41 Chương 41: Đồng ý đính khế Lạc Tuyết điện, Phiêu Tuyết thượng dược cho Thủy Bích xong liền đi vào nội điện. Bên trong nội điện, Phiêu Tuyết cầm một quyển tựa “tài phát tài” kiếm tiền bí pháp, phân phó Thủy Bích canh giữ ở ngoài, ai cũng không cho vào.
42 Chương 42: Đừng nghĩ chạy thoát Phiêu Tuyết thấy hắn không có ý cười nhạo, ngược lại hứng thú nhìn lên, tâm tình trầm xuống, lúc này giống như đại giang bằng phẳng: “Không đâu, bình thường ở trong tướng phủ đơn giản là cùng muội muội đấu võ mồm, cùng hạ nhân đổ xúc xắc, cùng Thủy Bích chơi hai mươi tứ điểm thôi” Nàng xòe ngón tay tính,“Không có việc gì liền lật lật sách cổ, đi xem phố phường huyên náo, tiếp qua phân điểm cũng chính là giả trang đi đổ phường nháo nháo……” (quyết định để nguyên là đổ phường (sòng bạc) ha) Đông Phương Tuấn Lạc nghe nàng kể, hứng thú trong mắt càng thêm cao: “Đổ phường hảo ngoạn sao?” Đổ phường hảo ngoạn sao? Vấn đề này nếu là hỏi người khác có lẽ còn có khả năng được đáp án khác, nhưng là hỏi Phiêu Tuyết…… Này…… Chỉ thấy hai mắt Phiêu Tuyết nhất thời tỏa sáng: “Tất nhiên là hảo ngoạn rồi! Đổ phường, là nơi người đến người đi Thiên triều hưng thịnh a, ở nơi thị phố buôn bán sầm uất mở một gian đổ phường là nguyện vọng suốt đời của ta!” Kỳ thật nguyện vọng này đã thực hiện, chính là kia Cát Tường đổ phường, nàng còn chưa có liếc mắt một cái liền bị gả tiến cung…… Phiêu Tuyết nhìn Đông Phương Tuấn Lạc, sau đó đoạt lấy “tài phát tài” trong tay hắn mạnh mẽ lật vài tờ, ngọc thủ nhất chỉ: “Xem, bên trong đổ phường còn có thể mở quán ăn, như vậy có thể song song kiếm lợi” Đông Phương Tuấn Lạc hứng thú vuốt cằm, nàng rốt cuộc là thích đổ hay là thích tiền? Hắn bắt đầu có chút cân nhắc: “Không tức giận?” Xem ra hắn đã thành công dời đi sự chú ý của nàng.
43 Chương 43: Hắn rời đi Gương mặt Đông Phương Tuấn Lạc lập tức ngưng trọng, bàn long tú bào dưới ánh mặt trời có vẻ phi thường chói mắt, bàn tay đã muốn nắm chặt thành quyền: “Ái phi, ngươi không cần quản nhiều chuyện” Thanh âm giống như vạn năm hàn băng, lạnh lùng thấu xương.
44 Chương 44: Một đêm mây mưa Cùng Lũng Tịch Ngọc mây mưa xong (Grrr…), Đông Phương Tuấn Lạc chợp mắt bán túc, ôm Lũng Tịch Ngọc không có nửa điểm ôn nhu.
45 Chương 45: Hoàng cung bí tân Cũng chính là mười lăm năm trước, đêm trước đăng cơ, Đông cung Lũng quý phi bãi gia yến chiêu đãi Tây cung Tử quý phi, đám người ở tiệc chiêu đãi lúc ấy là Đông Phương Tuấn Lạc chuẩn bị vì đế cùng với Nam Cung Nghi đại nhân, thư đồng thái tử Nam Cung Hiên Dật, một hồi đêm yến không hơn không kém Hồng Môn Yến, nhưng Lũng quý phi cùng Tử quý phi quan hệ rất tốt, thế cho nên không ai nghĩ một nữ nhân thế nhưng ngoan độc đến mức ngay cả tỷ muội tối thân thiết của mình cũng hãm hại, lòng muông dạ thú rốt cục ẩn nhẫn không được, lấy tính mạng chính mình làm tiền đặt cược, hạ độc đồ ăn.
