1 Nhâm Niệm chưa từng nghĩ sẽ trở về thành phố này lần nữa, nơi này là quê hương của cô, nhưng cũng là nỗi đau không thể chạm vào trong lòng cô, một thành phố đã đưa cô đi qua đau thương, nước mắt, chỉ riêng không có hận.
2 Nhâm Niệm im lặng đứng ở bên cạnh bà nội Chu, nhìn lễ đính hôn bắt đầu như thế nào, rồi kết thúc ra sao, bọn họ không cũng kiêng dè với cô, cho dù đều nhớ Nhâm Niệm đã từng thích Chu Gia Trạch, mọi chuyện đã qua lâu như vậy, ai còn để ý chứ.
3 Nhâm Niệm chậm rãi mặc xong quần áo, cô cố gắng nhớ lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô không nhớ nổi gì cả. Cô không dám ra khỏi cửa, sợ nhìn thấy ánh mắt chán ghét của bọn họ, vừa rồi, tia thất vọng trong mắt bà nội Chu rõ ràng như vậy, Chu Gia Trạch vừa mới đính hôn, cô còn định chúc phúc cho anh và vị hôn thê của anh.
4 Nhâm Niệm chỉnh đốn lại cảm xúc của mình một chút, mới cười cười với Chu Gia Dực, nói lời cảm ơn, bây giờ còn có người sẵn lòng suy nghĩ vì mình. Chu Gia Dực nhìn thấy nụ cười trên mặt cô, không khỏi có chút đau lòng.
5 Rất nhiều khi Nhâm Niệm cảm thấy, dường như mình đang nằm mơ, thế nhưng cô lại trở về nơi này, hơn nữa còn ở lại trong khoảng thời gian dài. Cô gọi điện cho cô nhỏ, cô bảo đây có lẽ là lựa chọn tốt nhất, đều tốt cho tất cả mọi người, hy vọng người của Chu gia có thể đối xử tốt với côThời điểm Chủ nhật, Chu Gia Dực hẹn Nhâm Niệm đi ăn cơm, nhân tiện giới thiệu Hàn Giai Giai vợ của anh cho cô làm quen, , lần trước trong nhà tổ chức liên hoan, Hàn Giai Giai trở về nhà mẹ, vẫn chưa trở về.
6 Sau khi Nhâm Niệm tan ca trở về mới phát hiện trong nhà chỉ có mình bà nội Chu, trong khoảng thời gian này, công ty cũng không có việc gì, mẹ nuôi và cha nuôi phải nên ở nhà mới đúng, hơn nữa Chu Trị An và Nghê Vân cố tình hay vô ý bồi dưỡng năng lực ứng đối cho hai anh em Chu gia, rất ít khi hỏi đến chuyện thương trường.
7 "Người khác đều nói cô đáng thương nhưng chỉ có cô biết giờ phút này chính mình cảm thấy hạnh phúc biết bao, nhiều năm qua, rốt cuộc cô cũng có cơ hội ở bên cạnh anh, cho dù không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng chỉ cần có thể ở lại bên anh một giây, cô cũng cảm thấy biết ơn, bất kể anh đối xử lạnh nhạt với cô ra sao, hay anh châm chọc mỉa mai cô như thế nào, họa chăng trái tim anh đang ở bên người con gái khác.
8 Hôm nay, thời gian Nhâm Niệm đến quán bar hơi muộn, một vị tiền bối tạm thời có việc nên về trước, trước khi đi còn năn nỉ cô giúp giải quyết tốt công việc.
9 Lúc Chủ Nhật, Chu Gia Dực lại trở về, nói chuyện phiếm với bà nội và Nhâm Niệm, bà nội Chu cũng lớn tuổi rồi, hy vọng lớn nhất là con cháu có thể ở bên cạnh trò chuyện với mình, người một nhà được vui vẻ hòa thuận.
10 Nhâm Niệm trở lại phòng của mình, chân vẫn còn rất đau còn có dấu hiệu sưng phồng lên, cô vuốt chân của mình tựa hồ không còn cảm thấy đau nữa. ánh mắt của cô mang theo châm biếm.
11 Nhâm Niệm đang nghe bác sĩ dặn dò dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà vẫn cần phẫu thuật, thần kinh khẩn trương căng thẳng rốt cuộc cũng trầm tĩnh trở lại.
