21 Editor: Tử Sắc Y "Không phải là Tuyết Ngao. . . Là Bạch phu nhân tới. " Nguyệt Bích giải thích, vẻ mặt có chút rối rắm. "Ân? Bạch phu nhân là ai?" Tô Mặc Nhi nghi hoặc, nàng có biết cái phu nhân gì họ Bạch phu nhân sao? Nguyệt Bích nói ra, "Bạch phu nhân là thiếp thất của vương gia.
22 Ngay thời điểm Phong Đạc nhận được tin tức, đã là ba ngày sau. Lúc ấy, Tô Mặc Nhi mang ghế nằm lười biếng ở gốc cây Hợp Hoan nhắm mắt hóng gió dưới tàng cây.
23 Tô Mặc Nhi nhìn thấy Phong Đạc chạy trốn, vốn là cười cũng dừng lại không được. Tuyết Ngao còn muốn đuổi theo, Tô Mặc Nhi chỉ hô một tiếng, đã khiến nó trở lại.
24 "Ta không tin! Nhất định là ngươi không muốn cho Phong Đạc ca ca gặp ta, nên mới đem hắn giấu đi!" Vẻ mặt Lâm Sơ Tuyết phẫn nộ, duỗi ra ngón tay chỉ Tô Mặc Nhi, đầu ngón tay phát run.
25 "Không cần đả thương Tuyết Ngao!" Thanh âm trầm thấp tràn ngập từ bên tai. Tâm trí Tô Mặc Nhi đã thanh minh vài phần, nghe được chủ nhân của thanh âm này, Phong Đạc!Hắn thế nhưng lại ở chỗ này?Phong Đạc cau mày, dè dặt tránh đi vết thương ở phía sau nàng, bế đem nàng từ trên mặt đất lên.
26 Ánh mắt Phong Đạc hơi trầm xuống, nói với Niếp Nghị, "Mang Lâm Sơ Tuyết đi đi, tìm một nơi sân an trí nàng, tạm thời không cho nàng rời khỏi vương phủ!""Là! Chủ tử, còn có cái gì phân phó?" Niếp Nghị ít khi nào nhìn thấy bộ dáng của chủ tử hắn như thế, liền lưu tâm hỏi nhiều một câu.
27 Sắc mặt Phong Đạc hơi trầm xuống, bước đi ra ngoài, hỏi người thị vệ kia, "Ngự y nói như thế nào?""Bẩm vương gia, thời điểm thuộc hạ đến, ngự y còn chưa tới.
28 "Được rồi. " Thiếu niên khẽ tiếc nuối, "Là tân vương phi tam ca bị thương sao? Lúc ta tới có nghe thấy người trong phủ đang bàn tán, hiện tại miệng vết thương còn chưa xử lý tốt?"Phong Đạc lắc lắc đầu, không nhắc lại chuyện này, "Tiểu Thất, đi theo ta.
29 Editor: Tử SắcY"Tam ca, nghe nói kiện đồ vật kia ở trên người Tam tẩu, là thật sao?" Phong Kỳ để người sát vào Phong Đạc, rất là thần bí hỏi. Phong Đạc gật gật đầu, Phong Kỳ đột nhiên hơi có chút khẩn trương, "Nhưng nếu là Tam tẩu không qua khỏi, vậy kiện đồ vật kia, còn có thể lấy lại được sao?"Trong lòng Phong Đạc rùng mình, lúc này mới nghĩ đến điểm này.
30 Editor: Tử SắcYPhong Kỳ bừng tỉnh đại ngộ, "Là có người mật báo cho bọn họ!"Phong Đạc chỉ lạnh lùng cười một tiếng, chẳng nói đúng hay sai. "Người nọ thật sự rất đáng giận!" Phong Kỳ nói.
31 "Nguyệt Bích từ nhỏ đã đi theo ta, nàng. . . " Phong Đạc có chút chần chờ. Quốc sư cười nhạt một tiếng, "Thần chỉ nói là trên người nàng có độc mỉm cười, cũng không nói là nàng phản bội vương gia.
32 Editor: Tử SắcYTô Mặc Nhi yên tĩnh nằm lỳ ở trên giường, miệng vết thương sau lưng đã không còn chảy máu nữa, hô hấp đều đều, không yếu ớt giống như lúc trước nữa, chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn còn rất yếu ớt.
33 Trong Thủy Nguyệt Các, Lâm Sơ Tuyết đóng cửa lại cửa phòng, vẻ mặt đắc ý đến gần bên giường Tô Mặc Nhi. Tô Mặc Nhi nằm lỳ ở trên giường im lặng không lên tiếng, hô hấp đều đều, giống như là đang mê man ngủ.
34 Editor: Tử SắcYKhông, không đúng! Lâm Sơ Tuyết cái người này, hiển nhiên là đã sớm biết Tô Mặc Nhi bị thương!"Bản vương cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nói, ngươi tại sao phải chuẩn bị cây trâm này?""Thật sự là Nhị vương gia làm cho ta! Phong Đạc.
35 Ngày giờ kế tiếp, Tô Mặc Nhi an tâm dưỡng thương ở Thủy Nguyệt Các.
Được Phong Đạc bảo đảm, tâm tình nàng rất tốt, đồ ăn thuốc bổ cũng ăn không ít, rất cố gắng khôi phục thân thể.
36
37
38
39
40 Suy nghĩ chuyển động, lại có vài người mặc áo đen đồng thời tấn công về phía nàng!
Tô Mặc Nhi vội vàng lui về phía sau, lại không cẩn thận bị trượt chân té bởi tảng đá, ngã xuống đất!
Cầm trong tay kiếm sắc người mặc áo đen đã đến gần ngay trước mắt, trong nháy mắt có thể đâm thủng ngực của nàng!
Tô Mặc Nhi quay đầu, con mắt nhắm chặt, giơ cánh tay lên muốn ngăn trở đao kiếm kia.