Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Không Đợi Anh Ngoảnh Lại

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 39
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Diệp Tiểu Du: Tôi cho rằng yêu một người chỉ cần hết lòng cố gắng, chân thành chờ đợi, rồi sẽ có ngày được báo đáp, nhưng… tiếc là không phải. Tôi yêu anh thầm lặng mười hai năm, chưa từng dám thổ lộ, cũng không mong anh sẽ quay đầu lại nhìn tôi, tôi chỉ cần có thể được nhìn anh từ xa là đủ rồi.

Danh sách chương Không Đợi Anh Ngoảnh Lại


Chương 21: Bóng Cây Thầm Lặng 3

21 Suốt hai mươi bốn năm cuộc đời, hai chữ “đụng xe” đối với Diệp Tiểu Du chẳng khác gì một cơn ác mộng. Năm hai tuổi, tận mắt chứng kiến cảnh cha mình máu me bê bết nằm trong nhà xác của bệnh viện, khiến một đứa bé nhỏ xíu như Diệp Tiểu Du sợ đến nỗi không ngừng gào khóc.


Loading...

Chương 22: Ly Biệt 1

22 Không muốn trở thành sự ngăn cảnKhông muốn để cho nước mắtThấm ướt trên gương mặt thân yêu nhấtCho nên, trong giờ phút u tối nàyEm lặng lẽ rút luiXin hãy thứ tha vì em đã không nói một lời tạm biệt.


Chương 23: Ly Biệt 2

23 Buổi tối tan tầm quay trở về phòng trọ, bóng tối như đang sập xuống. - Cao Thiến?Diệp Tiểu Du gọi một tiếng. Trong phòng khách nơi nơi đều là khăn giấy, còn cả đồ đạc chất thành đống, rốt cuộc phải mất bao nhiêu sức lực mới tạo nên được cảnh tượng bi tráng này.


Chương 24: Ly Biệt 3

24 Ở trong bệnh viện bình thường không thể nào ngủ ngon được, cho dù ở trong phòng chăm sóc đặc biệt, có thể bởi vì quá yên lặng, cũng có thể vì hoàn cảnh xa lạ, bởi vì ban ngày ngủ quá nhiều, hơn ba giờ sáng Kỷ Dược Phi đã tỉnh giấc.


Chương 25: Aria* (1)

25 Bất kể là em muốn khócHay là, mỉm cười nói lời từ biệtCuộc đời vốn là cuộc chơi khó phân rõ vui buồnDiễn xuất, khi ánh đèn kia chiếu tớiEm nhất định phải hát lênBài hát khó khăn nhấtXin hãy yên lặng lắng nghe, sau đóHãy ủng hộ nhiệt tìnhNgười em yêu suốt cuộc đời này ơiSau khi khúc hát cuối cùng vang lên, người người rời điBất kể là em muốn khócHay mỉm cười nói lời từ biệtEm cũng sẽ cảm thấy may mắn vì chúng ta từng đứng chung một sân khấu.


Chương 26: Aria 2

26 Diệp Tiểu Du cảm thấy cô như đang trở thành một nhân vật trong hí kịch hoặc trong tiểu thuyết, dần dần không thể thoát thân. Lúc trước, xem một bộ phim tình cảm lãng mạn của Hollywood là "Nhị kiến chung tình" (While you were sleeping), nói về cô bán vé Lucy trúng tiếng sét ái tình với một vị luật sư, nhưng vì thân phận khác biệt, cô chôn vùi tình cảm trong đáy lòng.


Chương 27: Aria 3

27 Mỗi tháng, công ty Kỷ Dược Phi phải họp ban lãnh đạo ít nhất là một lần: Đây là quy củ từ lúc công ty được thành lập. Trước kia là vì cùng nhau bàn bạc kế sách để phát triển công ty, Kỷ Dược Phi là kiểu lãnh đạo rất để ý đến ý kiến của công nhân viên, giờ công ty đã phát triển đến quy mô cỡ này, lúc họp cũng chỉ rất thoải mái, đơn giản nhưng cuộc họp hôm nay lại có ý nghĩa đặc biệt hơn – là ngày đầu tiên anh vứt bỏ đôi nạng, dùng đôi chân của chính mình để bước đi.


Chương 28: Lột Xác 1

28 Trong hương thơm nồng nàn của mùa, bởi vì hoa rơiBởi vì cô đơn, bởi vì anh quay đầuMà khiến em rưng rưng cất tiếng hátChẳng qua làMột bài hát không có lời caCũng đang trong lúc bất ngờ, bởi vì bức màn bị kéo lênBởi vì đèn bừng sáng, bởi vì mọi người vỗ tayMới phát hiện, bài ca của emLại là rực rỡ nhất vở kịch.


