81 Chương 81: Duy nữ tử nan dưỡng dã (phụ nữ khó nuôi/ không nên chọc vào phụ nữ) Vi Di gật đầu với Tô Nghi, Vệ Khâm Xu cũng gật đầu với Vệ Lương Bân, Phương Ngôn cùng Nam Cung Hiên Dật nhìn thoáng qua nhau, năm người dẫn đầu đi vào hậu đường, chỉ thấy bên trong đã thu xếp đầy đủ ghế ngồi, trên bàn cũng bày trà nóng, trà kia còn lượn lờ hơi nóng.
82 Chương 82: Phu thê đồng tâm Mắt thấy thế cục càng ngày càng loạn, Vi Di cùng Bạch Điệp, Bạch Ngọc trong nội đường này trực tiếp ẩu đả, chọc trúng Phương Ngôn đang nóng giận như lửa, lớn tiếng quát: “Vi đại nhân, đừng quá làm càn!” Trước mặt hắn cùng Hiên Vương gia và chúng tướng sĩ lại trực tiếp ẩu đả, lại còn để cho nữ tử thần bí kia đào tẩu, hắn càng ngày càng không hiểu rốt cuộc ở đây đang diễn cái gì, Hoàng Thượng vì sao đến bây giờ còn chưa xuất hiện? “Phương đại nhân, chuyện hôm nay ngươi đừng quản” Tô Nghi phụ họa nói.
83 Chương 83: Hoàng Thượng và quý phi Lá cây bạch quả rơi lả tả, vài chiếc lá bay xuống dưới chân Tuấn Lạc, hắn cúi người nhặt lên một chiếc, sau đó hai mắt ôn nhu dần dần trở nên xa xăm, bàn tay vân vê, chiếc lá lập tức hóa thành tro bụi.
84 Chương 84: Tông Nhân phủ Nam Cung Hiên Dật lui ra phía sau một bước, ánh mắt lạnh như băng, điều hắn không chấp nhận được nhất là người khác nói A Li là ngốc tử, A Li ẩn nhẫn nhiều năm như thế rốt cuộc là ai hại? Hắn nhiều năm như vậy không thể bước vào kinh đô Lâm An, là ai hại? Là bọn hắn! Là những người này! A Li không phải cải trang ngốc, A Li chính là làm bộ như không biết thế sự! Vi Di trước mắt này ỷ được ân sủng mới dám cãi lại, thậm chí nói ngoa chửi bới A Li, Nam Cung Hiên Dật nhất thời tức giận bốc hỏa, không thể nhịn được nữa! Tục ngữ nói không thể nhịn được nữa thì không cần nhịn, Nam Cung Hiên Dật vung tay lên, ánh mắt lạnh như băng liếc Vi Di: “Người đâu, giải tới Tông Nhân phủ!” Thủ hạ của Vi Di muốn động mà không dám động, dù sao cầm kim bài không chỉ là Hiên Vương gia rất có uy tín mà còn là người có binh quyền và đất phong, bọn họ có mấy cái đầu? Dám chống lại Nam Cung Hiên Dật? Còn lại là Tô Nghi mạc danh kỳ diệu (không giải thích được) bị cuốn vào phong ba, trong lòng Tô Nghi cùng lắm chỉ là muốn kiếm ít tiền tài, về sau phát hiện hỏa thương, vì muốn nịnh bợ quan viên Lũng phái nên mới theo Vi đại nhân đến lùng bắt loạn thần tặc tử, hiện tại không chỉ không tìm được chỗ tốt còn bị khoác một cái tội danh mưu phản, hắn khôn khéo như vậy cuối cùng lại tự hại mình.
85 Chương 85: Tru di cửu tộc Cao cao trên cầu thang Tông Nhân phủ, Túc thân vương già cả quỳ trên mặt đất thực hiện quân thần chi lễ với Tuấn Lạc: “Khấu kiến Hoàng Thượng.
86 Chương 86: Thanh danh của Phi Sương Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu vào từ cửa sổ, Phiêu Tuyết xoay người một chút, giật mình hình như ép vào trên người nào đó, Phiêu Tuyết mạnh mẽ mở to mắt mới phát hiện chân mình lại không an phận gác lên người Tuấn Lạc.
87 Chương 87: Hạ sính (sính ~ lễ cưới) Phiêu Tuyết một đường chạy như điên, rốt cục chạy tới đại đường Cố phủ, một bức viết hai chữ Nhã Cư treo cao cao bên trên, Tuấn Lạc cũng đã theo tới, Xuân Tiểu không có võ công, một đường chậm chạp chạy theo, lúc này đã thở gấp.
88 Chương 88: Mặc Ngọc công tử Thân thể suy nhược của Duy Trúc không chống đỡ được, lập tức che ngực ho nhẹ một trận, lại vẫn làm bộ như không có chuyện gì, vẫn nho nhã lễ độ trả lời: “Tại hạ là Mặc Ngọc không phải Mặc Duy Thận.
