Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khi Nào Trăng Sáng Dẫn Lối Anh Về

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 49: Nghiêm Túc
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Editor: Fei YangĐộ dài: 63 chương + 1 ngoại truyệnTạ Vũ, cô là một phóng viên đã bị xã hội mà trơ mòn dần lòng nhiệt huyết, trong một lần lên miền núi đã gặp Lục Viễn, người đàn ông sống trong núi sâu… Chính xác, đây là một tiểu thuyết yêu đương thôn quê trong thời hiện đại.

Danh sách chương Khi Nào Trăng Sáng Dẫn Lối Anh Về


Chương 1-1: Mở Đầu

1 Thượng Hải.

Thứ ba, ngày 11 tháng 1 âm lịch, ngày 11 tháng 2 năm 2014.

Sỏi đá rừng cây ngủ đông mấy ngày tỉnh lại sau kì nghỉ ngắn ngủi. Những người đi tìm mộng ở đông nam tây bắc lục tục từ quê nhà trở lại thành phố này, đám đông chen chúc nhanh chóng lấp đầy hết mọi ước mơ, khởi động bánh răng tựa như không bao giờ ngừng nghỉ của nó.


Loading...

Chương 1-2: Trường Tiểu Học Trong Thôn Làng Miền Núi

2 Tương Tây.

Thứ tư, ngày 12 tháng 1 âm lịch, ngày 12 tháng 2 năm 2014.

Nhờ vào phương tiện giao thông hiện đại mà cả thế giới trở nên càng ngày càng nhỏ.


Chương 2: Gặp Gỡ Đêm Khuya

3 Sau khi trời tối, trường tiểu học trong núi gần như không có bất kì hoạt động giải trí nào, thiết bị giải trí duy nhất chỉ có một chiếc tivi cũ 21 inch, góc sân thể dục có một bộ phận nhận tín hiệu giống như một cái nồi lớn, chẳng bắt được nhiều kênh, hình ảnh cũng không ổn định.


Chương 3: Người Đàn Ông Nghiêm Khắc

4 Tạ Vũ trở lại giường rất lâu mới ngủ tiếp, sáng sớm hôm sau đương nhiên hơi không dậy nổi, ngay cả tiếng ồn ào của bọn trẻ thức dậy bên cạnh cũng không thể nào đánh thức cô hoàn toàn, chỉ thấp thoáng nghe được có giọng đàn ông khiển trách người khác, nhưng vì mệt quá nên cô không phân biệt rõ giọng nói đó là đến từ hiện thực hay trong mơ.


Chương 4: Người Đàn Ông Lãnh Đạm

5 Đến giờ nghỉ trưa, ngoài khoảng mười học sinh ở gần có thể về nhà ăn cơm ra, những đứa trẻ khác đều giải quyết bữa trưa ở trường, cơm và nồi thức ăn lớn nấu trong cái bếp lớn, hai món đơn giản, khoai tây xào và củ cải hầm.


Chương 5: Người Đàn Ông Mâu Thuẫn

6 Hơn chín giờ tối, dưới bóng đêm, trường tiểu học trong thôn làng miền núi vốn ồn ào trở nên yên lặng. Bọn trẻ chơi đùa mệt bị giáo viên đuổi lên giường ngủ đàng hoàng, các giáo viên kiểm tra xong cũng lần lượt về phòng nghỉ ngơi.


Chương 6: Trò Chuyện Đêm Khuya

7 Tạ Vũ đến phía trên bờ sông bên rìa sân thể dục, ở đó có một tảng đá lớn, bề mặt trơn nhẵn, hai, ba người có thể ngồi được. Không biết là được ai dời từ chỗ khác đến, hay là tự nhiên đã có ở đây.


Chương 7: Người Phụ Nữ Phiền Phức

8 Điều rất lạ là đêm tối mưa to gió lớn thế này, cộng thêm tiếng nước nhỏ giọt tí tách trong phòng, vốn là một đêm không thể chợp mắt, nhưng người có thần kinh suy nhược như Tạ Vũ lại ngủ rất ngon, nằm trên giường không bao lâu là bước vào mộng đẹp, sau đó ngủ thẳng đến sáng.


Chương 8: Ra Phố

9 Tạ Vũ chăm chú nhìn thằng bé đến báo cáo, cô thấy đứa trẻ này trông rất quen. Đương nhiên, nơi này cả thảy chỉ khoảng sáu mươi học sinh, qua lại một ngày, mười đứa thì có tám, chín đứa đều sẽ thấy hơi quen.


