121
* Thương khung: Không trung, trời cao, bầu trời…
Lăng Tinh đứng lên, từ một chỗ phi thường bắt mắt trên giá sách lấy xuống một quyển, lật ra vài tờ, Lăng Tiêu mới phát hiện mặt sau trang sách bị dán kín.
122 Nhưng Lăng Tinh vừa mới nổi lên ý niệm xa nhau trong đầu, phía sau liền có tiếng đánh nhau truyền đến, anh quay đầu nhìn, giật mình phát hiện Kinh Vũ mạnh mẽ mở một cửa đột phá, vọt vào vòng vây, nhảy một bước đến bên cạnh Lăng Tinh.
123
*Hoạt lạc: Linh lợi, linh hoạt. Cũng có nghĩa là Lung lay
Người thực thi tử hình cầm một ống tiêm chứa chất lỏng trong suốt đến bên người Lăng Tinh, tử hình của Thiên Túc tinh, sẽ không mang đến thống khổ cho người bị hành hình, tử vong cũng không mang đến tuyệt vọng, xét về mức độ nào đó, đây có lẽ có thể xem là cực hình nhẹ nhất trong tinh hệ.
124
*Kiếp: cướp, Sát: giết
Doanh Phong từ trong mộng bừng tỉnh, đây đã không biết là lần thứ mấy anh mơ thấy Lăng Tiêu cứu mình trong trận nổ, từ khi anh thông qua Tư niệm thạch phỏng đoán Lăng Tiêu còn sống tới nay, liền thường xuyên có cùng một giấc mộng, mức độ rõ ràng của nó, khiến anh vô cùng tin tưởng chuyện phát sinh ngày đó không phải ảo giác —— là Lăng Tiêu nhảy qua kẽ hở thời không cứu nguy cho anh lúc sắp chết, điều này mới có thể giải thích vì sao lúc ấy anh thấy màu mắt Lăng Tiêu không giống trước.
125 Ngay cả Doanh Phong là Cô Tinh chuyển thế tình cảm không hoàn chỉnh, cũng cảm nhận được mất mát từ sâu trong linh hồn, như thể một chỗ nào đó mà mình thuộc về đột nhiên biến mất, rõ ràng dưới chân là đất đai của mình, lại sản sinh cảm giác phiêu bạt mãnh liệt.
126 Hai người cửu biệt trùng phùng, một người cười toe toét, một kẻ mím chặt môi, biểu tình trên mặt hình thành tương phản rõ rệt. Tầm mắt Doanh Phong không ngừng qua lại giữa hai mắt Lăng Tiêu, muốn phán đoán Lăng Tiêu này đến cùng có phải là thật không, hay là cũng như dĩ vãng, chỉ là một ảo cảnh trong giấc mộng của anh.
127
* Bàn nhược: Nghĩa là Bát nhã, sự thông thái, trí tuệ
Sân sau giáo đường nhỏ thật hiếm thấy tụ tập rất nhiều người, chỗ Doanh Phong từng chôn hạt đào xuống, xa cách thật nhiều năm như vậy, mới mọc được một gốc cây nhỏ cao chừng một thước, nhiều năm qua Doanh Phong vẫn luôn tìm kiếm tư liệu có liên quan tới nó, nhưng thủy chung không thu hoạch được gì.
128
*Kinh: Sợ hãi, Đào: Sóng lớn
Một khắc Lăng Tiêu cảm nhận được làn da bị chọc thủng đó, theo bản năng đẩy ngực về phía trước, không giống như đang tránh né, ngược lại như chủ động nghênh hợp.
129
*Ẩm lộ: Uống sương
Đây đại khái là nghi thức trao quân hàm Nguyên soái đơn sơ nhất trong lịch sử Thiên Túc, Phục Nghiêu trịnh trọng từ tay Đại Tuyền tiếp nhận lệnh ủy nhiệm, vị trí của hắn lúc này không phải là lễ đường quân bộ trang nghiêm túc mục, mà là cảnh hoang tàn khắp nơi tường đổ.
130
*Thần: Thần linh, Di: Sung sướng, vui vẻ
Trục Nguyệt rất không tình nguyện xuất hiện trên màn ảnh, mục đích y lợi dụng người Hỏa Túc đã đạt tới, y không muốn dính líu gì đến họ nữa.
131
Hoàn vũ: Thiên hạ, hoặc Dưới vòm trời, tóm lại chỉ một khu cai trị lớn
Tóc đỏ ở căn cứ nhìn thấy Lăng Tiêu đi lên, biểu tình trên mặt lập tức trở nên thực cổ quái.
132
*Huy: Phất, vung; Mệ: Ống tay áo
Mỗi người đều xuyên qua màn hình chứng kiến thời khắc kinh điển nhất, trong vô số lời chúc phúc, chỉ có một người mang trong lòng phẫn uất.
133
*Phiêu diêu: Lay động nhẹ nhàng
Lăng Tiêu nghe thấy tên mình từ miệng đối phương, giật mình chỉ vào chính mình, "Cậu biết tui?”
“Anh không nhớ ra tôi?” Người đó đến gần, cười lớn vỗ một chưởng sau lưng Lăng Tiêu, “Tôi là Hoắc Lạc a.
134
*Bà la: Chữ La nghĩa là giăng lưới.
"Bất quá vì sao Phi Cảnh lại giống Doanh Phong dữ vậy?”
Trong phi thuyền hướng đến Hỏa Túc tinh phía trước, Tóc đỏ cũng đưa ra vấn đề này.
135
*Hạt tâm: Trái tim bò cạp
Giải quyết xong một phiền toái lớn, mọi người rất vui mừng quay lại phi thuyền, Hoắc Lạc hưng phấn trong kênh công chúng hát bài ca của Bộ lạc, giai điệu này ở Thiên Túc không người nào thưởng thức được, chỉ riêng Tiểu Hôi tuy rằng một câu cũng không hiểu, lại gật gù đắc ý hòa theo.
136 Phi thuyền đáp xuống sân bay rộng lớn, cửa khoang từ từ mở ra, Lăng Tiêu ôm cái chai vững vàng bước xuống, Tiểu Hôi đi sau hai bước cứ nhắm mắt mà theo sát.
137
Ở căn cứ, nhân viên công tác báo cáo với Dục Tuyền chuyện vừa mới phát sinh khiến họ rất đau đầu kia.
"Có một linh hồn vừa mới trở về điểm xuất phát, lại không chịu vào lồng năng lượng mà chúng ta an bài cho nó.
138 *Thời điểm của phiên ngoại này nằm ở cuối chương 69, đầu chương 70 trong chính văn. Xưng hô giữa Lăng Tiêu với Doanh Phong vẫn là anh-tôi. Còn Doanh Phong-Lăng Tiêu là anh-em nhé.