21 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần9 Cô không gõ cửa mà bước thẳng vào phòng, vừa lúc Lạc Nguyên tắm xong bước ra khỏi phòng tắm. Anh cởi trần, tóc ướt sũng, tay đang dùng khăn tắm lau tóc.
22 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi – phần 6. 1 Tiểu Hi run rẩy, từ từ ngước lên Mộ Phàm đứng khoanh tay, nhướng mày nhìn cô đắc ý. Cô quay lại, nhìn phía sau, ba tên xấu xa, bỏ bạn gặp nạn đã trốn đâu mất.
23 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi – phần 6. 2 Từ khi bỏ lớp học kỹ năng, Tiểu Hi chẳng có việc gì để làm thật chán chết, suốt ngày ăn không ngồi rồi, cô thật sự thấy mình giống heo con đang được Lạc Nguyên vỗ béo.
24 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần10 Hạ Lan bước vào phòng, vẫy tay với mọi người rồi nhẹ nhàng đi đến ngồi cạnh Lạc Nguyên. “Lúc nãy nhìn thấy mọi người nhưng em bận tiếp khách với ba không qua chào được.
25 Trời! Không phải chứ chỉ là cái vòng bằng vàng thôi mà có cần phải cẩn thận vậy không. Cô thật không hiểu nha. “Chiếc vòng này đối với anh rất quan trọng nên anh không muốn em bỏ ra.
26 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần11 Chớp mắt, đã đến Lễ Quốc Khánh, ba mẹ Ngưu khăn gói lên đường thăm con gái, không ngờ con rể tương lai lại cho xe về đón.
27 “Mẹ! Con có tiền. ” Tiểu Hi chặn bà lại. “Bọn con cũng có. ” “Nhưng giá mắc quá. ” “Đồ tốt phải thế. Đi nào, mẹ cứ tha hồ mua, bọn con lo hết, chỉ sợ mẹ mua không hết chứ không sợ hết tiền.
28 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần12 Cảm giác như đang có một cái gì đó cắm sâu vào tay đau nhói, làm cho Tiểu Hi hết sức khó chịu, đồng thời khiến cô từ từ lấy lại ý thức.
29 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần13 Trong lúc Tiểu Hi bị nhốt trong kho hàng thì ở bên ngoài, hai viên cảnh sát được phái theo dõi Tiểu Hi đã bị kỷ luật vì không làm tròn nhiệm vụ của họ.
30 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần14 Tiểu Hi hoảng sợ, cô đang bị chìm dần xuống nước, tay chân không có lực, không thể quẫy đạp, cả thân người chìm dần chìm dần, không thở được, rất nhanh không còn dưỡng khí.
31 Hai năm sau, sau bao lần được nhận nuôi rồi bị trả về, cô bé đã được hai vợ chồng nọ nhận nuôi. Một lần hai người đi làm từ thiện, người vợ đã chú ý đến cô bé, vì trông cô bé quá u buồn, không thích hợp với lứa tuổi của mình.
32 Tên truyện: Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi Có thể nói rằng, trong suốt cuộc đời Mộ Lạc Nguyên, chỉ có hai người làm anh thấy hối tiếc nhiều nhất, chính là Phương Khả Vy và Ngưu Tiểu Hi.
33 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần 15 Có thể nói rằng, trong suốt cuộc đời Mộ Lạc Nguyên, chỉ có hai người làm anh thấy hối tiếc nhiều nhất, chính là Phương Khả Vy và Ngưu Tiểu Hi.
34 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần 16 Lạc Nguyên dừng xe ở đối diện toàn nhà của tập đoàn Hạ Thị, anh cứ ngồi ngây ngốc như thế, nhìn chằm chằm qua bên đó.
35 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần 17 Kể từ khi ngồi suốt một đêm dưới khu chung cư cao cấp, nơi Đào Lâm và Tiểu Hi đang sống, cũng đã gần một tháng Lạc Nguyên không hề xuất hiện trước mặt hai người bọn họ.
36 Lạc Trâm và Mộ Phong khổ sở lôi kéo Hiểu Hương đi chỗ khác, hai người quả thật rất khó xử, thà rằng bản thân không biết gì thì có thể trơ mắt nhìn Hiểu Hương làm vậy, còn đằng này… Một đám lộn xộn, cuối cùng dưới sự hỗ trợ của nhân viên khách sạn cũng được giải tán.
37 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi - phần 17 Người ta nói, đánh nhanh thắng nhanh, phải đánh vào lúc kẻ địch không ngờ tới mới dễ giành được chiến thắng.
38 Tiểu Hi chậm rãi băng qua đường, nơi đã có mấy người đứng chờ cô từ lâu. Những gương mặt quen thuộc mà bấy lâu nay cô phải ép mình tỏ ra xa lạ. Không hiểu sao khi nhìn thấy họ, bỗng dưng khóe mắt lại thấy cay cay.
39 Không thể xem thường Ngưu Tiểu Hi – phần 19 Bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, từng cơn gió đêm mang theo không khí mát mẻ thổi nhè nhẹ làm rèm cửa sổ lay động, không gian không còn mang theo cái nóng bức, ồn ào giống như ban ngày nữa, xung quanh bốn bề thanh vắng, vài người trên đường đang vội vàng rảo bước về nhà, dường như họ muốn nhanh chóng về nhà để tận hưởng không khí đầm ấm của gia đình mình sau một ngày làm việc mệt nhọc.
40 “Cái thằng cha Đào Lâm đó đúng là ám người ta mà, tối ngày gây trở ngại cho chúng ta, đã đi bao lâu rồi mà không chịu về, biết đến tận năm nào Tiểu Hi mới về nhà mình ở được đây.