12 Nhâm Niệm cực nhọc cả ngày lẫn đêm ở bệnh viện để chăm sóc cho Chu Gia Trạch, từ sau khi anh bị thương thì tính tình cũng trở nên hết sức nóng nảy, những ngày bắt đầu đau tay, đau chân, ngay cả trở mình cũng đau, nhưng Nhâm Niệm vẫn túc trực ở phòng bệnh của anh, cho dù anh đau cũng kiềm nén, không muốn lộ ra rằng anh đang rất đau, tựa hồ như vậy sẽ làm giảm khí phách đàn ông của anh.
13 Kể từ ngày đó, Chu Gia Trạch trở nên hết sức trầm lặng, không đập phá đồ đạc cũng không chửi ầm lên, bác sĩ, hộ lý đến xem tình hình vết thương của anh thì biểu hiện rất phối hợp, hơn nữa đối với quá trinh điều trị cũng không bài xích.
14 Nhâm Niệm chưa từng phát sinh bất cứ tình cảm gì với Trần Trác ngoài tình bạn, lúc ở bệnh viện Trần Trác rất chiếu cố cô, nhất là sau khi Chu Gia Trạch nổi giận với cô, khi đó cô thường đi dạo ở bệnh viện một mình.
15 Nhâm Niệm không tiếp tục ở lại hội sở cũng không thể đi đến trước mặt Lạc Minh Khải, chỉ trích anh ta vì sao lại đối xử với Lương Tây như vậy, cô cảm thấy hành vi của mình giống như vô số phụ nữ ở trên mạng, chỉ trích ai đó phá hoại gia đình của người khác.
16 Nhâm Niệm cơ hồ là chạy trối chết, sau khi vào nhà, cô hung hăng đóng cửa lại, chính mình thì tựa vào trên cửa há miệng thở dốc, tựa hồ chuyện mới phát sinh vừa rồi giống như một cơn ác mộng chiếu vào hiện thực, chuyện đó không nên là ác mộng, mà nên gọi là ảo tưởng mộng đẹp.
17 Nhâm Niệm dằn lại cảm xúc, nghe Chu Gia Trạch giải thích, trọng tâm câu chuyện luôn xoay quanh bọn họ nên cho đối phương một cơ hội, bất luận lúc trước đã xảy ra chuyện gì, anh hy vọng họ sẽ bỏ qua hết, anh có thể làm quen lại với cô, sau đó tìm hiểu về cô, mà cô cũng có thể gần gũi anh hơn, để biết rõ con người anh như thế nàoNhững lời khác, cô nghe không rõ lắm, nhưng có câu cuối cùng cô nghe rất rõ, anh nói: Nhâm Niệm, tôi nghĩ tôi sẽ thử yêu emAnh nói là thử, không phải là đã, cô rất hiểu sự khác biệt giữa hai từ đó, nhưng kì lạ là cô vẫn cảm thấy hơi khó chịu, nhiều nhất cô cũng hiểu, nếu như bây giờ anh nói: Nhâm Niệm, anh yêu em.
18 Ngày hôm sau là Tết Trung Thu, Nhâm Niệm và Chu Gia Trạch hẹn trước rồi, anh sẽ đến rước cô về Chu gia, có lẽ tâm lý bắt đầu biến hóa, nên cô đặc biệt mặc bộ đồ mới, còn trang điểm.
19 Nhâm Niệm chu chu môi, đột nhiên cô phát hiện, bất luận cô có nói gì, Hàn Giai Giai sẽ cho rằng cô đang kiếm cớ, bởi vì cô ấy đã có ý nghĩ của chính mình rồiHàn Giai Giai thở dài một hơi: “Là Gia Dực muốn chị tâm sự với em”Thảo nào, Chu Gia Dực lại cố tình kéo Chu Gia Trạch đến phòng khách nói chuyện, mục đích là muốn để cho các cô một mình tâm sự“Em đừng hiểu lầm, anh chị cũng không có ý gì khác, Gia Dực luôn đối xử với em như em gái ruột của mình, cho nên anh ấy rất để ý chuyện của em.
20 Nhâm Niệm cảm thấy những thứ tiện nghi, dành ột đôi đi du lịch, chi phí so với trong nước rất không có nhân đạo, khó trách những người này đều tranh mua những thứ này nọ, bởi vì hiếm khi được đi du lịch, phải biết tranh thủ chứNgười ngoại quốc đến đây du lịch rất nhiều, ở trên bờ cát tùy thời có thể nhìn thấy rất nhiều người nước ngoài, dân bản xứ ngược lại rất ít.