Chương 9: Tìm Người

10 Chờ những căn nhà ngói ven đường trốn dần đi, con phố trong làng cũng không còn xa nữa. Vì hôm nay không phải là ngày họp chợ, nên trên đường rất ít người, đặc biệt là bây giờ trời tối, chỉ có lác đác mấy cư dân đi lại trên đường.


Chương 10: Bóng Đêm Không Chợp Mắt

11 So với thôn ở dưới, cư dân trong làng tuy không hề ít, thanh niên cũng khá nhiều, nhưng hoạt động giải trí ban đêm cũng chẳng có gì đáng nói. Ngoài hai tiệm internet kia ra, thì chỉ có mấy bàn bài trong quán nhỏ đối diện đường, trong bóng đêm, tiếng mạt chược và tiếng la hét khi chơi bài vang vọng rất lâu trên cả con đường.


Chương 11: Bến Xe

12 Mặc dù không có động tĩnh gì lớn nữa, nhưng tối đó Tạ Vũ vẫn ngủ không ngon lắm. Mưa bên ngoài rơi rơi tạnh tạnh, cô cũng ngủ ngủ thức thức. Cho đến khi trời gần sáng, cô mới coi như ngủ thật sự được một lát, nhưng thức dậy rất nhanh.


Chương 12: Đánh Nhau

13 “Đừng xen vào chuyện của người khác!” Áo jacket da lộ ra bộ dạng hung ác, ba tên du côn bên cạnh cũng vây lại.

Tạ Vũ thấy tình hình không ổn, lùi ra sau đám đông, lấy điện thoại gọi cho Hướng Vân, đầu bên kia nhận máy rất nhanh: “Phóng viên Tạ, có chuyện gì sao?”

“Tôi và thầy Lục ở bến xe trong làng, gặp phải chút phiền phức, thầy Lục và mấy tên du côn đánh nhau rồi, làm phiền cô dẫn cảnh sát tới đây đi.


Chương 13: Hướng Vân

14 Đồn cảnh sát của làng quê nhỏ miền núi ở ngay bên cạnh tòa nhà của chính quyền địa phương, một tòa nhà nho nhỏ. Vì là cuối tuần nên chỉ có hai, ba người trực, vì đều là người bản địa, nên cảnh sát trong đồn và mấy thanh niên gây sự đều quen biết nhau.


Chương 14: Thích Anh

15 Ăn một bữa cơm xong, Hướng Vân gọi ông chủ tới tính tiền. Tạ Vũ nhanh chóng lấy ví tiền ra, đưa hai tờ tiền màu hồng cho ông chủ: “Bữa cơm này tôi mời, tôi đến đây đã thêm phiền phức cho mọi người rồi.


Chương 15: Lên Núi

16 Thoa thuốc trong chiếc xe xóc nảy quả là một công việc kĩ thuật, Tạ Vũ làm đi làm lại rất lâu mới tạm thoa thuốc xong vào vết thương trên mặt Lục Viễn.


Chương 16: Gia Đình Trên Núi

17 Rốt cuộc đến gần gia đình ở trong thôn trên núi, mấy đứa trẻ chạy ở đằng trước, còn chưa bước vào sân thì tiếng chó sủa đột nhiên vang lên một hồi. Tiếp sau đó lại có tiếng đàn ông gào thét.


Chương 17: Đi Đường Đêm

18 Chờ đến khi Lục Viễn sửa mái ngói xong, mặt trời trên không trung đã biến thành màu đỏ, dần hạ xuống phía tây.

Khói bếp bốc mù mịt trong bếp nhà họ Hướng.


Chương 18: Trẹo Chân

19 Lục Viễn ngẩng đầu nhìn bầu trời: “Là rất tròn. ”

Không những tròn, mà còn gần nữa, giống như treo trên đỉnh núi. Sắc trời càng tối thì ánh trăng càng sáng, chưa được bao lâu, một tầng ánh sáng đã bao phủ cả ngọn núi, con đường nhỏ không cần đèn pin cũng thấp thoáng rõ ràng.


Chương 19: Người Đàn Ông Tắm

20 Hai người xuống chân núi là đã hơn tám giờ.

Lúc qua sông, Tạ Vũ nói: “Anh thả tôi xuống đi, tôi tự đi. ”

Thật ra chân vẫn còn đau, nhưng cô sợ anh mất thăng bằng thì hai người đều ướt như chuột lột.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Thê Chủ Tà Mị

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 100



Đuổi Theo Trái Tim

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Tổng Tài, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 45


Thượng Tiên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 56



Đạo Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 123



Không Thị Tẩm? Chém!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 47


Manh Hệ Tướng Công

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50