41 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần kết [post trước một ít, phần còn lại sau khi chỉnh sẽ post sau nhé] Cho xe rẽ vào bãi giữ dưới tần hầm, Tiểu Hi thong thả đi bộ trở lại cổng chính của khu chung cư.
42 Cuộc đời này mới ngắn ngủi làm sao, con người chúng ta sao cứ sống mãi với quá khứ, cứ mãi khiến bản thân phải đau khổ, dằn vặt mà quên rằng hạnh phúc luôn hiện hữu bên ta, chỉ là ta cứ mãi ôm lấy phiền muộn không muốn đi về phía nó.
43 “Tiểu Hi! Sao em cứ chà lưng mà không chà trước ngực cho anh?” Người nào đó rối rắm, vừa chà ngực giúp ai đó vừa dùng hết công lực mấy chục năm cố gắng định thần.
44 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi Tiểu Hi u u mê mê, đến khi nhận ra thì áo cô đã bị cởi ra từ khi nào, chốt áo ngực đã mở, cái gì cần lộ cũng đã lộ ra ngoài.
45 Da gà rớt lộp độp, má ơi, con muốn nhảy máy bay, Tiểu Hi tuyệt vọng gào thét trong lòng. Và đúng như lời Lạc Nguyên nói, kể từ lúc xuống máy bay, chỉ trừ những lúc Lạc Nguyên muốn thay đổi không khí, quyết định ra ngoài ăn cơm, toàn bộ thời gian còn lại đến chân cô còn không nhấc nổi chứ đừng nói bước ra khỏi phòng.
46 Không thể xem thương Ngưu Tiểu Hi Ngoại truyện 1: Động phòng (nháp, mọi người xem giúp bà Ngưu viết thế này có đc hơm?) Tiểu Hi có một thói quen đó là buổi sáng sau khi thức dậy nhất định phải đi tắm.