46 Chương 46: Lại là tia nắng ban mai Đông Phương Tuấn Lạc cùng Nam Cung Hiên Dật trò chuyện một đêm, đêm quá canh ba, hai người liếc mắt nhìn nhau, Đông Phương Tuấn Lạc thu lại lệnh bài, nhìn nhìn sắc trời: “Nữ nhân kia sắp tỉnh, trẫm nên trở về đóng kịch” (Híc, thương Lạc ca) Nam Cung Hiên Dật gật gật đầu: “Đi đi, đi đi……” Chỉ sợ lại có trò hay để xem.
47 Chương 47: Rắn chuột một ổ Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu Lũng Tịch Ngọc, nửa thân trần được bao bọc bởi một chiếc chăn đơn, nàng gắt gao lui dần về phía giường tỏ ý không hưởng ứng lời nói của Đông Phương Tuấn Lạc.
48 Chương 48: Trăm điểu hướng phượng Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu “Cái gì?” Phiêu Tuyết đầu óc trống rỗng, trong nhất thời tỉnh ngủ hẳn, trừng to mắt hỏi Thủy Bích: “Ngươi vừa mới nói cái gì ?” Thủy Bích từng câu từng chữ nói một lần: “Chỉ – sợ – chủ – tử – ngươi – phải – làm – Hoàng – Hậu!” Chút nước vừa mới cho vào miệng Phiêu Tuyết lập tức phun ra: “Phốc –“ Thủy Bích nhanh tay tinh mắt nhanh chóng vọt sang một bên: “Chủ tử, ngươi không tin ta mở cửa sổ cho ngươi nhìn một cái?” Phiêu Tuyết đem chén nước giao cho Thủy Bích, từ trên giường bước xuống : “Không cần, ta tự mình mở cửa sổ xem” Chợt đi tới bên cửa sổ, hai tay đẩy ra, mùi thơm lạ lùng lập tức tỏa ra ngoài điện, nhất thời phi điểu bên ngoài thẳng hướng Lạc Tuyết cung mà vào, làm cho Phiêu Tuyết trở tay không kịp! (tác phẩm của Dật ca đây, thâm quá) Thủy Bích bị chuyện này dọa tới mức cả kinh, cái chén trên tay cũng rơi xuống đất, thét chói tai: “Chủ tử –” Việc này là làm sao, sáng sớm hôm nay như thế nào lại có nhiều chuyện lạ như vậy?! Phiêu Tuyết mở to đôi nhãn đồng, nhìn đám chim nhỏ điên cuồng hướng mình vọt tới.
49 Chương 49: Phượng nướng trăm điểu Edit: Tuyết Ngân. Beta: Sâu Nam Cung Hiên Dật như trước vẫn nằm trên đại thụ, xuyên thấu qua khe lá nhìn về phía nữ nhân bận rộn cách đó không xa, thiếu chút nữa cười ra tiếng.
50 Chương 50 : Ngươi là của ta Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu Đông Phương Tuấn Lạc bước vào Lạc Tuyết Cung, một trận mùi thơm lạ lùng xông vào mũi, mùi thơm của than hồng, còn có … mùi thịt nướng? Nhanh chóng rẽ qua hành lang gấp khúc, xuyên qua vườn hoa nho nhỏ quả nhiên nhìn thấy Cố Phiêu Tuyết tự mình đến “nghênh đón”.
51 Chương 51: Huyền cơ diệu ngữ Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu Hắn đem nàng ôm vào trong lòng, cầm để trên đỉnh đầu nàng, trên người hắn mùi long hương dễ ngửi lập tức phả vào mũi nàng, tâm nàng từng trận không yên.
52 Chương 52: Cấu kết với nhau làm việc xấu Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu “Thần, Nam Cung Hiên Dật, bái kiến Hoàng Thượng –” Thanh âm như gió vang lên bên tai Phiêu Tuyết.
