờ đợi.
30 Linh khí tán loạn, bắn ra khắp nơiTrí Thông lộn một vòng trên không rồi lại đập một gậy càng nhanh hơn xuống. Hư không bạo liệt, hắc côn chống trời tỏa ra màu đen mãnh liệt, chói mắt hòa với ánh mắt hung lệ của Trí Thông khiến nội tâm của người ta có cảm giác lạnh lẽo.
31 Kim Tượng Đế cảm thấy đau đớn khắp thân thể , đau tận xương cốt, đau tận linh hồn. Hắn gào thét cố gắng tập trung niệm lực cảm ứng Linh Đài, cảm ứng lực lượng mạnh mẽ kia.
32 Diện mạo Trí Thông hung ác, mặt mũi toàn là máu tươi. Trán có một vết rách sâu thấy tận xương. Hắc côn trong tay lúc này cũng loang lổ vết máu, khí tức hung ác bá liệt từ đôi mắt đỏ thẫm tràn ra.
33 Kim Tượng Đế hoàn toàn không chú ý tới việc sắc trời đã tối dần, hắn đi trong núi rừng, bay trên những nhánh cây. Bay qua hết ngọn núi nay tới ngọn núi khác, phát hiện ra tiếng hét lớn tuy rõ ràng nhưng lại ở một chỗ rất xa.
34 Tiểu cô nương theo sát sau lưng Kim Tượng Đế, chạy chậm dần, thở hồng hộc, hai gò má đỏ bừng. Xuyên rừng vượt núi, té ngã bò dậy, bò dậy té tiếp. Rừng núi u ám và ẩm ướt, chăm chú theo sau Kim Tượng Đế, không nói một lời, bờ môi mỏng ngậm chặt làm cho khuôn mặt non nớt của nàng lộ ra kiêu ngạo và kiên nghị.
35 Tay của Kim Tượng Đế còn chưa chạm tới đại môn của động phủ thì nó đã chủ động mở ra. Một lão nhân tóc nâu trắng, cầm quải trượng đi ra, hai mắt lão vẩn đục, trên mặt có một vết sẹo hẹp dài kéo từ trán tới tai, cắt mất một nửa lỗ tai.
36 Lúc này Kim Tượng Đế có một cảm giác không chân thực, từ lúc hắn còn ở trong núi sâu muốn học pháp quyết tu hành cho tới bây giờ chính thức bái nhập Linh Đài Tông đã trải qua hơn mười năm, qua lại giữa lằn ranh sinh tử vài lần.
37 Kim Tượng Đế ngồi ngay ngắn trong sương mù trắng, phảng phất như có một dòng nước chảy trước mặt. Trên tuyết sơn trong linh đài có một quyển sách văn tự màu vàng đen phảng phất như được khắc trên đó, hắc bạch giao thoa hết sức bắt mắt.
38 Kim Tượng Đế thật sự rất muốn học pháp thuật, năm đó khi còn ở cạnh Thanh Y hắn đã âm thầm nhớ kĩ khẩu quyết pháp thuật do nàng niệm, chỉ là tới bây giờ hắn còn chưa có sử dụng được pháp thuật.
39 Phương Thốn Sơn, Linh Đài TôngNúi cũng như tên, phảng phất như chỉ có một tấc vuông (phương thốn), trong một tấc vuông đó lại thành một vực, trong Linh Đài tất có Càn Khôn.
40 “Có phải ngươi muốn trở thành Phật Tổ không?” nữ hài áo tím thấp giọng nói, mắt nhìn chằm chằm vào Thanh Y. Thanh Y hoảng sợ, từ khi lên Linh Sơn nàng chưa nghe thấy những lời như vậy bao giờ, bất luận là ai cũng thầm nghĩ phổ độ chúng sinh, giải quyết khó khăn của sinh linh, đây cũng là điều mà Thanh Y cảm thấy khó hiểu.