Chương 29: Lột Xác 2

29 Đã gần đến hoàng hôn, ánh trời chiều yếu ớt nhuộm vàng những đám mây, phủ lên sân trường Yale, kiểu kiến trúc cổ điển của Gothic và vương triều Geogre hòa cùng kiến trúc hiện đại, trong làn gió thu se se lạnh từ New Jersey thổi về khiến lá rụng phủ kín đường.


Chương 30: Lột Xác 3

30 Tiên sinh Tiền Chung Thư đã nói, cuộc sống hạnh phúc ngọt ngào nhanh như vận tốc của ánh sáng, thời gian đợi chờ lại dài như vô tận. Thật ra thì bất kể là tốc độ ánh sáng hay là mãi mãi, thời gian mỗi ngày vẫn đều như vậy.


Chương 31: Lý Do 1

31 Buổi tối trăng trònMọi sai lầm cũng hẳn làĐược tha thứ, kể cả nhắc lại và hối tiếcKể cả, làm thơ và rơi lệĐem tất cả câu chữ phó mặc choMột cái tên mơ hồĐem thời gian đã hoàn toàn biến mấtLấy ra cẩn thận đo đếmLại sắp xếp một lần nữaMọi thứ cũng đơn giản làNhuộm màu, gột rửa, gọt giũaNhư ánh trăng kia.


Chương 32: Lý Do 2

32 Một đêm nghĩ nghĩ suy suy, có lẽ là rời khỏi Bắc Kinh đã lâu, không quen với ban đêm mùa xuân hanh khô hoặc là vì không quen với việc không có Diệp Nhi ở bên canh, cô không thể ngủ say.


Chương 33: Lý Do 3

33 đang tỏ vẻ cao thượng phong độ, đẩy em cho Kỷ Dược Phi? Em không phải là hàng hóa, anh đừng quyết định thay em có được không?- Cao thượng, phong độ là người Anh, người Mỹ như anh chỉ coi trọng thực tế.


Chương 34: Lời Thề

34 Nếu tất cả mệt mỏi của anh đều là vì emLàm sao em có thểKhông thương xót vì vẻ sương gió của anh. Nếu mọi gian khổ trên đời anh đều đã trảiSao em có thểKhông thương xót vì trái tim hao gầy của anhBọn họ nói, anh như già điCứng rắn như đá và cực kỳ lãnh khốcLại không ai biết, em vẫn làNơi mềm mại nhất trong đáy lòng anhĐầy nước mắt và không thể chạm tới.


Chương 35: Lời Thề 2

35 Mùa hè New Jersey nóng bức nhưng cũng thật mê hoặc, trẻ con được nghỉ học mặc áo phông rộng cưỡi xe đạp chạy khắp núi đồi, chạy khắp trên những con đường có độ dốc thoai thoải, dang hai tay phóng xe như gió, người đi đường thấy vậy vội tránh ra.


Chương 36: Lòng Chua Xót Đặt Bút

36 “Không chờ anh ngoảnh lại” kết thúc rồi. Lòng như bị vùi lấp trong câu chữ, đè nén, không thể thở, thậm chí còn muốn khóc. Chuyện xưa là tôi thêu dệt nên, nhân vật là do tôi xây dựng, tất cả cũng không phải là thật, mọi người nói “Diễn kịch là kẻ điên, người xem trò hay chính là người ngu”, tôi nghĩ vậy người viết kịch hẳn chính là kẻ ngốc.


Chương 37: Bài Cảm Nhận Của Dương Tử Nguyệt

37 “Không đợi anh ngoảnh lại” có lẽ là tác phẩm thuộc thể loại gương vỡ mà tôi thích nhất trong số những câu chuyện tôi đọc cho đến nay. Bởi vì, nó không giống bất kỳ tác phẩm gương vỡ nào, nó không ngược nhân vật rồi lại trở về, trong khi tôi thấy, với những cảnh tượng đó, họ phải chết tâm với nhau từ lâu rồi.


Chương 38: Bài Cảm Nhận Của Mxđ

38 “Trọng Khải, trên đường đời của mỗi người, sẽ luôn có thể gặp những người, những việc khiến tim ta bối rối, rung động, nhưng chỉ là trong khoảnh khắc, những thứ đó chẳng qua cũng chỉ là cảnh dọc đường, những người đó cũng chỉ là người qua đường thôi có đúng không?”Diệp Tiểu Du, 24 tuổi, là giảng viên trẻ ưu tú Khoa Toán của trường Đại học B.


Chương 39: Bài Cảm Nhận Của Lệ Thiên

39 Trong cuộc đời mỗi con người, liệu có bao nhiêu lần 12 năm?Đối với một cô bé chưa hiểu chuyện đời như tôi, tình cảm là thứ gì thật mơ hồ, thật đáng mong đợi.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Lấy Nhầm Anh Chồng Nhiều Tiền

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11




Tiên Hôn Hậu Ái

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 178



Chủ Tử Xấu Xa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24



Ai còn chờ ai giữa mùa hoa nở

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 52


Ngây Ngô Đợi Chờ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24