41 5h chiều Nhược Băng đã về đến nhà- không những thế cô còn xách thêm một đống đồ nha!
Cũng không thể ăn chay nhà người ta mãi như thế. Đại boss đã nấu cho cô hai bữa chí ít cô cũng phải có tâm chút đi.
42 Người đàn ông đứng ngoài cửa đó- có thể dùng một từ để tả, ngọc thụ phong lâm.
Không có vẻ đẹp yêu nghiệt như cậu em Mạc Tu Nhiên hay tên khốn kia, người đàn ông đẹp theo kiểu trầm ổn, trưởng thành.
43 “ Tu Nghiêu này, cậu thấy sao nếu tôi dọn đến đây sống một thời gian. ”
Mạc Tu Nghiêu nhìn Kính Thiên Minh ra hiệu, với đại ý- chỉ cần cậu giúp tôi, muốn cái gì cũng được.
44 Dương Tiêu đứng như trời chồng trên đỉnh Lạc Hà.
Kênh thế giới.
Giang hồ hảo hán: Mạt nữ thần, Dương đại thần ở toạ độ 37 đỉnh Lạc Hà.
Tình chỉ đẹp khi quần chưa cởi: Hắc hắc hóng clip Mạt nữ thần tụt quần Dương Tiêu.
45 Nhược Băng đang đắn đo không biết đánh hay không đây. . .
Không đánh đồng nghĩa với chịu thua, bỏ cuộc. Hai từ này không có trong từ điển của cô.
Đánh thắng tên Tử Qua đó chắc chắn cái hệ thống sẽ cưỡng ép cô cưới “vị mỹ nhân” kia.
46 Dương Tiêu: Đây là game.
Trực tiếp lơ câu nói của cô.
Mạt Mạt: phu quân, để Mạt nhi cởi áo cho chàng.
“. . . . . . . ” Cởi cái lông nhà cô ý.
47 Đã ba ngày trôi qua.
Sáng, trưa, chiều, tối theo quỹ đạo tên khốn đó vẫn xuất hiện trước mặt cô- mà tần suất ngày càng dày hơn.
“ Nhược Nhược, chào buổi sáng.
48 Nhược Băng khẽ nhìn về phía Mạc Tu Nghiêu.
Cô luôn cảm thấy anh ta rất cô độc- tựa như con sói trên thảo nguyên vậy. Sói cô độc làm thương người khác nhưng cuối cùng cũng sẽ tự tổn thương chính mình!
Anh đứng dựa vào gốc ngọc lan đó.
49 “ Rào. . . . ”
Là âm thanh sóng đánh vào bờ đá dưới kia đã che đi tiếng tim đập liên hoàn của Nhược Băng. Hoá ra anh ta cũng có mặt si tình như thế.
50 Nhược Băng bước vào phòng bếp thì thấy đồ ăn đã chuẩn bị sẵn trên bàn.
Cái này là chuẩn bị cho mười người ăn đi. . .
“ Khụ. . . khụ. . . Cái này nếu tôi ăn không hết thì có thể gói về được không?”
Mạc Tu Nghiêu nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ với đại ý: em thật kém sang.