53 Chương 53: Băng Liên nghiệt duyên Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu Nữ tử khàn khàn khóc, thanh thanh khẩn thiết, khi thì khủng hoảng núp vào trong cùng nhà giam, khi thì điên cuồng thét chói tai muốn xuyên thủng nhà giam đã giam cầm nàng mười lăm năm, thanh âm thê lương chói tai kia khan khan như âm thanh kền kền giữa đại mạc.
54 Chương 54: Châm ngôn trở thành sự thật (Edit: Tuyết Ngân, Beta: Sâu) “Cái gì?” Phật châu từ trên tay Lũng Niệm Từ bị đánh rơi vang lên một tiếng trả lời, Trí năng đại sư quả thực nhất ngữ thành châm, lạc hồng tai ương… Lũng Thái Hậu mạnh mẽ che đậy ánh mắt hoảng hốt, nhìn người tới lớn tiếng hỏi: “Lan Tịch cung có phải hay không có náo loạn xà chuột tai ương?!” Sáng sớm nàng đã tới Băng Liên Các này rồi, khó trách tin tức bên ngoài có chút mất linh thông.
55 Chương 55: Thỏa hiệp lẫn nhau (nhất) (Edit: Tuyết Ngân. Beta: Sâu) Lũng Thái Hậu bước vào Lan Tịch cung nhìn thấy trước mắt một mảnh huyết sắc như vậy, nàng không chế trụ được nỗi kinh sợ nói:“Tịch Ngọc! Ngươi đang làm cái gì vậy?!” Nàng tức giận đến phát run, cả thân thể đều khẽ rung động.
56 Chương 56 : Thỏa hiệp lẫn nhau (nhị) (Edit: Tuyết Ngân. Beta: Sâu) Lũng Thái hậu lúc này rối rắm muốn chết, không có tâm trạng cùng Đông Phương Tuấn Lạc lằng nhằng nhưng vẫn như từ mẫu mỉm cười: Hoàng nhi, ngươi nhất định là nhìn lầm rồi, Tịch Ngọc đứa bé kia yêu Hoàng thượng còn không còn kịp nữa, làm sao hại Hoàng thượng được.
57 Chương 57: Lại mặt thăm viếng (nhất) Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu Bởi vì trong cung không có hậu, Lũng Tịch Ngọc bị tước phẩm giai, Phiêu Tuyết trở thành quý phi duy nhất trong hậu cung, nghe nói lúc này ngay cả điện các cũng đều đem cấp cho, Lạc Tuyết cung so với nơi ở của quý phi nghe có vẻ ‘miếu nhỏ phật lớn’, cung mới được an bài ở bên cạnh Sùng Dương cung của cái đồ yêu nghiệt Đông Phương Tuấn Lạc.
58 Chương 58: Lại mặt thăm viếng (nhị) Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu Thấy trong mắt nàng đột nhiên tản mát ra ánh sáng, hắn nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, về sau mới lưu luyến không rời: “Trẫm còn có thể nào lừa ngươi được đây” Hắn đem nàng từ trên lồng ngực xả xuống, để cho nàng nằm bên cạnh hắn.
59 Chương 59: Lạc Tuyết trở về nhà Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu Đều nói nữ nhi gả ra ngoài như bát nước đổ đi, dân chúng lại không cho là như vậy, này xem, Đại tiểu thư Cố phủ không phải như vậy sao.
60 Chương 60: Lê mộng Duy Trúc Edit: Tuyết Ngân Beta: Sâu Bên trong Như Tuyết Các, Thủy Bích cùng nha hoàn Tiểu Xuân ôm nhau làm một khối. Tiểu Xuân là nha hoàn khác bên cạnh Phiêu Tuyết trong Như Tuyết Các, chỉ vì của hồi môn chỉ được dẫn theo một người, thăm viếng lúc này tất cả mọi người phá lệ quý trọng, đã ôm là nhất định không chịu buông tay.