Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Không Đợi Anh Ngoảnh Lại

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 39
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Diệp Tiểu Du: Tôi cho rằng yêu một người chỉ cần hết lòng cố gắng, chân thành chờ đợi, rồi sẽ có ngày được báo đáp, nhưng… tiếc là không phải. Tôi yêu anh thầm lặng mười hai năm, chưa từng dám thổ lộ, cũng không mong anh sẽ quay đầu lại nhìn tôi, tôi chỉ cần có thể được nhìn anh từ xa là đủ rồi.

Danh sách chương Không Đợi Anh Ngoảnh Lại


Chương 1: Không Chia Ly

1 Không còn gặp lại không có nghĩa là chia lyKhông còn tin tức cũngKhông có nghĩa đã lãng quênChỉ vì nỗi đau của anh đã thấm vào trong emNhư ánh trăng hòa vào trong từng khe núiNhững đêm lạnh cô đơn sẽ chạm đến nỗi đau xưa cũ trong tim em.


Loading...

Chương 2: Không Chia Ly 2

2 Diệp Tiểu Du không xa lạ gì với nhà ga, thời còn đi học những lúc nghỉ đông nghỉ hè chẳng biết đã ra vào chốn này bao nhiêu lần rồi, sân ga, phòng đợi, những con người xa lạ, những vẻ mặt lo lắng, những ánh mắt chờ mong, tất cả những thứ này đều không vì thời gian hay thời tiết thay đổi mà khác đi.


Chương 3: Không Chia Ly 3

3 Ngày ngày đã quen với việc đi thang máy, vậy mà đột nhiên lại giống như không còn chút sức nào để đi lên, tay giơ lên bất động nhấn vào nút bấm trên tường.


Chương 4: Duyên Khởi 1

4 Giữa bạt ngàn hoa senEm đem sinh mạng mìnhTất cả giao cho anhKhông một chút đắn đoKhông chút nào tính toánĐúng vậy, không có gìCó lẽ do chúng ta đã được an bài sẵnGiữa ngàn vạn tầng lớp lá senKhi anh ngoảnh lại nhìnCó rất nhiều chuyện từ nay đã địnhVào một buổi chiềuTràn ngập mùi hoa thơm.


Chương 5: Duyên Khởi 2

5 Ánh mặt trời tỏa chiếu khắp muôn nơi, muốn trốn tránh đâu phải dễ gì mà làm được. Cảnh tượng đó như ác mộng đeo bám suốt sáu năm, cuốn Diệp Tiểu Du vào thói quen đi đâu cũng ba người, thói quen cứ hễ ngước mắt lên, là nhìn thấy ánh mặt trời chói mắt.


Chương 6: Duyên Khởi 3

6 Tháng chín ở Bắc Kinh, gió thu xào xạc, trong lành mát mẻ. Diệp Tiểu Du khoác ba lô, tới thư viện tìm tư liệu. Sang năm, trung tâm thi đấu Olympic quốc gia tuyển một trợ giảng thực tập, cô muốn thử một lần xem sao.


Chương 7: Gương Sáng 1

7 Em cứ tưởngĐã giấu kỹ anh rồiGiấu vào nơiĐáy timSâu thẳm và lạnh lẽoEm cứ tưởngChỉ cần im lặngChỉ cần mặc ngày tháng tiếp tục trôiAnh rồi cũng sẽ biến thànhMột bí mật cổ kínhThế nhưng vào những đêm không ngủMỗi sợi tóc bạc không ngừng mọc dài raLại tiết lộNỗi ưu phiền của emKỷ Dược Phi và Diệp Tiểu Du gặp lại một lần nữa là vào một ngày mùa đông tuyết phủ kín Bắc Kinh.


Chương 8: Gương Sáng 2

8 Không bao giờ muốn trở thành một oán phụ, cũng tin tưởng bản thân sẽ không làm oán phụ, Tiểu Du muốn cuộc sống của mình mỗi ngày trôi qua đầy màu sắc, mỗi một ngày đều được hưởng thụ ánh mặt trời chói chang và thưởng thức hoa thơm cỏ lạ, vạch kế hoạch hoàn hảo ỗi một phút một giây của đời mình, không nuối tiếc, không hối hận, vững bước tiến về trước… nhưng… Diệp Tiểu Du nhẹ nhàng thở dài một hơi, đôi mắt sáng lấp lánh như ánh sao kia chỉ còn một màu ảm đạm.


Chương 9: Gương Sáng 3

9 Sáng sớm, đạp xe đạp ra bờ biển hóng gió, xế chiều ôm người yêu ngồi dưới bóng cây ngắm mặt trời lặn, ngày lễ, đi leo núi dã ngoại cắm trại ngắm sao, cùng nhau cầu nguyện dưới sao băng, còn không thì, vào những ngày mưa, che chung dưới một chiếc dù, dưới tán cây liễu nhìn nhau thâm tình.


Chương 10: Tỉnh Ngộ 1

10 Nếu sau cơn mưa vẫn là cơn mưaNếu sau đau thương vẫn là đau thươngXin cho em ung dung đối mặt cuộc chia ly nàyChia ly mỉm cười tiếp tục tìm kiếmMột người không bao giờ có thể xuất hiện lần nữa – Anh.