89 Chương 89: Ầm ĩ Trong phòng ăn, không khí bị đè nén. Liễu Như Mi béo mập ngồi bên cạnh Cố Hà Đông, sau đó Tuấn Lạc cùng Phiêu Tuyết ngồi phía trên, duy chỉ có chỗ ngồi của Phi Sương là bỏ trống.
90 Chương 90: Bị cắn ngược lại một cái Phi Sương nghe thấy từ cửa truyền đến tiếng “Ôi”, lập tức ngẩng đầu. Vừa thấy là Liễu Như Mi, lập tức bổ nhào vào lòng Liễu Như Mi, “Nương, nếu không phải Duy Thận ca ca ta không lấy chồng!” Nàng khóc ràn rụa, gắt gao kéo lấy Liễu Như Mi.
91 Chương 91: Hồi cung được không? “Nương. . . . . . ” Phiêu Tuyết thoáng một cái vì cái tát của Liễu Như Mi mà rơi nước mắt, chỉ bởi vì Phi Sương! Phiêu Tuyết và Phi Sương từ nhỏ đến lớn luôn bất hòa, tuy Phi Sương có đôi khi cũng sẽ âm thầm hãm hại Phiêu Tuyết, nhưng từ trước đến nay Liễu Như Mi chưa từng đứng về phía Phi Sương, ngược lại đều an ủi nàng chịu thiệt thòi một chút cũng không sao, dù sao cũng là nhường muội muội.
92 Chương 92: Lũng phi mang thai *bốc hỏa* “Hoàng Thượng. . . . . . ” Khánh Hỉ công công quỳ xuống trước Tuấn Lạc. Tuấn Lạc như không nghe thấy, vẫn vùi đầu xử lý tấu chương, thậm chí ngay cả ngón tay lật trang giấy cũng không tạm dừng một chút.
93 Chương 93: Tiểu Lạc thật đáng thương Khánh Hỉ còn nhớ ngày đó, hắn không biết đã ăn gan báo gì, hắn chỉ biết trong lòng hắn tràn ngập thù hận! Đi theo một chủ tử như vậy, tự bảo vệ mình còn khó chứ đừng nói sẽ bảo vệ hắn.
94 Chương 94: Y Lan hí phường bị thiêu hủy Phiêu Tuyết đi phía sau Như Tuyết Các, nhìn cây cỏ nơi này mọc thành bụi, thật là một cảnh tượng hoang vu, hôm đó nàng vừa mới cùng Tuấn Lạc đi ngang qua nơi này, mọi chuyện phát sinh mấy ngày này từng màn lướt qua đầu, gặp nhau trong Lê Mộng Viên, nhận sai người; Tuấn Lạc đầy kinh ngạc trong Súc Viên, trêu chọc; một màn không chịu nổi trong Thủy Ba đình, đau xót; Phiêu Tuyết nhìn theo đường nhỏ tới cánh cửa kia, hôm qua ra ngoài bằng cánh cửa này, nhìn thấy một đám người náo nhiệt, có lão chưởng quầy Trương, có Vương Ngũ Vương Lục, còn có tên Trương Mặc hát hí khúc trên đài.
95 Chương 95: Miếu thành hoàng Phiêu Tuyết ngồi dưới cành lá sum xuê của đại thụ, nhìn nữ đồng mặc áo ngăn hồng nhạt liên tục đá, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp: “Ba mươi mốt, ba mươi hai, ba mươi ba, hai mươi bốn.
96 Chương 96: Lịch sự tao nhã năm xưa Mặc Duy Trúc đứng dưới tán cây bồ đề, một thân trường bào tao nhã, trong quý khí công tử còn lộ ra một vài phần văn nhã của người đọc sách, chậm rãi từ kiệu bước xuống bóng cây.
97 Chương 97: Gặp lại không quen biết Phiêu Tuyết cứ như vậy, cũng nhìn chằm chằm người đang nhìn mình ở không xa phía trước, trong miệng bất giác bật ra một cái tên mà nàng vẫn không chịu thừa nhận: “Mặc Ngọc.
98 Chương 98: Phát hiện nhu tình của hắn Phiêu Tuyết đột nhiên nhớ lại câu nói của Tuấn Lạc, vì sao hắn lại nháo nhào kêu đói bụng, thì ra hắn muồn để nàng ăn điểm tâm cùng Cố tướng và Liễu phu nhân.
99 Chương 99: Xem ta đùa giỡn ngươi như thế nào no. 1 Tuấn Lạc không nói chuyện, cứ như vậy liều mạng ôm Phiêu Tuyết,“Ta không muốn nói” “Không muốn nói thì đừng nói đi” Phiêu Tuyết ghé vào lỗ tai hắn nỉ non.
100 Chương 100: Để ngươi hiểu ta no. 2 “Nương ngươi?” Phiêu Tuyết lật người, nằm nghiêng đối mặt với Tuấn Lạc. “Nương ta là Tô Tử Hoàn” Tuấn Lạc nói câu đầu tiên lập tức bị Phiêu Tuyết chen vào: “Cái gì? Nương A Li là tiểu thư Tô gia mà thiên hạ nhắc đến năm đó? Tử quý phi được thánh sủng đó?” Khó trách, khó trách một người nam nhân mà có thể có diện mạo như thế này.