101 Khi vầng mặt trời đang dần dần phai nhạt,
Khi ánh tà dương khuất bóng phía sau đồi.
Khi màn đêm âm u đang gõ cửa,
Khi hi vọng được thắp lên bởi ngọn lửa tình người.
102 Đâu đó, giữa thành phố hoang tàn của thời mạt thế…
- Krr grao…. – Phát ra một tiếng gào nhẹ, con Smoker từ từ bò đến vị trí săn mồi quen thuộc của mình.
103 Vầng mặt trời đã ngả hết về tây. Những ánh dương đã bị từng ngôi nhà cao tầng chắn kín. Trời cao cực độ trong xanh. Thi thoảng có một vài đám mây như xốp trắng theo gió trôi hững hờ.
104 Đã hơn sáu giờ chiều một chút, ánh nắng cuối cùng theo nhau rút hết để bầu trời ám đặc một màu sắc đen. Những áng mây trắng ban ngày nay cũng bị nhuộm màu, nặng trịch.
105 - Ầm… Ầm… Ầm… - Vừa chạy lên, con Tank vừa phá phách. Chẳng cần biết vật cản phía trước mặt mình là gì, tất cả đều bị nó hất tung, đẩy đổ. Đôi bàn tay to lớn còn lưu lại vô số vết lõm trên bờ tường.
106 Sắc trời nhá nhem, không gian trở nên u ám.
Con quái vật to lớn từ từ đứng thẳng người. Làn da trên cơ thể nó đã bị lột đi một nửa, lộ ra cơ nhục đỏ tươi.
107 - Vù…!
Một mũi thương trắng lao vút đi trong không khí. Lưỡi của nó phát ra ánh sáng trắng hơi mờ, phần cán là những đường vân đỏ tươi vấn vít, trải dọc từ cổ thương xuống đến cuối.
108 Trận chiến cuối cùng cũng kết thúc sau khi có sự góp mặt của Sognare. Vũ khí dạng âm thanh không gì có thể cản được, và đặc biệt với một kẻ đã thương tích chồng chất như con Tank thì lại càng đáng sợ.
109 - Cạch. . . Cạch. . . Cạch. . . Cạch. . . Cạch. . . . !
Âm thanh của các bánh răng ăn khớp với nhau vang lên đều tăm tắp làm Minh giật mình, vội vàng quay đầu ra xem thì:
- Ôi cái Đinh Công Mệnh! Không phải là đùa nhau đấy chứ.
110 Vài lời đầu chương: Tụi mình vừa tiến hành up lại toàn bộ các chương của KDL trên tàng thư viện để tiến hành khắc phục các lỗi chính tả, lỗi đánh máy còn sót lại.
111 “Đông – Tây y kết hợp cúng”.
Minh vừa nói xong, cả bọn liền lập tức hành động ngay. Theo từng câu lệnh hướng dẫn của hai thằng, tiến hành cấp cứu đồng loạt ở cả ba đứa thương binh nghiêm trọng ngay lập tức.
112 Tối.
Cái nắng chói chang của mặt trời rời xa, nhường lại cả thành phố hoang tàn cho từng cơn gió lạnh. Những ngọn gió xéo qua từng nóc nhà hoang, từng cồn cát nóng để cuốn theo những hạt nhỏ li ti và nóng cháy rắc tung vào trong không khí.
113 - Cô. . . Cô dùng được. . . ?
Thằng Thi hỏi. Nó tròn mắt ra nhìn cô Hoàn, ngạc nhiên còn hơn cả cái lúc mũi phi tiêu phản chủ cắm vào người mình. Mấy ngọn phi tiêu này nó chỉ làm ra trong lúc rảnh rỗi với một ý tưởng nhất thời mà thôi, làm chơi là chính chứ trông mong được gì.
114 Nơi đây tối và lạnh giá vô cùng, cái lạnh không giống như gió rét mà nó là sự buốt giá cứ thế lặng lẽ thấm sâu vào tận trong tim gan người ta vậy. Nam điên cố gắng giãy dụa, nhưng hắn không cảm thấy cơ thể của mình.
115 {Thế giới Gốc} nhìn có vẻ yên bình dưới ánh mặt trời rạng rỡ. Thế nhưng, có mấy ai biết đến, trong góc khuất của ánh mặt trời vẫn luôn có những đợt sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt.
116 “Phá hủy con búp bê kia đi, trực tiếp lấy Innocence từ trong ngực nó ra là được. . . ”
Không chỉ hai thằng, cậu nói của Văn còn làm cho cả tiểu đội đều sững người lại.
117 Bên ngoài của cống ngầm thoát nước, nơi trú ấn tạm thời, cả tiểu đội Luân hồi đang lục tục bò ra khỏi miệng cống, rồi vội vã nép sát vào bờ tường hai bên.
118 Núp dưới mái hiên nhà, nghe tiếng pháo từ phương xa vọng tới, cả tiểu phân đội hai nín thở nhìn từng nhóm, từng nhóm Akuma bay lướt qua đỉnh đầu. Với toàn thương binh và tân thủ, sức chiến đấu của tiểu phân đội này phải nói là vô cùng thê thảm.
119 “Nhanh. . . ”
Minh vừa di chuyển vừa thầm nhủ trong đầu, nó phải chạy đến tiếp viện cho bên bé Lan bằng tốc độ nhanh nhất của mình. Mặc dù bọn nó phối hợp tiêu diệt nhóm Akuma trên bầu trời trong một thời gian rất ngắn nhưng khi chiến đấu vừa bắt đầu, vô số nhóm Akuma khác cũng lập tức mò đến đây.
120 Trong bóng đêm lạnh lẽo, một bóng người đổ dài trên nên đường xỏi đá. Hai mắt Kanda nhắm nghiền nhưng mọi chuyển động của thế giới xung quanh đều không thoát được khỏi cảm nhận của cậu ta.