Chương 11: Tỉnh Ngộ 2

11 Một ổ bánh kem mới ra lò, bên ngoài phủ một lớp kem sữa tươi trắng tinh, rắc thêm sô cô la, dâu tây, cherry, còn có mấy thứ xanh xanh đỏ đỏ không biết là gì trang trí thêm.


Chương 12: Tỉnh Ngộ 3

12 Kỷ Dược Phi cũng hoảng hốt vì hành động của mình, cả người sững sờ như hóa thạch. Anh không thể ngờ một người trước giờ luôn điềm tĩnh, lãnh đạm như mình, lại có thể chỉ vì một hai câu nói khi tức giận của Diệp Tiểu Du mà lỡ tay làm cô bị thương.


Chương 13: Xin Đừng Khóc

13 Nàng thơ đã mấtThế giới cũng chẳng còn những cánh hoa rơiHay những cơn mưa phùnBốn mùa bụi trần phủ kínXin đừng khócDù vô cùng, vô cùng thất vọngTro tình đã tắt lịmVề lại với nhân gianĐột nhiên tỉnh ngộ nhận ra ngàn vạn con đường kiaĐều là những con đường mình quen thuộcLà những quỹ đạo quá rõ ràngHòa vào dòng người tiếp tục tiến tớiMỉm cười cứ vậy bước đi cho đến đích cuối cùngTrái tim yếu mềm của tôi ơiHãy cố quên đi, ngàn lần vạn lầnXin đừng khóc nữa.


Chương 14: Xin Đừng Khóc 2

14 Nụ cười của Kỷ Dược Phi ngay lập tức đóng băng trên gương mặt, anh nhìn cô trân trối trong suốt mười giây, không buồn để ý đến việc xe đang chạy trên đại lộ xe cộ qua lại như mắc cửi.


Chương 15: Xin Đừng Khóc 3

15 Có đôi khi, con người ta không thể kiên cường nổi. Vừa hạ sốt, cơ thể rất yếu ớt, mới cử động một chút mà mồ hôi đã chảy đầm đìa, càng khỏi phải nói đến cơn đau dạ dày cứ thỉnh thoảng lại tái phát.


Chương 16: Suy Nghĩ Muộn Phiền 1

16 Em thường hình dung, khi ráng chiều buông xuốngĐi ngang qua góc phố, bước chân anh liệu có dừng lạiRồi bất chợt, bỗng nhớ đến emVà trong số những người chen lấn giữa đám đông kiaAi sẽ chú ý tớiGương mặt đột nhiên tối sầm lại của anhAi có thể hay biếtNỗi đau nhói lòng thoáng chốc đã xâm chiếm trái tim anhNgười yêu dấu hỡi!Ai có thể nói cho anh biếtCảm giác ray rứt và đau khổ trong tim em lúc nàyNhư những ngọn đèn đường của hai thành phốDù cách xa dịu vợi nhưng vẫn tỏa sáng rực rỡ giống hệt nhau“Dù sao thì mọi chuyện cũng đã rồi… …” Những gì nên nói đều đã nói, còn những câu không thể nói ra vẫn cất kỹ tận đáy lòng, Kỷ Dược Phi nâng ly rượu, nốc sạch một hơi.


Chương 17: Suy Tưởng Muộn Phiền 2

17 Khu đào tạo Toán học của Trung tâm Olympic là một tòa nhà nhỏ nằm sâu bên trong khuôn viên trường Đại học Thanh Hoa, vây quanh bởi một rừng cây long não.


Chương 18: Suy Tưởng Muộn Phiền 3

18 Nhìn từng tốp nhân viên công sở ăn mặc chỉn chu ra ra vào vào, Diệp Tiểu Du không nhịn được lại muốn thở dài. Nhà hàng này rất đẹp, được thiết kế theo phong cách Châu Âu cổ điển với tường trắng mái xanh, diện tích khoảng chừng 100 m2, gồm hai tầng, bài trí trang nhã, gọn gàng.


Chương 19: Bóng Cây Thầm Lặng 1

19 Thôi thì, kiếp này đã vậyTất cả ngóng trông và khát vọng không thể giải bàyChỉ đành kết tinh thành hạt giống đơn côiGieo xuống kiếp sauPhương pháp đơn giản nhất để giết thời gianChính là để mặc cho ánh sáng và bóng tốiTuần hoàn xuất hiệnĐể em nảy mầm thành câyMột thân cây thầm lặngNgay cả khi đứng giữa đêm trăng lạnh lẽoCũng vẫn vững vàng, không nói một câu.


Chương 20: Bóng Cây Thầm Lặng 2

20 Ngay giây phút Diệp Tiểu Du xoay người bỏ đi, Kỷ Dược Phi chán chường rời khỏi nụ hôn kia. Cát Tinh Nhi ra vẻ thẹn thùng nép sát vào lồng ngực anh, vòng hai tay ôm chặt lấy thắt lưng anh.


Loading...

Truyện cùng thể loại



Thiên Tài Huyền Linh Sư

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 60


Kẹo Bạc Hà

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen, Đam Mỹ

Số chương: 31


Ăn bồ đào không phun bì

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 76



Vĩnh Dạ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 62


Chủ Tịch! Em Lỡ Yêu Anh Rồi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Xin Hãy Quên Em Đi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Giao Ước!

Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình

Số chương: 41